Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1995:




Chương 1995:

“Nào chỉ có họ, Hoắc Tử Yên và ông cụ Hàn luôn luôn không thích có mặt trong các buổi tiệc cũng sẽ tự mình đến đâi Mấy cô gái vừa nhìn về phía những chiếc xe sang trọng vừa thảo luận âm ï.

“Tư Đồ Không, sư thái Tịch Diệt và Hàn Thường Sơn không là gì cả…” Tiền Gia Hân nghe vậy thì khit mũi: “Anh Phác vưa xuất hiện thì tất cả họ đều sẽ trở nên ảm đạm, ngay cả Kim Trí Viên nhìn thấy anh Phác cũng phải cụp đuôi làm người.”

“Không chỉ không dám báo thù cho Kim Chí Hào mà còn phải chủ động dàn xếp ổn thỏa để bồi tội với anh Phác”

Cô ta kéo tay Phác Anh Long để dập tắt uy phong với người khác và tăng thêm chí khí của Phác Anh Long.

Phác Anh Long khẽ vung tay ngạo nghễ nói: “Mọi người nể tình mà thôi”

“Phốc phốc!”

Diệp Phi ở phía sau bị ngăn cản đường đi nghe thấy Phác Anh Long cố làm ra vẻ thì thực sự không thể kiềm chế khế cười “Diệp Phi, sao anh vẫn còn đi theo chúng tôi Tiền Gia Hân nghe thấy tiếng cười quay đầu nhìn thấy Diệp Phi thì giận tím mặt: “Anh cứ mặt dày quấn lấy chúng tôi như vậy sao?”

“Tôi nói cho anh biết đợi lát nữa đến cổng chúng tôi sẽ nói với bảo vệ là không quen anh, đến lúc đó anh mất mặt thì đừng trách chúng tôi”

“Còn nữa, giới thượng lưu chúng tôi nói chuyện một vệ sĩ nhỏ như anh cười cái gì mà cười?”

Cô ta thật sự tức giận: “Anh có tư cách gì mà cười chứ?”

“Không phải tôi đi theo các người mà là các người cản trở đường đi của tôi”

Diệp Phi hết cách: “Các người có thể nhường đường được không, tôi muốn đi vào nhà vệ sinh.”

Nhìn thấy Diệp Phi giả bộ làm ra vẻ như vậy thì Phác Anh Long rất tức giận chỉ ngón tay về phía cửa vào quát: “Đi, đi, anh đi trước đi, anh nói anh được mời vậy thì bây giờ sẽ để cho anh đi trước”

“Anh không đi theo ở sau chúng tôi để tôi xem anh làm sao đi vào được”

Anh ta phất tay để đám người Tiền Gia Hân nhường đường.

Anh ta muốn để cho Diệp Phi biết trọng lượng của bản thân, đừng tưởng rằng dựa vào Phác Anh Long anh ta tránh thoát được mấy kiếp nạn mà đã cảm thấy mình cũng là nhân vật lớn.

Ngớ ngẩn.

Diệp Phi lắc đầu đi thẳng qua đám người sau đó đi vào cửa chính của thương hội Nước Nam Dưới sự cười nhạo của Phác Anh Long và Tiền Gia Hân Diệp Phi không cần móc thiệp mời ra một chàng trai của Nước Nam lập tức cung kính kêu lên: “Khách quý, cậu chủ Diệp đến!”

“Ah..” Người nước Nam gọi Diệp Phi là khách quý, bọn người Tiền Gia Hân không khỏi kinh ngạc. Có vẻ như Diệp Phi đã thực sự được người dân nước Nam chào đón.

Diệp Phi giật mình khi nghe thấy âm thành này, và anh còn cảm thấy rất ngại ngùng.

Thấy xung quanh có rất nhiều người đang nhìn sang, Kim Trí Viên còn có động tĩnh muốn dẫn người ra chào hỏi, nên anh chạy nhanh như chớp vào bên trong.

Tiền Gia Hân và những người khác khẽ mở miệng, hiển nhiên họ không thể chấp nhận được cảnh này.

“Chết tiệt! Nó chắc chắn là lấy danh nghĩa của tôi mà đi vào bên trong rồi”

Đúng lúc này, Phác Anh Long với vẻ mặt u ám đột nhiên nói: “Diệp Phi chắc.

chẩn đã nói với bảo vệ rằng nó cùng nhóm với chúng ta”

“Người bảo vệ nghe thấy tên của tôi nên bị dọa, và không thể không cho anh ấy vào”

“Nếu Diệp Phi thật sự là khách quý, trong tay nó tại sao không có thiệp mời chứ? Và tại sao lại sợ hãi như chim sợ cành cong chứ?”

Anh ta ủ rũ nói: “Tên khốn kiếp, cáo mượn oai hùm cũng không biết xem xét trường hợp, lần này tôi thật sự tức giận rồi nha”

Nghe Phác Anh Long giải thích, Tiền Gia Hân và những người khác đột nhiên nhận ra rằng họ cái gọi là khách quý của Diệp Phi chính là dựa vào danh tiếng của họ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.