Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1470:




Chương 1470:

“Chàng trai à, tôi biết trong lòng cậu bực bội, nhưng tôi cũng chỉ vì tốt cho “Tôi thấy cậu cũng có chút tình cảm qua lại với phía cảnh sát, cho nên tôi ặt cậu mà ngồi xuống nói chuyện với cậu”

“Nhưng cậu lại không nhìn ra khả năng của tôi và bà Phùng”

“Tin tôi đi, cậu đừng thử trở thành kẻ thù của tôi hoặc là bà Phùng. Có một số người thật sự không phải là người mà cậu có thể liều chết đâu”

Tạ Thanh Vân bưng chén trà lên uống một ngụm, ung dung nắm tình hình và nhịp điệu trong tay mình. Ông ta tin Diệp Phi sẽ lựa chọn ba tỷ rưỡi này.

Diệp Phi cũng bưng chén trà lên: “Xem ra ông Vân muốn đi đến cuối con đường rồi”

Tạ Thanh Vân vô cùng thích thú: “Điềm đạm thì mới có thế phát tài”

Diệp Phi bật cười: “Xem ra ông Vân không thể cho tôi công băng”

“Tôi không thế cho cậu công bằng này được”

Tạ Thanh Vân mở miệng nói một cách thờ ơ: “Nếu như cậu thật sự tức giận, thật sự bực bội, thật sự không đi qua nổi cửa ải của mình thì cậu có thể tự mình cầu xin”

Trên gương mặt ông ta nở nụ cười khinh bi, có thể khiến cho đội trưởng phía cảnh sát cung kính khép nép thì Diệp Phi thật sự là một người không đơn giản, nhưng anh cũng chưa đủ để khiến cho Tạ Thanh Vân ông ta cúi đầu.

“Xương cốt cứng rắn!”

Diệp Phi giơ ngón tay cái lên: “Tôi chỉ mong ngày mai ông không phải quỳ gối cầu xin trước mặt tôi”

“Thu đội về”

Sau khi nói xong, anh trút nước trà xuống ngay trước mặt Tạ Thanh Vân.

Sau đó anh bế Đường Kỳ Kỳ lên, đi thẳng ra khỏi phòng y tế.

Liễu Hàn Yên và đám người cũng áp giải y tá trưởng và đám người của bà ta đi.

“Chàng trai trẻ à, cậu như vậy chính là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt”

Tạ Thanh Vân nhìn bóng lưng của Diệp Phi và những người đó rồi cười, sau đó ông ta khẽ nghiêng đầu nhìn đạo diễn Lôi, lên tiếng nói: “Đi đi, gọi điện thoại cho cảnh sát và yêu cầu họ giải thích cho tôi việc tự tiện xông vào đây”

Cái người Diệp Phi không biết trời cao đất dày này, ông ta không ngại sa thải đám người Liễu Hàn Yên để làm gương cho người khác.

“Tôi hiểu rồi ạ”

Đạo diễn Lôi hăng hái lên tiếng đồng ý, sau đó cầm điện thoại gọi đi.

Một lúc sau, ông ta hơi thay đổi sắc mặt mà chạy lại: “Thưa ông Vân, không thể giải thích được…Đây là mấy người do Dương Kiếm Hùng phái đế Bàn tay Tạ Thanh Vân khế run rẩy, nước trà nóng vẩy ra ngoài một chút..

Đương nhiên Tạ Thanh Vân biết Dương Kiếm Hùng, người này là nhân vật cao quý mới của Long Đô mấy tháng nay và anh ta cũng đã từng tham gia bữa tiệc đón tiếp.

Ông ta rất bất ngờ vì Diệp Phi có qua lại với Dương Kiếm Hùng, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại.

Mặc dù Dương Kiếm Hùng quyền cao chức trọng, nhưng anh ta chỉ mới đến Long Đô nên không dám cầm quyền lực để tạo áp lực lên người cầm đầu là ông ta đâu.

Hơn nữa Dương Hồng Tinh rất xem trọng danh dự nên cũng sẽ không cho phép Dương Kiếm Hùng làm loạn. Cho nên Tạ Thanh Vân không lo Dương Kiếm Hùng sẽ chèn ép mình.

Đương nhiên nguyên nhân quan trọng nhất chính là ông ta cảm thấy Dương Kiếm Hùng là người thông minh, anh ta sẽ không vì Diệp Phi mà đắc tội với người cha của làng giải trí là ông ta.

Vì vậy, ông ta lại rót chén trà lần nữa, uống một cách vô cùng bình thản: “Anh tìm địa chỉ của tên nhóc con kia, sau đó nói với bà Phùng rằng cậu ta chính là người thay viên đạn, làm hại cô Phùng Mịch Mịch”

“Hơn nữa anh cũng truyền lệnh lên giới giải trí cho tôi, phải loại trừ hoàn toàn Đường Kỳ Kỳ, người nào dám tán tụng cô ta thì người đó chính là kẻ thù của Tạ Thanh Vân tôi”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.