Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1553:




Chương 1553:

“Việc ác mà bà làm liên lụy đến chúng ta hai mươi năm rồi thì không nói, bà không chịu làm gì rồi không quay lại được nhà họ Đường tôi cũng không nói gì cả. Bây giờ cả con gái mình bà cũng muốn không quản?”

“Lúc trước tôi thật sự bị mù rồi mới gả cho ông, trong nhà từ việc lớn đến nhỏ đều đến tay tôi làm, ông chỉ suốt ngày biết ra ngoài tản bộ, ngồi xem Lâm Thu Linh oán giận mà vỗ mạnh vào bàn: “Ông là một kẻ vô dụng thế đấy Đường Tam Quốc bất đắc dĩ lắc đầu: “Được được được, nghe bà, tất cả đều nghe bà, bà muốn làm gì thì làm”

Lâm Thu Linh hừ một tiếng: “Tôi mặc kệ, ngày mai ông đi sắp xếp cho.

Nhược Tuyết đi gặp Tê Vĩnh Trung đi, không làm được thì ông ra khỏi nhà này đi.

Đường Tam Quốc không biết phải nói gì hơn nữa.

Ngay sau đó, phía bên ngoài vang lên tiếng động cơ xe gầm rú, đèn xe rọi vào trong.

Đường Tam Quốc và Lâm Thu Linh ra ngoài nhìn xem, thấy Diệp Phi và Đường Nhược Tuyết nắm tay nhau bước đi “Ba, mẹ, Diệp Phi đến đây ăn cùng bữa tối”

Đường Nhược Tuyết vào phòng bếp gọi một tiếng: “Dì Ngô, chuẩn bị bếp giúp cháu, Diệp Phi muốn ăn lấu”

Di Ngô nghe vậy thì vui vẻ lên tiếng: “Diệp Phi đến đây à? Được rồi, tôi đi chuẩn bị ngay”

“Ông Đường, dì Ngô, xin chào ạ”

Diệp Phi cao giọng chào hỏi, phớt lờ sự tồn tại của Lâm Thu Linh, đá trêu một phát vào con chó đã lâu không gặp.

Đường Tam Quốc cười gật đầu, vội rót một chén trà: “Diệp Phi lại đây, ngồi xuống uống trà”

“Đường Nhược Tuyết, ai cho con dẫn người người đến nhà mình ăn cơm?”

Nhìn thấy Diệp Phi, Lâm Thu Linh không để vết thương ở chân mình mà chật vật đứng lên khỏi ghế sô pha: “Đuổi cậu ta ra ngoài, mau cút ra ngoài đi”

Bà ta hung hổ quát Diệp Phi: “Diệp Phi, tao nói cho mày biết, mày chính là kẻ châm ngòi làm tan vỡ mối quan hệ mẹ con của tao với Phong Hoa và Kỳ Kỳ, Tao không chào đón mày”

“Mày đừng có mà nghĩ con cóc đòi ăn thịt thiên nga, tao sẽ không bao giờ cho phép mày và Đường Nhược Tuyết tái hôn”

“Một kẻ chỉ biết dựa vào phụ nữ, một thẳng đàn ông tính nhỏ mọn như mày.

không xứng với con gái của tao”

“Hôm nay ở đây tao sẽ nói luôn, nếu các người muốn tái hôn, trừ khi tao chết, không thì tao sẽ không bao giờ đồng ý”

Lâm Thu Linh vẫn không ưa Diệp Phi.

Sắc mặt Đường Nhược Tuyết tối lại: “Mẹ, mẹ làm gì vậy? Hôm nay Diệp Phi đã cứu con, nên con mời anh ấy đến nhà ăn bữa cơm”

Đường Tam Quốc cũng lên tiếng phụ họa: “Đừng làm loạn nữa, Diệp Phi cũng đã cứu bà đấy”

“Câm miệng!”

Nhìn thấy cả chồng và con gái chống lại mình, Lâm Thu Linh tức không chịu được nhưng lại không dám phát tiết với Đường Nhược Tuyết.

Bà ta đành phải quay ra rống dì Ngô đang đi ra: “Cứ đi đi lại lại mãi, không thấy chướng mắt à?”

“Còn chưa cút đi à, có tin tôi trừ lương cô không?

Dì Thẩm thấy Diệp Phi đến định ra chào hỏi một chút nhưng kết quả lại vô tình thành bao cát trút giận của Lâm Thu Linh, bà ta chỉ có thể cúi đầu mà quay lại phòng bếp.

Diệp Phi thấy vậy thì trên mặt cũng trở nên lạnh lẽo.

“Nhược Tuyết, mẹ bảo với con rồi, mẹ không thích Diệp Phi”

Lâm Thu Linh nhìn Đường Nhươc Tuyết: “Con không nên giữ cậu ta lại ăn cơm ở nhà mình. Tối nay tôi không ăn”

“Nếu hai người muốn tái hôn, vậy thì cắt đứt quan hệ mẹ con với tôi đã, có hai lựa chọn đấy thôi, các người tự lựa chọn”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.