Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1851:




Chương 1851:

Lúc này, một bóng người nhanh chóng bước từ bên ngoài vào, chính là Jessica đang mặc đồng phục.

Trán cô ta đây mồ hôi, gương mặt xinh đẹp tràn đầy sự kinh sợ, người còn chưa đến, từng tin tức đã truyền đến.

“Diệp Phi giết Trần Hạo Đông, chém Thoa Lạp Ông, khiến Long Thiên Ngạo bị phế”

“Hắc Y Hạng không chỉ không trả thù mà còn làm gãy một tay cầu hòa”

“Diệp Phi trở thành chủ mới của Alyssa..”

Nói được một nữa, cô ta dừng lại, bởi vì cô ta thấy Diệp Phi, đôi môi đỏ há ra nhưng không thể nói nổi chữ nào.

Tin tức của .Jessica như thể sét đánh trúng vào đám người, trong chốc lát khiến cả phòng khách ngây người, kinh ngạc, trợn mắt há mồm.

Tất cả những gì Diệp Phi nói đều là thật?

Điều này sao có thể?

Anh ta lấy cái gì mà khống chế Long Thiên Ngạo, còn khiến Hẻm Ô Y phải cúi đầu?

Phu nhân cao sang và thiếu nữ mặt trái xoan chết trân che miệng, chỉ sợ mình không kìm nổi sẽ hét lên Hàn Thường Sơn cũng cứng đờ người.

“Rầm!”

Diệp Phi rất không khách khí đạp đổ mấy người, nói từng câu từng chữ.

“Từ bây giờ trở đi, Hàn Tử Thất không còn vướng mắc gì với nhà họ Hàn nữa: “Còn có người quấy nhiễu, lập tức giết không tha!”

Sau khi nói xong, anh kéo Hàn Tử Thất ung dung rời đi.

Mười mấy tên vệ sĩ cầm súng không dám ngăn lại, nhao nhao lùi bước né tránh, rất nhanh, bóng dáng Diệp Phi và Hàn Tử Thất đã biến mất.

Năm phút sau, Diệp Phi lái Ferrari đưa Hàn Tử Thất rời đi.

Hàn Tử Thất hồi phục lại từ đau thương, quay đầu nhìn nơi đã sống nhiều năm một cái, sau đó không nhìn lại nữa lên xe cùng Diệp Phi.

Diệp Phi đạp chân ga, chiếc xe hướng về phía Alyssa.

Bọn Thái Như Yên và Nam Cung Yến cũng liên tiếp đi theo.

Trên đường đi, Hàn Tử Thất thấp giọng nói một câu: “Diệp Phi…”

“Lời vừa nãy anh nói chỉ đại diện cho thái độ của anh.”

Diệp Phi cười ôn hòa.

“Nếu em thấy rời khỏi nhà họ Hàn là quyết định sai lâm, hoặc không bỏ.

được bọn họ, sau này lúc nào cũng có thể quay về”

Diệp Phi vẫn thấy bọn Hàn Hướng Bắc quá máu lạnh, nhưng mình trước sau gì cũng không phải là Hàn Tử Thất, không thể thay thế hai mươi năm tình cảm của cô ta được.

Hàn Tử Thất nhẹ lắc đầu: “Em đã thất vọng với thành viên nhà họ Hàn từ lâu rồi, hôm nay càng thất vọng hơn với ông nội và bố”

“Sau này nếu không phải việc công hoặc là lễ nghĩa, em sẽ không xuất hiện với bọn họ nữa”

“Sáng ngày mai, em sẽ dời mộ của mẹ em đi”

“Em và nhà họ Hàn… hoàn toàn cất đứt quan hệ”

Thế nên ân tình không bỏ được, đều tan thành mây khói trước mấy cái dập đầu của cô ta.

Diệp Phi cười: “Chỉ cần em vui vẻ thì thế nào cũng được”

“Diệp Phi, lần này lại phải cảm ơn anh rồi”

Khuôn mặt xinh đẹp của Hàn Tử Thất có sự cảm động: “Nếu không phải anh đến, đoán chừng em sẽ bị ông nội ép điên mất”

Cô ta rất bất đắc dĩ, trong lòng vốn oan ức muốn hỏi tội, cuối cùng lại bị sụp đổ vì ông nội cậy đông hiếp yếu “Đừng nói những điều này, chúng ta là bạn mà”

Diệp Phi từ từ chuyển tay lái lên đường duyên hải: “Bạn bè không phải là em giúp anh, anh giúp em sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.