Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 753:




Chương 753:

 

Thua liền tám trận! “Trận tiếp theo, Cưồng Hùng và Độc Cô Thương!”

 

Vương Đông Sơn lấy ra con bài mạnh nhất.

 

“Bắt đầu!”

 

Theo lệnh của người chủ rơi xuống, Cuồng Hùng từ bên cạnh Vương Đông Sơn đứng dậy lên đài.

 

Hắn ngồi xuống thì không có xung đột thị giác gì nhưng vừa đứng lên thì nháy mắt làm cho người khác có cảm giác hít thở không thông.

 

Dáng người cao hai mét làm cho hẳn trông rất cao lớn, cân nặng một trăm năm mươi cân làm cho hăn có uy áp tự nhiên.

 

Hắn đi từng bước lên lôi đài, mỗi một bước đều rầm rầm, †ỏ rõ hắn mạnh mẽ và nặng ký.

 

Đám người Vương Đông Sơn tăng thêm sự tin tưởng.

 

Đây là hy vọng cuối cùng của bọn họ, cũng là chỗ dựa niềm tin thắng lợi của bọn họ, so với Diệp Phi lập lờ đánh lận con đen thì Vương Đông Sơn càng tin tưởng thực lực của Cuồng Hùng hơn.

 

Trong mắt ông ta Diệp Phi chỉ là một nét hứng thú mà thôi.

 

Chẳng mấy chốc Cuồng Hùng đã đứng lên đài, tai cầm hai cái búa, uy thế mười phần.

 

Độc Cô Thương không có biểu tình gì, ánh mắt vẫn thâm thúy khiếp người như cũ, giống như bầu trời mùa đông trên sa mạc, không nhiễm một tia bụi trần.

 

“Tra…” Cưồng Hùng bất ngờ rống một tiếng.

 

Âm thanh này lập tức đánh bay tất cả tạp âm, rung trời động đất, giống như dã thú gào thét.

 

“Ong!”

 

Cả lôi đài nháy mắt cộng hưởng, phát ra một tiếng vang chấn động, chủ chủ trì váng đầu đập vào cây cột suýt nữa thì ngã sấp xuống.

 

Mấy người phụ nữ Trần Bối Lạp thậm chí trắng bệch mặt, sắp bị dọa cho chết khiếp…quân áo Độc Cô Thương đung đưa, tóc cũng tung bay, nhưng tay cầm kiếm không nhúc nhích tí nào.

 

Không thể nghi ngờ, Cuồng Hùng muốn làm cái này để làm nhiễu tâm trí của Độc Cô Kiêu.

 

“Giết…” Cuồng Hùng lại rú lên một tiếng, khuôn mặt vặn vẹo, con ngươi đỏ lừ.

 

Sát khí từ vô số máu tươi tích tụ mà thành, khí thế dời núi lấp bể xông qua đè ép Độc Cô Thương, làm anh không nhịn được nheo mắt lại.

 

“Đang”

 

Khí thế như này, Cuồng Hùng cầm hai cái búa lên xông về phía Độc Cô Thương, giống như một thần ma phát điên, chiếc búa khí thế đè ép như quả núi.

 

Hắn đơn thuần là lấy thể tích đè ép, làm cho sự tuyệt vọng tối tăm ngột ngạt đánh sâu vào cảm giác của người khác.

 

“Vù!”

 

Ánh đèn chợt lóe, thân hình của Cường Hùng càng nở ra, núi Thái Sơn đè đầu cũng chỉ đến thế này là cùng.

 

Hai chiếc rìu mà hắn giơ lên cắt xuyên qua lớp bụi, cắt xuyên qua ánh sáng chém về phía cơ thể của Độc Cô Kiêu.

 

Hai cái búa này rơi xuống, vô số lưỡi búa và sát ý phun ra giống như núi lửa phun trào, Hai chiếc rìu này dường như có thể đánh nát đất đai vô tận! Rất nhiều người tin rằng hai chiếc rìu này có thể chém nát toàn bộ lôi đài! Cuồng Hùng! Đây chính là Cuồng Hùng! Hai búa có thể mở núi, hai búa có thể chém đất, hai búa cũng có thể phá hư không! Xứng đáng làm đệ nhất chiến tướng của Vương Đông Sơn.

 

Trong mắt của Triệu Khôn và Vương Thi Viện, một Cuồng Hùng có thể đánh một trăm cái Diệp Phi.

 

Trần Bối Lạp không chịu được hét lên một tiếng: “Hay…”

 

“Xuỵt”

 

Đúng lúc này, một đạo kiếm quang đâm vào.

 

Cuồng Hùng nháy mắt cứng đờ bất động, hung tàn ác độc rơi rớt, mặt xám như tro tàn.

 

Mi tâm của hắn bị một thanh kiếm đen đâm vào, không sâu lại quyết định ra thắng bại.

 

Toàn trường nháy mắt yên tĩnh trở lại, yên tĩnh như chết!

 

Vô số người trợn mắt há hốc mồm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.