Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1538:




Chương 1538:

Nhìn thấy một con hươu sao bị mình bắn vỡ đầu, Uông Kiều Sở càng thêm thỏa mãn.

Bị Diệp Phi và Đường Nhược Tuyết áp chế nhiều ngày như vậy, tuy cuộc sống của anh ta không phải là quá khó khăn nhưng vẫn trên đà nguy hiểm, trong lòng anh ta từ lâu đã dồn nén nhiều uất ức.

Bây giờ nhờ trận săn bắn này mà được hả hê, anh ta cảm thấy tinh thần khoan khoái hơn rất nhiều, nhưng ánh mắt lại nhanh chóng trở nên sắc bén.

Anh ta đã nhìn thấy Lâm Thất Hải Nửa tiếng sau, trong phòng VIP của trường đua ngựa, Uông Kiều Sở đã thay.

quần áo, vẫy tay các cô gái đi ra ngoài, sau đó ngậm một điếu xì gà.

“Cậu Sở, sát thù U Linh thất bại rồi”

Lâm Thất Hải do dự một chút, sau đó vẫn bước lên báo cáo.

Hơi thở Uông Kiều Sở đột nhiên trở nên gấp gáp, đốm lửa trên điếu xì gà cũng bùng lên mạnh hơn, nhưng anh ta rất nhanh chóng lấy lại được bình tính.

“Tại sao lại thất bại?”

Sau khi trải qua bao sóng gió, anh ta rốt cuộc cũng hiểu rõ một điều rằng lúc càng khó khăn thì càng phải trấn tĩnh, nếu không, hấp tấp chỉ khiến tổn thất thêm nặng nề.

“Ban đầu hẳn đã đánh tan được khu phòng vệ chính của Thái Thị, đồng thời còn giết được hai cao thủ là Thái Bạch Bào và Quỷ Thủ.”

Lâm Thất Hải thông báo cho Uông Kiều Sở tất cả thông tin thu thập được: “Sau đó hắn ta cũng đã xông vào được sảnh lớn của nhà họ Thái, đánh gục Ảnh Tử và Thái Linh Chỉ”

“Đúng lúc chuẩn bị giết Thái Linh Chỉ thì Diệp Phi bất ngờ tấn công từ phía sau.

“Sát thủ U Linh không kịp phòng bị nên cuối cùng đã bị Diệp Phi giết chết.”

“Nhưng có lẽ bọn họ vẫn chưa có được bằng chứng là do chúng ta xúi giục”

“Số điện thoại mà tôi liên lạc với sát thủ U Linh cũng là từ nước ngoài, hơn nữa đã tiêu hủy ngay lập tức, không để cho đối phương phát hiện bất cứ sơ hở nào.

Lâm Thất Hải báo cáo rõ ràng mọi chuyện, giọng điệu cố gắng ôn hòa hết sức có thể, nhưng vẫn phảng phất đâu đó một tỉa sát khí.

Sát thủ U Linh là bạn thân nhất của đại ca anh ta, giờ đây đã bị Diệp Phi giết chết, trong lòng anh ta tràn đầy sát khí phẫn nộ.

“Diệp Phi, Diệp Phi, lại là Diệp Phi…”

‘Vừa nghe nhắc đến hai chữ Diệp Phi, tâm trạng ôn hòa của Uông Kiều Sở trong phút chốc bùng nổ, giơ chân đá tung bàn trà trước mặt: “Chết tiệt, hết lần này đến lần khác làm hỏng chuyện tốt của bố mày, còn ép ông đây đến bước đường khốn khổ. Hản ta thực sự nghĩ mình là đại ca của Long Đô hay sao?”

“Dám thách thức tính kiên nhẫn của tao, tao sẽ đến thẳng Kim Chi Lâm giết nó.

Suýt nữa thì anh ta chộp lấy khẩu súng dưới ghế ngồi.

Lâm Thất Hải vội giữ lấy tay anh ta: “Cậu Sở xin bớt giận. Một khi nổ súng rất có khả năng sẽ bị bọn phóng viên nhà báo viết bài thổi phồng lên”

“Chỉ cần Diệp Phi chết, chỉ cần hắn chết thôi thì tao có lên trang đầu báo.

hay ngồi tù ba tháng, tao cũng chấp nhận”

Anh ta tức giận đến nỗi lồng ngực không ngừng phập phồng, đáy mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, lòng tràn đầy hận thù đối với Diệp Phi nhưng cũng có một phần đè nén.

Anh ta không thể nào hiểu được, tại sao tên Diệp Phi đó dùng cách gì cũng không trị được? Hơn nữa còn bị hắn làm hỏng vô số chuyện tốt, ép đến bước đường khốn khổ như bây giờ.

“Cậu Sở, tức giận không thể giải quyết được vấn đề”

Lâm Thất Hải cố gảng lấy lại bình tĩnh, sau đó thấp giọng khuyên nhủ.

“Nếu Thái Linh Chi còn sống thì việc này không tốt cho chúng ta một chút nào. Trước đây cô ta còn kiêng nể thực lực của chúng ta. Bây giờ cô ta sắp chết rồi, không dám đảm bảo cô ta sẽ liều mạng hay không”

“Nhỡ cô ta thu thập được những việc mờ ám của chúng ta rồi tiết lộ ra bên ngoài, chỉ e là càng khiến tình thế của chúng ta trở nên bị động hơn mà thôi”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.