Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 760:




Chương 760:

 

Diệp Phi thở dài một hơi, giọng nói chắc chắn khẳng định: “Cháu nhất định sẽ không để chú thất vọng đâu”

 

“Đây mới là thằng cháu ngoan của chú chứ” Nghe Diệp Phi nói vậy, Lý Đại Dũng vô cùng mừng rỡ: “Nhớ kỹ, cháu nhất định phải giống như cha mẹ mình, đã làm là phải làm đến nơi đến chốn”

 

Ngày hôm qua còn cảm thấy cuộc hôn nhân được hai gia đình sếp xắp sẵn thật vớ vẩn, nhưng giờ thấy nếu Diệp Phi có thể làm người đàng hoàng, cố gắng lao động chân chính thì cuộc hôn nhân của Diệp Phi với Mạt Mạt cũng không phải là không thể.

 

Dù sao Lý Đại Dũng ông cũng biểu rõ đứa nhỏ Diệp Phi này, ít nhất khi gả đi không cần lo lắng con gái mình đến nhà chồng bị bắt nạt, so với Vương Tông Nguyên kia, ông vẫn nghiêng về Diệp Phi nhiều hơn.

 

Nói chuyện xong với Lý Đại Dũng thì Diệp Phi cũng chẳng còn tâm trạng nào để luyện công nữa, cuối cùng anh cũng chỉ hoạt động chút cho giãn gân giãn cốt rồi gọi một chiếc xe lái tới thẳng tập đoàn Như Ý.

 

8 giờ 15 phút, Diệp Phi có mặt ở trước cửa trụ sở chính của tập đoàn Như Ý, nơi mà mỗi tấc đất là một tấc vàng.

 

Diệp Phi ra khỏi taxi thì lập tức nhìn thấy bóng dáng của của Lý Mạt Mạt đang đứng đợi mình.

 

Hôm nay Lý Mạt Mạt ăn mặc vẫn thời thượng như mọi khi, cô mặc một chiếc áo voan mềm mại, kết hợp với chiếc váy ngắn để lộ phần cổ và chân trắng ngần, mềm mịn.

 

Cô ấy còn đeo một cặp kính, nhìn qua cách ăn mặc hẳn đang hướng phong cách phương tây gợi cảm.

 

Diệp Phi tới gần, lên tiếng chào hỏi: “Mạt Mạt, chào buổi sáng”

 

Lý Mạt Mạt đẩy kính mắt, lạnh lùng nhìn Diệp Phi và nói: “Anh đã làm tôi lãng phí tới mười phút, nếu còn có lần sau thì tốt nhất anh không cần tới làm nữa”

 

Sau khi nói xong cô ấy lập tức quay người đi tới đại sảnh, quẹt thẻ nhân viên để vào. Trong suốt quá trình cô ấy vẫn luôn cố gắng bảo trì khoảng cách nhất định với Diệp Phi, hẳn để tránh cho người khác biết hai người quen biết.

 

Vẻ mặt Diệp Phi hờ hững đi phía sau lưng Lý Mạt Mạt.

 

Mười phút sau, Lý Mạt Mạt dẫn Diệp Phi tới tầng 8, nơi đây là bộ phận PR của tập đoàn Như Ý, nơi phụ trách liên hệ với những khách hàng cũ cùng các vấn đề ký kết hợp đồng.

 

Lý Mạt Mạt là trưởng phòng bộ phận PR, trong đây còn có mười thành viên nữa mà những người này tất cả đều là phụ nữ.

 

Nhờ có Lý Mạt Mạt mà Diệp Phi rất nhanh chóng hoàn thành tất cả thủ tục nhậm chức trở thành nhân viên bộ phận PR tại đây có lương cơ bản hơn mười triệu đồng một tháng, thêm phần trăm hoa hồng được chia hàng tháng. Quả thực một công việc không tệ với người bình thường.

 

Không lâu sau, Vương Tông Nguyên trong bộ vest thẳng thớm xuất hiện cùng với mấy người nữa, vừa nhiệt liệt chào mừng Lý Mạt Mạt vừa hào sảng lên tiếng mời mọi người ăn bữa trưa.

 

Sau cùng, hắn ta quay sang nhìn Diệp Phi, dáng vẻ cười cười vui vẻ nhưng trong lòng lại không cười nói: “Diệp Phi, dù tôi nể mặt Mạt Mạt cho cậu đi cửa sau vào làm, nhưng không đồng nghĩa với việc tôi sẽ nuôi một tên ăn không ngồi rồi trong công ty.”

 

Bữa tối ở nhà họ Lý lần đó, Vương Tông Nguyên rất tự nhiên lấy tư thái con rể về ra mắt cha mẹ vợ để tham gia nhưng kết quả lại bị Diệp Phi mà bị xen ngang phá đám.

 

Dù sau đó hắn ta đã cố gắng đền bù cho Lý Mạt Mạt mà tiêu tốn những 7 tỷ nhưng cuối cùng thái độ của Lý Mạt Mạt vẫn chẳng nhiệt tình hơn bao nhiêu.

 

Mặc dù hắn ta cũng biết mình không so được với tiểu thần y giàu có ở Trung Hải nên vì thế hắn cũng không ngu mà trở mặt với người ta nên theo nguyên lý chọn quả hồng mềm để bóp vậy nên hắn ta lấy Diệp Phi để khai đao.

 

Vương Tông Nguyên lập tức đập bộp hai bản hợp đồng xuống trước mặt Diệp Phi và nói: “Hai đối tác này, tôi cho cậu một tuần để xử lý”

 

“Để cho mấy khách hàng này tiếp tục gia hạn hợp đồng thì tôi lập tức để cậu trở thành nhân viên chính thức ngay lập tức.

 

Nếu không thì tự động cuốn xéo cho tôi”

 

Mấy cô nhân viên xinh đẹp thấy hai bản hợp đồng này thì lập tức che miệng hô lên, sau thì thầm gì đó với nhau.

 

Sau đó bọn họ liếc sang nhìn Diệp Phi đầy hả hê, vui sướng khi người khác gặp họa.

 

Đây là hai bản hợp đồng gần như không có cách nào tiếp tục gia hạn, đến cả Vương Tông Nguyên tự mình đến cũng không có cách nào mà bây giờ hắn ta lại để cho Diệp Phi giải quyết nó trong vòng một tuần lễ, đây hoàn toàn là ép Diệp Phi cuốn xéo.

 

Lý Mạt Mạt vô thức lên tiếng bênh vực Diệp Phi: “Giám đốc Nguyên, Diệp Phi chỉ mới tới, còn chưa kịp quen thuộc với công việc…”

 

“Có ai mà không phải đi dần dần từng bước, làm thợ trước thì mới lên làm thầy được”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.