Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 2103:




Chương 2103:

Mọi người liên tục lắc đầu, không ngừng cười châm chọc.

Tiêu Tiến Đạt này, chắc chắn sẽ thua rồi!

Khoảng ba phút sau.

Phập phập phập…

Lương Chiến Bắc lấy đi toàn bộ kim châm cứu, cẩn thận đặt vào trong túi châm.

“Cô Tô Vũ Nhi, bây giờ cô cảm thấy tay mình thế nào?” Lương Chiến Bắc mỉm cười hỏi.

“Rất… Rất tốt, tôi không còn cảm thấy đau đớn nữa, giống như không có việc gì…”

Tô Vũ Nhi lẩm bẩm nói.

Nhưng vừa nói xong, cô ta vội vàng che miệng lại.

Lúc này nói những lời như vậy, không phải là gây thêm phiền phức cho Lâm Dương sao?

Nhưng mà tay vừa mới che miệng lại, đầu Tô Vũ Nhi càng thêm mơ hồ rồi.

Cô ta phát hiện tay mình… Vậy mà có thể cử động tự nhiên rồi.

Tuy cử động vẫn còn mơ hồ cảm thấy đau đớn, nhưng so với vết thương nghiêm trọng lúc trước, quả thực là một trời một vực.

“Tay đỡ rồi! Tay cô ta đỡ rồi!”

“Trời ạ, Bắc Chiến sư huynh đâm mấy châm xuống, vậy mà tay cô chủ đỡ hơn rồi?”

“Chuyện này đúng là quá thần kỳ!”

“Bắc Chiến sư huynh là Hoa Đà chuyển thế sao? Lợi hại như vậy…”

“Y thuật quỷ thần khó lường như thế, Tiêu Tiến Đạt, cậu dựa vào cái gì đấu với sư huynh của chúng tôi?”

Đám đệ tử của nhị trưởng lão kích động mà đắc ý, nhao nhao dùng ánh mắt khiêu khích Lâm Dương.

Trong lòng Tô Vũ Nhi tràn ngập áy náy, cô ta rất muốn nói thực xin lỗi, nhưng ở trong loại tình huống này, cô ta không thể mở miệng.

“Thấy chưa? Tiêu Tiến Đạt, đây là thực lực của Bắc Chiến sư huynh, tôi thấy anh căn bản không có phần thẳng đâu.” Tuyết sư muội hừ lạnh một tiếng, trừng Lâm Dương nói.

1507 10/14 “Mình cậu thua thì thua, còn kéo theo trưởng lão của chúng ta vào nữa! Lần này xem cậu ăn nói với trưởng lão thế nào?”

Phương sư tỷ cũng hừ lạnh nói.

Nếu bị thua, chẳng lẽ thật sự bảo Tôn Khải Phong đi dập đầu tạ tội sao?

Như vậy cũng quá mất mặt rồi!

Người nào cũng không thể tiếp nhận được!

“Ngũ trưởng lão, người này kiêu ngạo như thế, không chỉ gây ra họa lớn ngập trời, còn khiến các ông đắc tội nhị trưởng lão, mất hết mặt mũi, theo tôi thấy không bằng đuổi cậu ta ra khỏi nhất mạch của ngài, tránh để ngài bị liên lụy. Nếu như ông đến chỗ nhị trưởng lão dập đầu, mặt mũi của ông sẽ bị mất sạch, nhị trưởng lão cũng sẽ khó xử!

Ông xem làm thế nào đi?” Lương Chiến Bắc = t4 mỉm cười nói.

Những lời này vang lên, lập tức dẫn tới bên Phương sư tỷ phụ họa.

“Sư phụ, Bắc Chiến sư huynh nói rất đúng, đây đều là Tiêu Tiến Đạt tự mình gây họa, không cần phải để người đi gánh vác!”

Phương sư tỷ nhỏ giọng nói.

“Nếu lúc này người không làm như thế, chẳng lẽ lát nữa thật sự đến chỗ nhị trưởng lão dập đầu tạ tội? Như vậy người còn mặt mũi đặt chân trong thôn sao?”

“Sư phụ, người trục xuất người này đi thôi!”

“Sau này cậu ta không còn là nhất mạch của chúng ta nữa!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.