Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1780:




Chương 1780:

Diệp Phi vốn đĩ muốn cự tuyệt, song lại bị lời nói của Hàn Tử Thất làm cảm động, nếu bản thân nảm giữ cổ phần công ty, xác thực có thể khiến Hàn Hướng Bắc cùng Dương Mạn Lệ kiêng kị Vi vậy cuối cùng anh đành phải tiếp nhận quà của Hàn Tử Thất.

Thứ hai sau đó, Diệp Phi còn đi cùng Hàn Tử Thất đến tập đoàn Sinh Mệnh nhậm chức.

Hàn Hướng Bắc mời Hàn Tử Thất làm tổng giám đốc chấp hành, không thấp, được xem là tam bả thủ, nhưng nghiên cứu phát minh, tài vụ cùng nhân sự lại bị ông ta chộp trong tay.

Hàn Tử Thất chủ yếu phải chịu trách nhiệm cho các công việc hẳng ngày.

Đương nhiên, vì muốn tránh làm người ta nói mình khiến con gái mất quyền lực, ông cũng để Hàn Tử Thất phân công quản lý phòng thị trường.

Hàn Tử Thất biết rõ bản thân rất nôn nóng, nhưng nếu muốn đứng vững gót chân ở tập đoàn Sinh Mệnh thì chỉ có thể từng bước từng bước leo lên trên.

Cho nên cô không hề có nửa điểm uể oải, ngược lại tràn đầy ý chí chiến đấu, mới vừa lên chức đã tổ chức ngay một buổi liên hoan gặp mặt.

Cô đưa Diệp Phi đi giao thiệp cùng hơn mười tên nòng cốt Chín giờ sáng, ở phòng họp nhiều chức năng của tập đoàn Sinh Mệnh, có ba mươi sáu nòng cốt không thể thiếu của công ty đang ngồi đó.

Chứng kiến Hàn Tử Thất cùng Diệp Phi một thân trang phục đen tiến vào, toàn bộ đều vang lên tiếng vỗ tay không mặn không nhạt.

Diệp Phi rõ ràng đã cảm nhận được không ít ánh mắt kiệt ngao bất tuần.

Hiển nhiên những người này đang kháng cự thượng vị của Hàn Tử Thất.

Một người đàn ông mặc âu phục đỏ đặc biệt dễ gây chú ý, trên mặt cảng lộ rõ thần sắc khó chịu, bất mãn đầy thẳng thừng.

Hàn Tử Thất không hề để tâm đến ánh mắt của mọi người, theo micro mà thư ký cầm trong tay, nói: “Tôi tên là Hàn Tử Thất, là tổng giám đốc chấp hành tân nhiệm, tất cả mọi người đều đã biết tôi rồi, tôi cũng không muốn nói nhiều, về sau hai bên cùng hỗ trợ lân nhau là được”

“Hiện tại muốn giới thiệu cho mọi người một chút về đặc trợ của tôi, Diệp Phi!”

“Mặc dù anh ấy chỉ là một chức vị trợ lý, nhưng lại có năng lực đại biểu hoàn toàn cho ý chí của tôi.”

“Vê sau, lời anh ấy nói không khác gì lời tôi nói… yêu cầu của anh ấy cũng giống như yêu cầu của tôi”

Hàn Tử Thất dứt khoát quét mắt nhìn tất cả: “Mọi người đã hiểu chưa?”

Toàn bộ đều là một mảnh yên tĩnh, bọn họ khiếp sợ nhìn một Diệp Phi bình thường tới mức không thể bình thường hơn như vậy.

Sao họ có thể ngờ tới, Hàn Tử Thất sẽ tìm một tiểu tử không biết tên như: vậy làm trợ lý, càng không ngờ rằng quan hệ giữa hai người lại thân mật khăng khít đến mức này.

Cái này phải là sự tín nhiệm tới bực nào chứ, mới có thể bảo rằng lời của Diệp Phi cũng tương đương với lời của Hàn Tử Thất Điều đó khiến không ít người coi trọng Diệp Phi, nhưng cũng nhiều thêm vài phần ghen ghét dành cho anh.

Người đàn ông mặc âu phục đỏ càng lóe ra tia thù hẳn trong mắt, như thế.

Diệp Phi đã cướp đi món đồ chơi bảo bối của hản vậy.

Diệp Phi tiến lên một bước, nho nhã lễ độ chào hỏi mọi người: “Chào mọi người, về sau xin chiếu cố nhiều hơn”

“Tổng giám đốc Hàn, đừng nói lời vô ích nữa”

“Tập đoàn Sinh Mệnh từ trước đến nay nổi tiếng vì hiệu suất làm việc, thay vì cùng hẳn ta lãng phí vào những lời tâng bốc mình, không bằng nên ký thêm mấy cái hợp đồng đền bù sai lầm của cô đi”

Không đợi Diệp Phi tự giới thiệu xong, người đàn ông mặc âu phục đỏ đã bất mãn mà hừ ra một tiếng: “Thành tích không vực dậy nối, cho dù có đem ngưu thổi Thượng Thiên cũng vô dụng”

Diệp Phi khẽ nhíu mày, gã này quả là ‘Cùng hung cực ác’ mà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.