Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2126:




Chương 2126:

“Chẳng qua anh thấy tôi và Nhược Tuyết thân thiết với nhau, trong lòng ghen tị nên mới cố ý đổ tội cho tôi, hãm hại tôi đúng không? Anh thực không đáng mặt đàn ông.”

“Còn nữa, tôi đã báo cảnh sát rồi, phía cảnh sát sẽ nhanh chóng tới đây.”

“Tôi không tin, Đường Thạch Nhĩ không ngăn được anh, cảnh sát cũng không bắt được anh.”

Đoan Mộc Thanh mạnh miệng hét lên: “Trên thế giời này có có phát luật và sự công bằng đó.”

“Đừng nói những lời vô ích nữa!”

Diệp Phi (Phàm) thẳng thắn nói: “Tôi chỉ nói một câu thôi, không phản kháng thì một dao, phản kháng thì hai dao!”

“Diệp Phi (Phàm), tên khốn nhà mày nghĩ mình là cái thá gì chứ?”

Bị Diệp Phi (Phàm) coi thường như vậy, Đoan Mộc Thanh tức đến phát điên, vỗ bàn hét lớn: “Mày chỉ là người may mắn được Cửu Thiên Tuế nhìn trúng mà thôi, nếu không có Cửu Thiên Tuế chống lưng thì mày đến cả một con chó cũng không bằng. Muốn vu khống tao là hung thủ giết người thì cần phải có chứng cứ nếu không có chứng cứ thì đừng đứng trước mặt tôi khoa tay múa chân. Tao nói cho mày biết, nếu hôm nay mày dám động đến tao thì không chỉ có ngân hàng Đế Hào sẽ ngừng hợp tác với Trung Quốc mà còn có cả năm trăm ngân hàng khác sẽ rút khỏi Trung Quốc. Trong điều kiện không có pháp luật chủ trì công đạo thì giữ lại lòng người và tài chính được.”

Đoan Mộc Thanh oai phong lẫm liệt, bày ra thái độ không sợ cường quyền nói, ngay lập tức giành được sự cổ vũ của rất nhiều sự cổ vũ của các người đẹp.

Đường Thạch Nhĩ cũng sờ sờ má nhìn Diệp Phi (Phàm) nói: “Nhiều ngân hàng cùng lúc ngừng hợp tác với Trung Quốc như vậy thì cho dù là Cửu Thiên Tuế cũng không thể bao che cho cậu được.”

Diệp Phi (Phàm) chỉ đơn giản nói: “Tôi không để tâm…”

“Ầm.” Ngay khi Diệp Phi (Phàm) chuẩn bị nhảy lên bục cao thì ở cửa phát ra một tiếng động lớn, tiếp theo đó có vài bóng người xuất hiện trong mắt mọi người.

Khi Đường Thạch Nhĩ còn chưa nhìn rõ được, chỉ nhìn thấy một bà lão áo đen tay phải đang run và một người đàn ông đang bước đến ra từ tay bay ta. Ông ta ngã nhào đến rồi ngã xuống bên cạnh bục cao, mắt mũi bầm dập, hai mắt nhắm nghiền như đã ngất đi.

Đoan Mộc Thanh thấy người này, sắc mặt hắn liền thay đổi rõ rệt. Diệp Phi (Phàm) hơi nhíu mày: Bóng người?

Ngay sau đó phía bên ngoài truyền đến một giọng nói không nhanh không chậm của phụ nữ: “Người này tên là Từ Tam Tấn, trợ thủ đắc lực của Đoan Mộc Thanh, đã giúp Đoan Mộc Thanh làm vô số chuyện ác.”

Anh ta đã thú nhận chính anh ta đã giúp Đoan Mộc Thanh thuê Vương Thúy Hoa mưu sát Diệp Phi (Phàm). Cũng là anh ta nhìn ra được Đường Nhược Tuyết muốn diệt trừ Diêp Phi nên mới đem việc giết Đoan Mộc Xương giá họa cho Diệp Phi (Phàm).

Cũng là anh ta lợi dụng lời mời đi ăn của Miêu Thái Đẩu bất ngờ dùng kiếm chặn họng… Chứng cứ đều nằm trong thẻ điện thoại và thẻ nhớ này.

Từ Tam Tấn ghi âm hết tất cả những bí mật của anh ta với Đoan Mộc Thanh…” Thái Linh Chi chậm rãi đi đến bên cạnh Diệp Phi (Phàm), giọng nói rõ ràng vang vọng khắp toàn trường, nói hết tất cả chứng cứ phạm tội của Đoan Mộc Thanh.

Mọi người khán phòng nghe thấy vậy liền náo động cả lên. Bọn họ khó khăn nhìn Đoan Mộc Thanh. Bọn họ dường như không thể tin được hắn có thể làm ra chuyện như vậy, chỉ đến khi bọn họ nhìn thấy thẻ nhớ trên tay Thái Linh Chi mới thêm tin tưởng.

Viên Thanh Y lấy chiếc thẻ nhớ rồi mở nó ra, là video nhận tội của người đàn ông kia. Anh ta thú nhận rằng Đoan Mộc Thanh đã xúi giục anh ta thuê hung thủ sát hại Đoan Mộc Xương, Miêu Thái Đẩu và Diệp Phi (Phàm), đồng thời còn đưa ra bằng chứng giao dịch với Vươn Thúy Hoa.

Hơn năm trăm người trợn mắt há hốc mồm sững sờ nhìn Đoan Mộc Thanh. Đường Thạch Nhĩ nhíu mày, thật không ngờ Đoan Mộc Thanh lại giết cả Miêu Thái Đẩu và Đoan Mộc Xương.

Nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của mọi người, Đoan Mộc Thanh tức giận cười lớn: “Ngậm máu phun người, ngậm máu phun người, các người đang vu cáo hãm hại tôi…” Đoan Mộc Thanh chưa kịp nói xong thì Thái Linh Chi đã đá vào eo người đàn ông kia, cơn đau khiến người đàn ông kia tỉnh giấc.

“Cậu chủ Mộc Thanh, tôi xin lỗi, tôi xin lỗi, tôi thật sự không muốn bán đứng cậu.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.