Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1797:




Chương 1797:

“Ngoại trừ việc phải ngồi vững vị trí Tổng giám đốc, còn phải chuẩn bị dời mộ của mẹ em nữa”

Hai ngày sau, cũng là ngày dời mộ mẹ của Hàn Tử Thất, đây là tâm nguyện lớn của cô ấy.

“Đừng lo lắng, anh đã sắp xếp hết rồi!”

Khuôn mặt xinh đẹp của Hàn Tử Thất thả lỏng hơn một chút, sau đó cô ấy ngập ngừng nói: “Diệp Phí, vào ngày dời mộ, Nam Cung Yến đi với em là được rồi. Anh đến bệnh viện chữa trị cho Dương Mạn Lệ đi”

“Cô ấy càng sớm khỏe mạnh càng tốt, kẻo người khác lại nói chúng ta lợi dụng cô ấy để dời mộ”

Cô nhẹ nhàng nói thêm: “Em có thế xử lý tốt việc dời mộ mà”

Diệp Phi sửng sốt chia ra hai hướng đi nhé.

Anh biết việc di dời mộ này nhất định sẽ rất vắng lặng, nhà họ Hàn sẽ không quan tâm nhiều, Hàn Tử Thất lo lắng anh ấy sế nhìn thấy cảnh mẹ con bọn họ.

như vậy nên không muốn anh ấy đi Hàn Tử Thất muốn duy trì tôn nghiêm cuối cùng của cô ấy, tất nhiên Diệp chứt, sau đó cười gật đầu: “Được rồi, vậy chúng ta Phi sẽ nghe theo.

‘Sau khi trở về biệt thự Thiên Thủy, Diệp Phi bắt Hàn Tử Thất nghỉ ngơi thật tốt Còn anh ấy thì lấy cây kim bạc ra để châm cứu giải độc cho chuột nhỏ, đồng thời nhờ Thái Như Yên truy tìm thông tin của người phụ nữ áo trắng.

Cùng lúc đó, trên lầu năm của tàu Alyssa, Long Thiên Ngạo đang nằm trên băng ghế dài. Anh ta vừa phơi mình trong nắng vừa nhìn ra mặt biển xanh thảm.

Trên người anh ta cũng được đắp một tấm thảm Ba Tư dày.

Long Thiên Ngạo rất yên lặng, quản lý Tư Đồ Tịnh và những vệ sĩ xung quanh cũng rất yên lặng, không ai dám gây ồn ào.

Ai cũng biết Thiếu gia Long mấy ngày nay tâm tình không tốt, nếu không cẩn thận sẽ bị ném xuống biển cho cá ăn.

“Vê rồi sao?”

Đột nhiên, Long Thiên Ngạo mở mắt, hướng về khoảng không lên tiếng.

“Đã về”

Gần như cùng lúc đó, có một bóng người mặc đồ trắng xuất hiện ở lối vào Cô gái cầm đao lướt qua mọi người như một bóng ảnh, đứng ở nơi Long Thiên Ngạo có thể nhìn thấy.

Long Thiên Ngạo nhẹ giọng lên tiếng: “Tình huống thế nào rồi?”

“Tôi đã điều tra qua”

Đao nữ nhìn Long Thiên Ngạo, cung kính đáp: “Dương Mạn Lệ xác định đã thoát khỏi sinh tử kiếp”

“Ít nhất thì ký sinh trùng trong não của cô ta đã bị Diệp Phi lấy ra, cho nên cô ta không cần phải đập tường mỗi ngày để giảm đau, cũng không còn tổn thương đến dây thần kinh của Dương Mạn Lệ”

“Nhưng Dương Mạn Lệ tạm thời không thể tùy tiện tự do hoạt động”

“Nghe nói lúc Diệp Phi khi lấy ký sinh trùng ra đã lưu lại một phần, đợi sau khi Hàn Tử Thất dời mộ xong thì mới tiếp tục loại bỏ nó”

“Nếu như Dương Mạn Lệ thực sự bị Diệp Phi khống chế, có nghĩa là y thuật của Diệp Phi đã đạt đến trạng thái có thể tùy ý điều khiển”

Đao nữ nói với Long Thiên Ngạo về tình huống mà mình thăm dò được: “Ít nhất là lợi hại hơn chú Thái và những người khác nhiều”

Long Thiên Ngạo mắt sáng rực lên: “Nói như vậy, anh ta có thể sẽ giải được độc trong cơ thể của tôi?”

“Y thuật của Diệp Phi tốt cũng không có nghĩa là anh ta có thể giải độc”

Đao nữ báo cáo hành động của cô: “Dù sao tôi cũng có kiến thức về phẫu thuật, nên tôi đã tiêm độc tố chiết xuất từ cơ thể của anh vào một con chuột bạch nhỏ, yêu cầu Diệp Phi phải giải độc cho nó trong vòng 48 giờ”“


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.