Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1579:




Chương 1579:

Dù cô có nhẫn nại đến đâu cũng không thể để công ty mỗi ngày đều lo lắng khiếp sợ.

Lúc đi xuống lầu, đoàn xe nhanh chóng chạy sang, gân đây xảy ra rất nhiều chuyện nên vệ sĩ của nhà họ Đường không chỉ tăng lên gấp bội, mà hoạt động cũng hiệu quả hơn.

Diệp Phi theo Đường Nhược Tuyết lên xe.

Ba chiếc xe lần lượt rời khỏi tập đoàn Nhược Tuyết, đi được gần trăm mét, theo sau lại có thêm năm chiếc nữa, dàn hàng ngang chuẩn bị bảo vệ Đường Nhược Tuyết an toàn.

Đông Sơn hội tọa lạc trên khu đất rộng năm trăm mẫu, cây cối tươi tốt, suối, hồ và non bộ bổ sung cho nhau Các nhà hàng, biệt thự nghỉ dưỡng và khu chơi gôn nắm rải rác.

Bắt mắt nhất là nơi đây đã xây dựng hàng chục ngọn đồi nhỏ trở thành thánh địa tiêu khiển tương đối bí mật để khách có thế leo cao, nhìn xa Đường Nhược Tuyết đưa Diệp Phi lên đỉnh núi thứ mười ba.

Trên đỉnh đồi có hai tầng lầu gỗ, thoạt nhìn hơi giống Hoàng hạc lâu đang đứng sừng sững trong gió, xa hoa lộng lẫy.

Dưới chân núi, bảy tám chiếc xe đã đậu, Porsche, Ferrari, Maserati đều là những chiếc xe sang trọng đắt tiền.

Khi Diệp Phi đi theo Đường Nhược Tuyết lên đến tầng hai, anh nhìn thấy bảy.

tám người đang trò chuyện vui vẻ Tất cả họ đều xinh đẹp, da trắng, chân dài, ngực nở, giơ tay nhấc chân đều thể hiện nét hấp dẫn của sự trưởng thành.

Đồ trang sức đeo trên người, giày cao gót cao cao dưới chân, càng đem theo mùi vị của sự chiếm hữu Đàn ông bình thường nhìn thấy tuyệt đối đều sẽ tự biết xấu hổ.

Ngoài những người phụ nữ quyến rũ này, còn có tám người con trai nét mặt rạng rỡ, tươi mới.

Họ muốn ngồi chung với phụ nữ, nhưng những người phụ nữ này quá mạnh mẽ nên họ chỉ có thế ngồi ở bàn khác đàm luận.

Tất nhiên, nguyên nhân chủ yếu chính là bối cảnh của họ không đủ mạnh.

“Nhược Tuyết, cô đến rồi ư? Hoan nghênh, hoan nghênh”

Ngay khi Đường Nhược Tuyết và Diệp Phi xuất hiện, một người phụ nữ mặc sườn xám tươi cười đứng dậy, như một làn gió thơm phức bay đến chào đón họ.

Người phụ nữ cao hơn 1,75 mét, thêm vào đôi giày cao gót càng khiến cô ấy nổi bật giữa đám đông, một bộ sườn xám vừa vặn khiến người phụ nữ này có vẻ khí chất bất phàm.

Cao mà thon thả, lại mạnh mẽ, đàn ông bình thường sẽ không dám đứng bên cạnh một người phụ nữ như vậy.

Kiều Hoan Viên, một trong ba tiểu thư ở Long Đô nổi tiếng không kém gì Lục Thanh Cô còn có một người anh trai tên Kiều Thạch, người từng là trùm bất động sản có tiếng trong nước.

Xuất thân cộng với nhan sắc như vậy nên cô được rất nhiều người nể mặt, vậy nên ở Long Đô có thể xem là như cá gặp nước.

“Nhược Tuyết, đã lâu không gặp”

“Nhược Tuyết, cô lại càng xinh đẹp hơn rồi.”

“Hoan nghênh, hoan nghênh, hoan nghênh đại mỹ nữ đến đây”

Mấy người phụ nữ cũng tươi cười chào hỏi Đường Nhược Tuyết, Đường Nhược Tuyết nói thế nào cũng là người đứng đầu mười ba phòng, tươi cười kết giao là việc đương nhiên ph: “Hội trưởng Viên, xin chào”

Đường Nhược Tuyết cũng không tự cao tự đại, cô ôm và chào hỏi như những người phụ nữ mặc sườn xám kia, cố gắng quan tâm đến cảm xúc của từng người Diệp Phí không tham gia, lui vào góc với một vệ sĩ đeo kính râm, tránh để những người phụ nữ này đả kích một phen.

Đường Nhược Tuyết liếc anh một cái, đoán được anh đang nghĩ gì, bất lực lắc đầu, tiếp tục chào hỏi những người phụ nữ khác Kiều Hoan Viện cũng liếc nhìn Diệp Phi nhiều hơn, cảm thấy người vệ sĩ này có chút can đảm, nhìn thấy một đám nữ nhân như vậy lại bình tính đến thế.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.