Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1784:




Chương 1784:

Diệp Phi thậm chí còn chơi đòn tâm lý, đánh thẳng vào mức thu nhập của Dương Thịnh Vân, làm những người đang có mặt ở đây bùng lên ngọn lửa căm ghét Nhiều người vẫn không ngờ răng Dương Thịnh Vân, cái người cả ngày chẳng làm gì lại có thu nhập khủng như thế. Mấy vị quản lý chỉ nhánh lúc này lộ ra khuôn mặt không còn gì để nói, không hề muốn chia sẻ lợi ích với một người như vậy chút nào.

Dương Thịnh Vân lúc này cũng tức đến mức hộc máy, Diệp Phi, tên này đúng là sâu không lường được.

“Quản lý Dương, anh không ký được hợp đồng với đại lý, tất cả là do anh, vì sao lại đổi lỗi lên đầu giám đốc Hàn? Chẳng qua, giám đốc Hàn vừa mới nhậm chức, mọi thứ vẫn còn chưa hiểu rõ hết, để cô ấy gánh một trách nhiệm lớn, thật là không tử tế chút nào”

“Nhiệm vụ của giám đốc điều hành là điều phối hoạt động kinh doanh của các bộ phận, chứ không phải trực tiếp kinh doanh.”

“Quản lý Dương, anh mau xin lỗi giám đốc Hàn và giám đốc Diệp đi, nếu Giám đốc Hàn mềm lòng, thấy anh lớn tuổi thì sẽ bỏ qua cho anh thôi”

Sau khi thấy thái độ của Diệp Phi như vậy, một số giám đốc chỉ nhánh và quản lý khác đều quay ra buộc tội Dương Thịnh Vân, Dương Thịnh Vân mặt mày u ám, siết chặt nắm tay như đang muốn siết cổ Diệp Phi vậy: “Giám đốc hàn, tổng giám đốc Diệp, tôi xin lỗi, tất cả là do tôi kém cỏi..” Tuy cảm thấy vừa tức giận vừa nhục nhã, hận không thể giết chết Diệp Phi lúc này, nhưng không hề dám hành động hấp tấp, Mọi người không thể ngờ được Dương Thịnh Vân thái độ thay đổi nhanh như vậy.

Ban đầu còn thấy anh ta ra oai tỏ vẻ với Hàn Tử Thất, nhưng trong nháy mắt, Dương Thịnh Vân lại quay đầu xin lỗi Diệp Phi và Hàn Tử Thất.

Thay đổi thái một cách nhanh chóng. Mọi người ngạc nhiên nhìn Hàn Tử Thất, trông cô ấy như đang thưởng thức trò cười này vậy.

Diệp Phi tung đòn rèn sắt khi còn nóng: “Biết mình kém cỏi là tốt rồi! Tôi thấy anh cầm lương cao mà hiệu quả làm việc lại thấp, còn không ký được hợp đồng với đại lý, bắt đầu từ tháng này, tổng thu nhập của anh trừ đi một triệu, một triệu này tôi sẽ lấy làm tiền thưởng. Sắp tới, ai có thể ký được hợp đồng, ngoài quy định được hưởng phần trăm doanh thu ra, còn lại sẽ được quản lý Dương thưởng mỗi tháng một triệu”

Diệp Phi mượn hoa dâng phật mà nói: “Anh lấy số tiền một triệu từ thu nhập của mình ra, cầm đi thưởng cho ai ký được hợp đồng, nếu anh ký được, anh có.

thể giữ, nếu người khác ký được, thì thưởng cho họ. Quản lý Dương nếu có năng lực, có thể xóa bỏ lỗi cũ mà nhận lại một triệu của mình, thế nào?”

Hàn Tử Thất lộ ra vẻ mặt sùng bái, chiêu này chơi quả là tàn nhẫn.

“Oa” Đương nhiên, mọi người nghe vậy, trong nháy mắt tất cả đều sôi trào, Mỗi tháng một triệu, vậy thì một năm là mười hai triệu sao? Đây là một số tiền khổng lồ đó.

Từng người một tại đây đều có suy tính trong đầu. Dường như đã vô tình quên mất bản thân còn đang chèn ép Hàn Tử Thất, chỉ nghĩ đến làm sao mỗi tháng có thể cầm được một triệu kia vào tay.

“Được, cứ tới tìm tôi”

Dương Thịnh Vân đột nhiên nổi giận, vỗ bàn quát một tiếng thật to vào mặt Phi: “Ông đây không chỉ bỏ ra một triệu thôi đâu, tôi sẽ bỏ ra hai triệu và vị trí này. Nếu như cậu tháng nào cũng có thể ký được hợp đồng, ông đây sẽ nhường lại vị trí này cho cậu ngồi vào, tiền lương và tiền hoa hồng cũng đều đưa cho cậu luôn. Nhưng nếu cậu không thế ký được bất kỳ hợp đồng nào, cậu cút ra khỏi công ty. Được không? Có dám cược với tôi như vậy không?”

Bừng bừng khí thế trước mặt Diệp Phi, anh ta bắt đầu khiêu chiến. Dương Thịnh Vân không muốn bị Diệp Phi gây áp lực một chút nào, anh ta muốn phản kích lại mọi thứ vừa rồi.

“Ba ngày, nếu ba ngày nữa tôi không ký được hợp đồng nào, tôi sẽ tự động rời khỏi đây”

Diệp Phí chậm rãi đi đến trước mặt Dương Thịnh Vân: “Còn nếu như tôi ký được, bộ phận của anh sẽ cuốn gói, từ nay cho đến cuối đời đừng bước chân vào tòa nhà Đế Vương này nữa.” Diệp Phi muốn làm đến cùng.

Dương Thịnh Vân kéo kéo cổ áo, hét to: “Thì cứ quyết định như vậy đi, tất cả mọi người đều làm chứng rồi đấy”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.