Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1778:




Chương 1778:

“Bắt đầu từ ngày mai, con bé chính là tổng giám đốc chấp hành của tập đoàn Sinh Mệnh, quản lý các công việc hắng ngày của tập đoàn, còn có thể thảo luận cùng hội đồng quản trị và các cố đông.”

Ông đem văn kiện ủy nhiệm giao cho Hàn Tử Thất, ánh mắt chất chứa phức tạp không nói nên lời “Tử Thất, đừng phụ sự tín nhiệm của cha với ban giám đốc nhé”

Tay Hàn Tử Thất thoáng run rẩy trong chốc lát, mắt cô bỗng có một tia óng ánh cùng hoảng hốt.

Nào có thể nghĩ tới, thứ mà cô phải yêu cầu suốt nhiều năm, rốt cục đã nắm được trong tay rồi.

Điều này đối với bản thân cô, cũng như đối với mẹ, có thể xem là một câu trả lời thỏa đáng.

Cô dùng sức dụi mắt, sau khi đã xác nhận trước mắt không phải mơ, cô mới cắn môi gật đầu “Con sẽ không phụ lại kỳ vọng của mẹ đâu”

Diệp Phi nhẹ nhàng nằm chặt tay cô: “Đừng kích động, đây rốt cuộc chỉ là vật quy nguyên chủ thôi”

“Vê phần dời mộ, cha cfing đã thương lượng cùng các cụ, không có vấn đề gì cả”

Hàn Hướng Bắc lại cầm lên một bản vẽ mặt phẳng về lăng mộ: “Chỉ là chúng ta không thể đem chuyện dời mộ ra so với việc trả thù lao lẫn ủy nhiệm, cần phải chọn cho nó một phong thuỷ bảo địa, lại cần lựa chọn một ngày hoàng đạo, còn cần thêm rất nhiều nhân công chế tạo.”

“Cha đã để thầy Âm Dương xem qua địa điểm và thời gian, thứ bảy tuần sau, lúc chín giờ sáng mới thích hợp dời mộ”

“Cho nên hi vọng chúng ta sẽ có thể đủ kiên nhãn chờ đợi hết một tuần lễ này,”

Ông mở ra bản thiết kế mộ địa, mộ địa của mẹ Hàn sẽ nảm ở sườn núi, mặt hướng biển cả, Phượng Hoàng giương cánh, vị trí vô cùng tốt.

“Được, con tin tưởng cha một lần vậy”

Hàn Tử Thất không ép ba của mình quá mức, nhận lấy bản thiết kế mộ địa, sau đó lên tiếng: ‘Hi vọng thứ bảy tới không có biến cố nào”

“Con nói gì thế? Người làm cha như cha sao có thể làm chuyện thất tín với con gái chứ?”

Sắc mặt Hàn Hướng Bắc nghiêm nghị, cứng rắn trừng mắt với con gái, tiếp theo lại nhìn sang phía Diệp Phi: “Diệp Phi, tuy không hoàn thành hết toàn bộ điều kiện, nhưng tôi đã biểu hiện thành ý lớn nhất rồi”

“Hi vọng anh cũng có thể nỗ lực ứng phó khám chữa bệnh giúp Dương Mạn Lệ”

Ông lại bổ sung một câu: “Cing không nên nói rằng sẽ đợi dời mộ xong rồi mới bàn đến, dời mộ còn có thể đợi một tuần lễ, nhưng Dương Mạn Lệ không đợi được lâu như vậy đâu.”

“Thành ý hôm nay quả là không Diệp Phi bèn tươi cười: “Yên tâm đi, tôi sẽ trị liệu cho bà ấy”

Tiếp đó, anh liền khua tay mời mọi người ra ngoài, mà hắn thì cầm ngân châm bắt đầu châm cứu cho Dương Mạn Lệ… hơn nữa còn yêu cầu Hàn Hướng Bắc chuẩn bị một bộ thuốc Đông y.

Nửa giờ sau, Diệp Phi cả người ướt đẫm đi ra khỏi phòng bệnh, trong tay cầm một ống thủy tinh cỡ ngón cái.

Bình thép pha-lê có một con trùng tử màu trắng hai mươi centimet hẹp dài, chẳng kém cây kim khâu là bao, nhưng mạnh như rồng như hổ, không ngừng chuyển động qua lại trong ống thủy tinh.

Hàn Tử Thất nhìn thấy trùng tử liền lạnh run ngay lập tức.

Hàn Hướng Bắc vội vã bước lên nghênh đón: “Diệp Phi, tình hình thế nào.

rồi?”

“Tôi đã dẫn trùng tử màu trắng ra ngoài”

Diệp Phi giao ống thủy tinh cho Hàn Hướng Bắc, đoạn bảo: “Sau này Dương Mạn Lệ sẽ không bao giờ… phải chịu sự giày vò của trùng tử nữa rồi”

“Một giờ sau, bà ấy sẽ tỉnh lại, hãy mang thuốc Đông y do tôi phối chế cho bà ấy dùng”“

Anh bổ sung một câu: “Liên tục uống trong một tuần, cơ bản sẽ không bị đau đầu”“

“Thật tốt quá, thật tốt quá!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.