Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1984:




Chương 1984:

Miêu Truy Phong hờ hững cười một cái với Đinh Mộng Nghiên: “Cô Đinh, vô ích thôi, các người không giam giữ được tôi đâu”

“Vô ích..” Đinh Mộng Nghiên hừ lạnh một tiếng: “Đến lúc đó tao sẽ một phát bản chết mày, cùng lắm mọi người cùng nhau chết chung”

Đúng lúc này, ô tô vừa chạy ra khỏi hầm thì bất ngờ xảy ra va quẹt “Rầm!”

Một tiếng va chạm bỗng vang lên, giống như hồi chuông cảnh cáo sắp phải ác chiến trong đường hầm, khiến người ta trở tay không kịp.

Nguy hiểm to lớn bùng nổ trong tích tắc, Đinh Mộng Nghiên mắt thấy chiếc xe số bốn phía sau, chỗ bưồng lái máu bắn tung tóe.

Tài xế chiếc xe số bốn bị bắn thủng ngực mau chảy ra, ngã đập đầu vào tay lái Chiếc xe lao về phía bên trái kèm theo tiếng nổ, tông vào lối ra hầm rồi lật ngửa.

Hàng loạt tia lửa bùng lên, kèm theo kính chắn gió bị vỡ và tiếng la hét của sáu đồng nghiệp.

Sau đó chiếc xe ô tô chắn ngang ở cửa hầm, chặn đầu ô tô số năm và số sáu đang đi tới.

Cảnh tượng Tàn khốc và đảm máu chông thật khủng khiếp.

“Dừng xel”

Đinh Mộng Nghiên không thể ngừng hét lên: “Hãy cẩn thận!”

Chiếc xe số bốn phát ra tiếng đạp phanh thắng gấp xe, mấy người trong xe rút súng ra bản trả Hai chiếc xe phía trước cũng lùi về phía sau, sẵn sàng bảo vệ xe của Đinh Mộng Nghiên.

Miêu Truy Phong nhàn nhạt cười một cái: “Muộn rồi..” “Bùm bùm bùm.

Dường như cùng lúc với những lời nói của anh ta, tiếng súng nổ vang dội trong đường hầm.

Hai mươi bốn khẩu súng cùng lúc bốp còi, cùng lúc nổ súng, mục tiêu lại không giống nhau.

Xe số một và xe số hai chìm trong biển đạn, rất nhanh hàng trăm vỏ đạn rơi ra, tất may xe được trang bị vỏ chống đạn, có thể chịu được một lúc.

Sau đó khoảng hơn chục lính canh bị dồn ép trong xe đã mở cửa vừa bước ra ngoài vừa đồng thời rút súng để bắt đầu phản công.

Đỉnh Mộng Nghiên ra lệnh cho mười mấy đồng đội đi chỉ viện, còn cô ấy giữ nguyên tư thế cầm chặt súng chĩa thẳng đỉnh đầu của Miêu Truy Phong.

Bất luận như thế nào, cô ấy cũng không thể để cho Miêu Truy Phong trốn thoát.

Miêu Truy Phong không có bất kỳ cử động nào, chỉ nhìn chăm chú Đinh Mộng Nghiên rồi hát lên: “Gió đang gào thét, ngựa đang hí lên, sông hoàng hà cuồn cuộn, sông hoàng hà cưồn cuộn..” Vô cùng điên dại.

Đạn bắn như mưa sả vào trên núi, hai bên giao chiến kịch liệt đến mức cây cối cũng bị bản gãy, vài viên đạn lệch hương bản vào đá phát ra những tiếng bằng bằng, Chỉ không nghe thấy tiếng hét mà bọn họ và Đinh Mộng Nghiên muốn.

Bất kể vị trí địa lý hay họa lực trong tay, đội hộ vệ cũng đều kèm hơn so với nhóm người của Hắc La Sát, cho nên những viên đạn bản ra thương bị phản kích lại một cách mạnh mẽ.

Hỗn loạn! Tiếng súng nổ, lẫn tiếng mảng chửi, tiếng kêu thảm thiết, tiếng gầm rú của ô tô, đủ loại âm thanh trộn lẫn vào nhau, Ngày thường, đường hầm giao thông sôi động hơn bao giờ hết ñ “Lùi xe vào đường hầm, lui vào hš “Yêu cầu chỉ viện, yêu cầu chỉ viên!”

Đinh Mộng Nghiên đúng là năm mơ cũng không nghĩ đến, Miêu Thị lại ngông cuồng đến mức dám lên kế hoặc đánh cướp người, càng không ngờ được đối phương lại có họa lực cường mạnh đến vậy.

Cô ấy vừa chỉ huy đồng đội, vừa kêu người phát đi tín hiệu cầu cứu.

“Băng bằng bằng!”

Ngay khi tài xế chiếc xe số ba đang chuẩn bị lùi xe vào hầm thì một loạt súng nổ bắn thủng lốp bánh xe ô tô.

Khiến cho chiếc xe mất đà đâm vào mấy cây xanh, rồi sau đó nằm bất động trên mặt đất.

Đinh Mộng Nghiên dự tính tháo còng rồi dân Miêu Truy Phong rút vào đường hầm, nhưng nhìn thấy bộ dạng hung ác tràn đầy tinh thần của Miêu Truy Phong thì lập tức lại do dự.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.