Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1459:




Chương 1459:

Cùng lúc đó, Uông Kiều Sở đang đứng ở tầng 18 tòa nhà Uông Thị. Anh ta đang dùng kính viễn vọng nhìn vào nóc một tòa nhà màu vàng ở phía đối diện Anh ta giơ tay phát ra tín hiệu, một số phóng viên đã bị đẩy xuống từ mái nhà và họ đã kết thúc cuộc sống trong tiếng la hét.

Những người đã làm mất uy tín của anh ta cuối cùng vì dùng quá liều hàng cấm mà ‘ngã chết Uông Kiều Sở hài lòng gật đầu, sau đó hạ giọng nói qua tai nghe Bluetooth: “Thái Linh Chỉ, rượu mời không uống vậy uống rượu phạt đi…”

Khi sóng gió giữa nhà họ Thái và nhà họ Uông đang cuộn trào mãnh Diệp Phi lại tiếp tục cuộc sống yên bình, phơi nẵng xem các loại sách y học.

Thỉnh thoảng anh lại ra sảnh trước đi dạo hoặc là châm cứu cho Tô Tích Nhi.

Tuy rằng anh đã đâm nhà họ Uông một dao, hạ thấp sự kiêu Kiều Sở, làm cho bệnh viện Bác Ái và Hồng Nhan Tán trở nên nổi anh ta không hề sinh ra chút kiêu ngạo nào.

Diệp Phi cũng đích thân gọi cho Dương Kiếm Hùng và Thích Man Thanh để gỡ báo cáo về anh ta, để Kim Chỉ Lâm không bị quấy rầy mỗi ngày.

So với việc được mọi người chú ý, Diệp Phi vẫn thích sống một cuộc sống đơn giản.

“Anh rể, anh rể!”

Đến gần bốn giờ chiều, một chiếc xe đột nhiên chạy tới đây, dừng trước cửa Kim Chỉ Lâm rồi mở ra cửa xe.

Sau đó, hai cô gái trẻ đẹp xuất hiện, tuổi tác giống nhau, dáng người giống.

nhau, nhan sắc giống nhau, rất quyến rũ.

Cô gái vội vàng chạy tới trước đúng là Đường Kỳ Kỳ đã mấy ngày không gặp.

Cô gái bên cạnh hơn Đường Kỳ Kỳ một hai tuổi, làn da trắng nốn nà, khuôn mặt thanh tú càng thêm ấn tượng, khiến người ta không thể rời mắt.

Diệp Phi bỗng cảm nhận thấy hương vị của tuổi trẻ, anh tươi cười chào hỏi: ỳ, lâu rồi không gặp? Tại sao lại rảnh mà tới đây Đường Kỳ Kỳ tuy vẫn là diễn viên nhỏ, nhưng so với khi ở Trung Hải phải gấp “kỳ mười lần, không có nhiều phim truyền hình nhưng có thể dần dần hoàn thiện.

Thích Man Thanh từng nghĩ đến việc đầu tư một bộ phim cho cô ấy, nhưng Đường Kỳ Kỳ từ chối mà không có chút do dự nào, cô ấy nói rằng chưa được đào tạo đủ và không đủ khả năng để trở thành một diễn viên hạng A.

Trên thực tế, Đường Kỳ Kỳ cũng đang dần tiến bộ. Mặc dù một số quảng cáo ngắn của Dược phẩm Nhược Tuyết không được phát sóng vì Cao Phong.

nhưng Diệp Phi đã xem chúng và cảm thấy rất xuất sắc.

Cho nên đối với cô em vợ vừa xinh đẹp, vừa chăm chỉ cố gắng này, Diệp Phi luôn rất yêu quý.

Diệp Phí nhẹ nhàng cười: “Buổi tối chúng ta cùng nhau ăn cơm, anh sẽ bảo chị cả của em làm gà bào ngư”

Đường Phong Hoa cũng rất vui mừng khi thấy em gái xuất hiện, chào hỏi xong liền đi ra sân sau chuẩn bị nguyên liệu.

“Cảm ơn anh rể, em đưa một người bạn đến khám bệnh”

Đường Kỳ Kỳ rất vui mừng chạy đến, ôm cánh tay Diệp Phi và giải thích: “Gần đây sức khỏe của cô ấy rất tệ, bị chứng đau nửa đầu dữ dội, đổ mồ hôi khi ngủ, gặp ác mộng, tinh thần và khẩu vị đều không tốt”

“Nhưng cô ấy có thân phận đặc biệt, không tiện xuất hiện ở các bệnh viện lớn, nên em đưa cô ấy qua tìm anh”

Sau đó, cô kéo cô gái lại và mỉm cười: “Anh rể, bệnh nhân là cô ấy, nữ chính của đoàn phim bọn em, Phùng Mịch Mịch”

“Mịch Mịch, đây là anh rể của mình, là ông chủ của tiệm thuốc, y thuật rất tốt”

Đường Kỳ Kỳ chỉ vào Diệp Phi, nhiệt tình gi nhất định có thể giải quyết tình huống của cô”

Phùng Mịch Mịch liếc nhìn Diệp Phi, sau đó có chút thất vọng nói với Đường Kỳ Kỳ: “Tại sao lại là tiệm thuốc Đông y? Mình còn tưởng rằng cậu đưa.

mình gặp một bác sĩ Tây y nối tiếng. Hóa ra cậu bảo đến nơi này để chữa bệnh”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.