Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 1721:




Chương 1721:

Hai người đứng thần thờ ở cửa cục cảnh sát cả buổi trời Lâm Dương bên cạnh đã yên lặng quan sát Chuyện này căn bản không liên quan gì đến anh, nếu thật sự muốn khởi kiện, anh cũng sẽ không chịu trách nhiệm gì cả.

Nhưng nghĩ đến Tô Nhan, cứ như thế mà khoanh tay ngồi nhìn thật sự không thỏa đáng cho lắm.

“Bác sĩ Trịnh, cô gọi cho Lê Tấn An đưa Lê Tiểu Uyên đến phòng khám của chúng ta. Mặc kệ thế nào, cứ thứ điều trị trước xem sao.” Lâm Dương nói “Đúng đúng đúng!” Tú Lan tỏ vẻ kích động, phản ứng lại: “Tôi nhớ bạn của ông nội, Tân lão gia, vẫn đang ở bệnh viện Trung Y, tôi sẽ đi mời ông ấy, ông ấy chắc chẩn sẽ có cách!”

“Ý cô là Tân Bách của bệnh viện trung y Tân lão gia đó sao?”Hai mắt Vương Nghiêm sáng lên.

“Không sai”

“Haha, nếu ông Tân tới, ông ấy sẽ nảm chắc mọi chuyện, chỉ cần chúng †a giữ được chân của cô gái đó, chúng ta sẽ không sao cả” Vương Nghiêm xua đi màn sương u ám trên mặt, hưng phấn nói Tú Lan vội vàng gọi điện thoại Lão Tần cũng sẵn sàng đồng ý, dù sao lão cũng từng chăm sóc Tú Lan, cháu gái của người bạn cũ đương nhiên sẽ không từ chối Lâm Dương đứng bên cạnh gượng cười Lê Tấn An cũng đồng ý.

Tú Lan muốn thử điều trị, anh cũng sẽ không từ chối Dù sao, nhà họ Lêcũng đã tiến hành công tác tư tưởng cắt cụt chỉ cho Lê Tiểu Uyên.

Chuyện gấp không thể chậm trễ, thời gian được ấn định vào buổi chiều hôm nay.

Cả ba người Tú Lan vội vàng trở lại bệnh xá để thu dọn đồ đạc.

1 giờ sau.

Một chiếc ô tô hạng sang dừng ở cổng bệnh xá, sau đó một người thanh niên đẹp trai bước xuống xe, từ trong cốp lấy ra một chiếc xe lăn gấp, sau khi “rải ra liền ôm một cô gái xinh xắn giống như búp bê đặt lên xe lăn và đẩy về phía bệnh xá.

‘Tú Lan và Vương Nghiêm không khỏi run lên.

Lâm Dương đang quét sàn sửng lại một chút, ánh mắt lập tức nhìn vào cô gái, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

Tốc độ thật nhanh!

Lão già hãi hùng khiếp vía, vội nâng hai tay lên, ngăn cản nắm đấm dang đến.

Ẩm!

Một luồng khí tràn ra từ chỗ nắm đấm và cánh tay va chạm.

Cả người lão già bị sức mạnh này đầy.

mạnh về sau.

Hai chân tạo thành một cái rãnh sâu dài mười mét trên mặt đất, mới dừng lại.

Mọi người đều yên lặng.

Vô số người há hốc mồm.

Vô số người trừng lớn hai mắt.

Mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, tất cả đều không thể tin được một màn mình nhìn thấy này.

Người này… Thế mà đánh lui được lão già kia?

Mà lại chiếm lợi thế ở ngay chiêu thứ nhất?

Quá kinh khủng rồi?

Đây chính là cao thủ siêu cấp kinh khủng đến mức gần như đập phát chết luôn! Người trẻ tuổi này làm được như thế nào? Chẳng lẽ… thực lực của anh ta còn mạnh hơn cả lão già kia?

Đám người hãi hùng khiếp vía, da đầu tê dại.

“Tốc độ thật nhanh!” Liễu Thị Phụng cũng lấy lại tinh thần từ trong sự khiếp sợ, nỉ non nói: “Người trẻ tuổi này là ai vậy?”

“Khó trách Thiếu Hải muốn để chúng ta cùng nhau giết người này! Người này có 1520 —> thực lực như thế, đối với Thiếu Hải mà nói đúng thật là một sự uy hiếp lớn, chúng ta vẫn coi thường người này!” Lý Mạc Vân nói.

“Đại trưởng lão, làm sao bây giờ?”

“Xem tiếp đi, thực lực của người này không tầm thường, ngược lại là có thể làm tiêu hao thề lực của đối phương nhiều hơn một chút, sẽ có lợi cho chíng ta lấy đi nhẫn thần!” Lý Mạc Vân nói.

“Ông không sợ.. cậu ta thắng đối phương sao?”

“Không thể nào! Tên kia ngồi trơ ở đó đã mấy chục năm, đã sớm luyện thành thần công, tên họ Lâm này cho dù có thiên phú tài giỏi đến mức nào, chắc chắn cũng không thề đánh bại tên kia… đây đã sớm là một kết quả chiến đấu được định sẵn rồi!”

Liễu Thị Phụng yên lặng gật đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.