Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 2038:




Chương 2038:

Người phụ nữ lương thiện, hiểu suy nghĩ của người khác này, dựa vào Diệp Phi từ phía sau: “Chuyện mười vạn vấn đề về dược cao, chị sẽ cố gắng dàn xếp, không để cho tâm huyết của cậu uổng phí đâu.

Tim Diệp Phi hơi thắt lại, trong lòng áy náy không nói nên lời và vô cùng day dứt ‘Tống Hồng Nhan một lòng một dạ đối xử với anh, còn đưa bố mẹ đi giải trí bời vì anh mà gặp phải nhiều vấn đề khó khăn hóc búa, anh ngay cả chuyện bảo vệ cũng không dám ngay lập tức đồng ý.

Anh không nhịn được mà ngẩng đầu n‹ “Đừng nói mấy câu thương xót cho chị”

Dáng vẻ tươi cười của Tống Hồng Nhan vẫn thoải mái như cũ, cúi đâu nhấp một ngụm trà.

“Cậu phải biết, so với việc chị cảm thấy vui vẻ, thì chị lại càng không muốn nhìn thấy cậu rơi vào thế khó xử”

Nghĩ muốn từ chối, nhưng lại cảm thấy không phải lẽ, dù sao rắc rồi này cũng liên quan tới việc mình đắc tội với Huyết Y Môn, hơn nữa Tống Hồng Nhan là vì anh mà đánh Bạch Dược Hồng Nhan.

So sánh với việc Đường Nhược Tuyết chủ động đứng ra làm chứng mang đến rắc rối, yêu cầu bảo vệ này của Tống hồng Nhan càng nghĩ càng thấy hợp tình hợp lý.

Nghĩ muốn đồng ý, lại sợ Đường Nhược Tuyết nổi giận, mỗi lân đề cập tới Tống Hồng Nhan, cô đều sẽ không khống chế được cảm xúc.

“Sợ Đường Nhược Tuyết tức giận hả?”

Tống Hồng Nhan cười điềm đạm, nhấp một ngụm cà phê.

“Được rồi, chị trêu thế thôi, bên cạnh chị cũng có đủ người bảo vệ rồi, đối phó với mười đứa, tám đứa sát thủ cũng không thành vấn đề.”

“Cậu là một bác sĩ, tuy răng thân thủ không tồi, nhưng những chuyện chuyên môn vẫn là giao cho những người có chuyên môn làm đi”

“Chị sẽ chăm sóc tốt bản thân mình.”

Người phụ nữ lương thiện, hiểu suy nghĩ của người khác này, dựa vào Diệp Phi từ phía sau: “Chuyện mười vạn vấn đề về dược cao, chị sẽ cố gảng dàn xếp, không để cho tâm huyết của cậu uổng phí đâu”

Tim Diệp Phi hơi thất lại, trong lòng áy náy không nói nên lời và vô cùng day dứt.

Tống Hồng Nhan một lòng một dạ đối xử với anh, còn đưa bố mẹ đi giải bời vì anh mà gặp phải nhiều vấn đề khó khăn hóc búa, anh ngay cả chuyện bảo vệ cũng không dám ngay lập tức đồng ý.

Anh không nhịn được mà ngẩng đầu n.

“Đừng nói mấy câu thương xót cho chị”

Chị Nhan.

Dáng vẻ tươi cười của Tống Hồng Nhan vẫn thoải mái như cũ, cúi đầu nhấp một ngụm trà.

“Cậu phải biết, so với việc chị cảm thấy vui vẻ, thì chị lại càng không muốn nhìn thấy cậu rơi vào thế khó xử”

Bốn mươi phút sau, Diệp Phi và Tống Hồng Nhan xuất hiện ở trước cổng Kim Chỉ Lâm, hai tay hai người đều xách theo hai túi nguyên liệu nấu ăn to đùng.

Gà, vịt, cá, tôm hùm, tổ yến, vi cá, lợn sữa quay, v.v, cái gì cũng có, bày đây ắp trên hai cái bàn tròn lớn.

Đường Phong Hoa và Tôn Bất Phàm bọn họ nhìn Diệp Phi quay lại, người nào cũng vui mừng y như tết vậy, không ngừng hỏi han ân cần, còn nói mấy chuyện thú vị của tiệm thuốc.

Diệp Vô Cửu và Thẩm Bích Cầm cũng ôm chặt lấy Diệp Phi, sau khi trải qua nhiều chuyện với nhau, hai ông bà ngày càng qúy trọng thời khắc một nhà ba người sum vầy.

Tô Tích Nhi cũng vui mừng không ngớt, nhưng không ôm lấy Diệp Phi, chỉ đứng nhìn từ xa, chào hỏi một cái.

Sau đó cô dọn toàn bộ nguyên liệu nấu ăn trên bàn đem vào phòng bếp, cùng với Tống Hồng Nhan chuẩn bị bữa tiệc hơn mười miệng ăn.

Nhìn thấy những gương mặt như vậy, trong lòng Diệp Phi vui vẻ không gì sánh được, cũng làm cho anh quên đi những ngày đã qua.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.