Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 2259:




Chương 2259:

“Đặng Khải Phong, tôi khuyên mấy người vẫn đừng nên đi vào trong đó thì tương đối tốt hơn, sự nguy hiểm của trong đó còn nghiêm trọng hơn những gì mà các người tưởng tượng nhiều lắm, các người đi vào trong, chỉ sợ là đã đi là không thể trở về.”

Lâm Dương khuyên nhủ.

. s1 Tốt xấu gì cũng đã từng là bạn học, cho dù Đặng Khải Phong này không chào đón anh.

Nào ngờ Lâm Dương vừa mới nói xong, Đặng Khải Phong này đã cười ha hả.

“Ha ha ha, Lâm Dương à, anh đang dạy tôi nên làm như thế nào ư? Đừng đi vào trong?

Anh coi tôi là loại người gì chứ?”

“Tôi cũng chỉ muốn tốt cho anh mà thôi!”

Lâm Dương nói.

Đặng Khải Phong nheo mắt lại, anh ta đột nhiên xông lên phía trước, mặt đối mặt, nhìn chằm chằm vào Lâm Dương.

“Tên họ Lâm kia, anh có tin hay không, chỉ cần tôi muốn, một giây sau anh sẽ hôn mê, nằm rạp dưới đất.”

Đặng Khải Phong rất không có ý tốt.

Ở trước mặt hai cô gái xinh đẹp này, Lâm Dương thế mà quở trách mình, việc này quả thật hoàn toàn không nể mặt anh ta, nếu đã như thế, anh ta cũng không cần thiết phải khách sáo.

Vừa hay có thể dùng Lâm Dương để thể hiện thực lực của mình.

“Anh Khải Phong, anh không nên xúc động như thế, nơi này nhiều người như vậy, nếu như làm lớn chuyện này lên sế không tốt lắm đâu.”

Cô gái ngây ngô đi lên phía trước khuyên nhủ, vẻ mặt lo lắng.

“Đặng Khải Phong, chúng tôi đến đây để lấy tin, không phải đến để gây sự, đừng làm loạn.” Một cô gái khác cũng lên tiếng.

Vẻ mặt Đặng Khải Phong lộ ra không vui, anh ta nhìn thoáng qua hai cô gái, vốn dĩ anh 0.

BI 1011 †a muốn phản bác, nhưng vừa mới mở miệng, Đặng Khải Phong lại đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, khẽ cười nói.

“Hai người yên tâm đi, Lâm Dương là bạn học của tôi, sao tôi có thể làm thương tổn đến anh ta được chứ”

Hai cô gái gật đầu, Đặng Khải Phong quay đầu nhìn Lâm Dương, nheo mắt nói.

“Lâm Dương, không phải vừa rồi anh nói muốn đi vào à? Hay là chúng ta đi chung Ị”

Đi chung ư? Mục đích của Đặng Khải Phong là gì, việc này đã quá rõ ràng rồi.

Anh ta không tiện xuống tay ở đây, dự định sau khi đi vào bên trong sẽ dạy đỗ cho Lâm Dương một bài học.

Thật ra ngay lúc còn đi học, Đặng Khải Phong đã nhìn Lâm Dương rất không vừa mắt, tuy Lâm Dương là một người khiêm tốn không khoa trương, nhưng ở trường học, anh có tiếng là người học giỏi, học cái gì cũng nhanh, IQ rất cao, rất được thầy cô và bạn bè hoan nghênh, điều này khiến cho Đặng Khải Phong cảm thấy rất ghen ghét.

Khi đó Đặng Khải Phong đã định chỉnh Lâm Dương rồi, chỉ tiếc mỗi khi anh ta ra tay đều vô duyên vô cớ thất bại, thậm chí còn liên lạy đến bản thân.

Đặng Khải Phong vẫn cảm thấy khi đó là do Lâm Dương gặp may, chính mình gặp xui.

Nhưng Tần này, hiển nhiên vận may của Lâm Dương sẽ không quá tốt.

“Trương Bảo Ngọc, cô cảm thấy như thế nào?”

Đặng Khải Phong nghiêng đầu nhìn qua cô gái có đáng vẻ lạnh lùng.

“Cũng được, thêm một người, đồng nghĩa với thêm một người phối hợp, đù sao vốn đĩ đầm Ám Long này là một khu không người rất nguy hiểm, bên trong nhất định sẽ có rất nhiều khó khăn đang chờ chúng ta, nhiều người thì lực lượng lớn.”a


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.