Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1807:




Chương 1807:

Lần này, không chỉ làm rách toạc quần áo còn quất mạnh vào cánh tay mảnh mai của c‹ Da thịt của cô ấy ngay lập tức chuyển thành một mảng bầm xanh xen lẫn đỏ, cô ấy run lên vì đau.

lưng của Hàn Tử Thất, mà Long Thiên Ngạo híp mắt cười: “Em có thể xin tôi tha cho em”

Hàn Tử Thất gắn giọng đáp lại từng chữ một: “Anh sẽ không có kết cục tốt đâu”

“Chát! Roi lại quất đến.

“Hừ..” Cơn đau dữ dội khiến Hàn Tử Thất gần như hét lên.

“Cũng có chút bản lĩnh đó”

Long Thiên Ngạo cười nói: “ Để tôi xem là xương của em cứng hay là roi của tôi cứng hơn”

Nói xong, anh ta lại quất một roi rồi một roi xuống, đánh đến nỗi da lưng Hàn Tử Thất da tróc thịt bong..

Hàn Tử Thất nghiến chặt răng, thân thể đau đớn run lên, nhưng vẫn cố chấp, không để cho bản thân hét lên.

Trong thâm tâm cô biết rằng một con quái thú như Long Thiên Ngạo thực sự dám xới mộ của mẹ cô.

“Chát! Chát!” Nhìn thấy Hàn Tử Thất thà chết chứ không chịu khuất phục, Long Thiên Ngạo càng thêm điên cuồng.

“Hét lên, hét lên đi”

“Mau hét lên cho tôi!”

“Tôi không tin, em so với roi còn cứng rắn hơn”

Long Thiên Ngạo điên cuồng hét lên, đồng thời cầm roi liên tục quất Hàn Tử Thất.

“Ư” Hàn Tử Thất có thể cảm nhận rõ ràng da thịt trên lưng của mình bị bong tróc.

Cô ấy sắp ngất đi vì đau…

“Xem ra tôi vẫn còn quá nhân từ với em rồi”

Đột nhiên, Long Thiên Ngạo lắc tay phải, cây roi đánh về phía mộ của mẹ Hàn.

Sức roi thật kinh người Một khi bị đánh trúng, bia mộ của mẹ Hàn chắc chắn sẽ bi vỡ.

“Không” Hàn Tử Thất hét lên, nhào người lên bia mộ của mẹ mình.

“Chát!” Cây roi quất vào lưng Hàn Tử Thất.

Lần này, cô không kìm được đau đớn mà hét lên: “AI”

“Đúng, hét lên như vậy đi!”

Long Thiên Ngạo cười lớn, tiếp tục quất một roi khác lên người Hàn Tử Thất “ÁI” Lúc này, ba người mặc đồ đen đang canh giữ lối ra vào đột nhiên hét lên một tiếng, như là diều đứt dây ngã bay ra ngoài.

Sau đó, một bóng người lướt qua họ, giống như một mũi tên sắc nhọn hướng thẳng tới Long Thiên Ngạo.

Tất cả mọi người có mặt, bao gồm Đao nữ và Long Thiên Ngạo, hoàn toàn không kịp phản ứng.

Đến khi bọn họ cảm nhận được sự nguy hiểm thì ma xuất hiện trước mặt Long Thiên Ngạo.

Nhanh, quá nhanh, thực sự quá nhanh.

Diệp Phi đã như một bóng Long Thiên Ngạo hơi sững sờ, không biết làm sao, vừa định quất roi xuống, nhưng Diệp Phi đã giật được roi.

“Anh vậy mà tự nhận mình là đàn ông?”

Đồng thời, Diệp Phi nắm lấy cổ Long Thiên Ngạo, kéo sang một bên rồi thuận thế ép đầu anh ta vào cột.

Long Thiên Ngạo luống cuống tay chân giấy dụa nhưng cũng vô ích, lúc này anh ta yếu như gà con.

“Rầm”

Long Thiên Ngạo đập người vào cột, ngay lập tức tạo ra một tiếng động trầm thấp, đầu anh ta đầy má i Đao nữ hét lên: “Tao sẽ giết mày!”

Lời còn chưa dứt, Diệp Phi trực tiếp quất roi tới, Đao nữ hét lên, một vết roi hẳn trên khuôn mặt tái nhợt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.