Chán Tu Luyện, Làm Lão Sư

Chương 31: Con đường khó khăn




"Cơ mà lão sư, lúc tiểu Lâm đột phá ta nhìn như là có một tia sáng từ trong thông đạo bắn xuống nhờ thế tiểu Lâm mới đột phá thành công, nhưng mà ta chỉ mơ hồ thấy mà thôi không biết có đúng không" tiểu Vũ nhớ đến chuyện đấy, nhưng nàng chỉ thấy mơ hồ không rõ ràng.

"Haha đúng đúng đúng thế, haha đau bụng chết ta mất, ngươi có biết đấy là gì không. Có mấy kẻ ngu ngốc trên Linh giới tự cho mình là đúng, cho là mình mạnh mẽ, ngu ngốc định ra tay giết tiểu Lâm, ai ngờ lại thành mở đường cho nó đột phá, đã thế còn bị linh khí ép nổ mà chết, hahaha ta nhớ đến lại buồn cười chết mất"

Tiểu Vũ tròn mắt khiếp sợ "Cái gì có người muốn giết tiểu Lâm, nhưng vì sao cơ chứ"

Tử Phong cười nghiêng ngả, ôm bụng cười "Thỳ mấy tên già khọm trên Linh giới, thấy tràng cảnh đột phá kinh khủng của tiểu Lâm, sợ thành tựu sau này của nó, sợ nó trưởng thành lên Linh giới phá bọn hắn nên mới ra tay muốn bóp chết từ trong trứng, ai ngờ lại trộm gà không xong còn mất năm gạo, haha không không, phải là mất luôn cả mạng mới đúng" Tử Phong buồn cười kể lại chuyện vừa rồi cho tiểu Vũ khiến nàng dở khóc dở cười, há hốc mồm. Thằng nhóc kia mà biết nó đột phá Kim đan lại vô tình tiễn đưa một cường giả Độ Kiếp kỳ đỉnh tiêm Linh giới không biết có cảm nhận gì. Nhưng nàng biết lão sư không muốn nói cho tiểu Lâm biết vì sợ nó lại tự cao, ảo tưởng sức mạnh, kệ cứ để nó ngu ngơ khù khờ như trước đi. Mà tiểu Lâm người trong cuộc thỳ lúc bức bối không tìm được đường đột phá, tự dưng thấy dòng chảy linh khí bị đục thủng một chỗ giúp hắn đột phá thành công thỳ trong lòng đinh ninh là lão sư ra tay trợ giúp. Đúng là chuyện đời mà...

Mọi người lại có một buổi ăn mừng hoành tráng, cả đám tân sinh vây quanh ngưỡng mộ đại sư huynh, mới đột phá Kim đan mà đã khủng khiếp đến thế. Nghe đại sư huynh quá trình tập luyện khắc khổ mà lão sư dạy, lại ánh mắt lấp lánh nhìn về lão sư như thể nói "Lão sư, ta cũng muốn được như đại sư huynh, người đến dày vò con đi, con chịu được..."

Nhìn ánh mắt ám muội của chúng đệ tử, Tử Phong nổi cả da gà. Tiểu Vũ ngồi cạnh cười khúc khích. Các ngươi mà biết tiểu Lâm đột phá tiện tay giết luôn một cường giả Độ Kiếp kỳ thỳ khéo còn lao thẳng đến đòi lão sư chà đạp ý chứ.

Buổi ăn tối lại diễn ra ầm ĩ, chè chén no say đến tận sáng hôm sau.

Các thế lực Phàm giới sau khi tìm hiểu được nguyên nhân Thiên Địa biến đổi là do đồ đệ của Thần bí lão nhân kia đột phá Kim đàn kỳ thỳ bái phục không thôi, đúng là thầy đáng sợ dạy ra đồ đệ cũng đáng sợ, chỉ đột phá Kim đan mà gây động tĩnh còn kinh khủng hơn người ta độ kiếp phi thăng thỳ cũng đến nể. Nếu Kim đan đột phá đã gây ra động tĩnh thế này vậy thời điểm đột phá lên Nguyên Anh còn thế nào nữa. Mọi người đều mong chờ. Mấy gia tộc có con em may mắn được gia nhập trong Bách Khoa học viện cũng vui mừng, mong chờ con em mình sẽ có ngày được hoành tráng như thế.

Sáng hôm sau, mọi người lại tiếp tục luyện tập. Sự đột phá của tiểu Lâm như liều thuốc kích thích khiến cho lũ trẻ kia luyện tập như điên cuồng hơn. Có đại sư huynh đi trước triển uy, biết được quá trình tập luyện vất vả này là công lao của ngày sau nên lũ trẻ rất hăng hái, chú tâm tập luyện.

Còn tiểu Lâm giờ đây đang trong phòng Tử Phong kể về cảm nhận trong đột phá, thay đổi trong cơ thể. Cảm giác từ Xuất trần hoá Lăng tuyệt. Cơ thể chuyển biến rõ rệt. Trong đan điền giờ đây không phải là toà tháp tròn nhiều vòng nữa mà là một quả cầu Kim đan, đúng vậy là quả cầu, sự tích lũy liên tục áp chế, dồn nén mở rộng đan điền khiến không gian đan điền tiểu Lâm to như nắm đấm, bên trong là một viên kim đan to như quả cầu mây, bề mặt đan xen nhiều vòng tròn đồng tâm, liên tục xoay vòng sống động. Kim đan to gần bằng không gian đan điền, sự xoay của các vòng xoay sản sinh ra chân khí thuần khiết liên tục, tăng cường gấp mấy chục lần sự chuyển hoá linh khí thành chân khí trong cơ thể. Những tia chân khí thuần khiết này lưu động trong cơ thể liên tục như đám sương mờ. Chình vì vậy mà đây được gọi là cảnh giới Lăng tuyệt vụ ảnh, chân khí trong khiết thanh lăng tuyệt diệu, mờ ảo chảy trong kinh mạch như sương mờ (vụ ảnh). Tiểu Lâm cảm nhận mình mạnh mẽ hơn thời điểm ở Trúc Cơ rất nhiều lần, đây là sự chuyển vọt về chất. Nếu hiện tại đối đầu với yêu thú cấp 3 sơ kỳ tương đương tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, hắn có thể đánh ngang tay, còn có thế vất vả chiến thắng không chừng.

Tử Phong gật gù nghe học trò nói về cảm nhận bản thân. "Được rồi, mọi thứ đang rất tốt, chuẩn xác theo con đường mà ta muốn, bây giờ ta sẽ nói về quy trình cho con đột phá Nguyên Anh, Phá Đan thành Anh đây là con đường chung của tu sĩ, ở quá trình này khi đạt đến Nguyên anh viên mãn đỉnh phong cũng là lấp đầy chân khí trong kim đan. Sau đó cô đọng chân khí liên kết với thần hồn để tạo anh, có nghĩa là dùng chân khí làm nguyên liệu đúc tạo thân thể cho linh hồn, nên cảnh giới nguyên anh này dù thân thể bên ngoài tan nát, giữ được nguyên anh còn nguyên thỳ vẫn có thể tìm cơ thể khác mà sống. Chân khí càng mạnh càng thuần khiết thỳ tương đương thân thể linh hồn càng mạnh mẽ ngưng thực. Đó là quá trình chung của tu sĩ"

Hớp một ngụm trà, Tử Phong nhìn nghiêm túc vào tiểu Lâm, tiểu Lâm cũng nghiêm túc hắn biết lão sư chuẩn bị nói con đường của hắn.

"Còn nếu muốn trở thành Đế vương chi anh - đế vương trong nguyên anh kỳ, con đường mà con đi sẽ là...Vì trong quá trình cô đọng kim đan của con khác bình thường, tạo ra kim đan rỗng, lại có vòng xoay xung quanh nên việc lấp đầy kim đan ngàn lỗ hổng là chuyện viển vông, vô nghĩa. Vì thế cái con làm đó là tìm kiếm ngũ hành căn nguyên: Kim căn, Mộc căn, Thổ căn, Thủy căn, Hoả căn. Dùng ngũ hành căn nguyên đúc tạo Ngũ hành nguyên anh. Nguyên anh đúc tạo sẽ nằm trong Kim Đan xoay vòng, như thế Nguyên anh sẽ vừa có thuộc tính ngũ hành, lại có Kim đan bảo vệ, ngưng thực mạnh mẽ lại chắc chắn. Ngày con tạo anh cũng là ngày vạn anh triều bái, đồng cấp bậc Nguyên Anh sẽ bị con áp chế 3 phần, đây là áp chế nguyên anh với nhau, áp chế từ linh hồn. Con hiểu chưa."

Bất ngờ về lý luận của lão sư, hắn biết đây sẽ là nhiệm vụ cực kỳ khó khăn, nhưng hắn tin tưởng bản thân làm được, muốn làm lão sư tự hào về hắn. Hắn kiên định gật đầu. Tử Phong gật đầu hài lòng với biểu hiện của hắn.

"Ta sẽ đưa con đến dị giới Hồng Hoang để tìm kiếm ngũ hành căn nguyên, đến nơi này ta cũng sẽ cách biệt với con, không thể quan sát bảo hộ con, mọi việc con phải tự lo, ta đưa con một tấm phù duy nhất để khi con thu thập đủ ngũ hành thỳ bóp nát ta sẽ cảm nhận được mà đến đón con. Hoặc là tình huống nguy hiểm sinh mạng ta sẽ đến cứu con, tuy nhiên việc này đồng nghĩa là thất bại trong đúc tạo ngũ hành nguyên anh vì bản thân ta cũng chỉ có thể mở đường đến nơi đó 2 lần. Nhưng không sao, có mạng sống mới có tất cả, nếu đến lúc nguy hiểm cứ bảo toàn mạng sống là ưu tiên hàng đầu, còn về cách đột phá nguyên anh ta sẽ tìm cách khác."

Nhận thấy sự nặng nề trong lời nói của lão sư, tiểu Lâm cũng biết rằng hoá ra trước đây rèn luyện sư phủ luôn để mắt bảo vệ mình, nhưng lần này nhiệm vụ khó khăn đến cả lão sư cũng bị hạn chế, hắn biết lần này đúng thật sẽ là cửu tử nhất sinh. Cầm lá bùa cũ gần rách trong tay, tiểu Lâm cũng cảm thấy gánh nặng, nguy cơ trong lần rèn luyện này.

"Haha thôi đừng cảm thấy áp lực quá, ta cũng không để con đi người không đâu, trước đây rèn luyện vớ vẩn mới thế, lần này là để xây đắp trụ cột cuối cùng cho tương lai bay cao sau này, rất quan trọng lại hiểm nguy, ta sẽ đưa cho con mấy thứ đồ phòng thân. Còn bây giờ nghỉ ngơi, ổn định cảnh giới tâm tình, về thăm cha mẹ đi, con đi cũng lâu rồi, đưa họ đến đây cũng sống cũng được. Trước ta muốn đưa họ đến kinh thành nhưng họ lại từ chối, thứ nhất muốn chờ con quyết định, thứ hai họ không thích cuộc sống ồn ào nơi kinh thành, muốn ở nơi dân dã kia cho yên lành."

Nghe lão sư nói tiểu Lâm cũng gật đầu, bỏ lại áp lực sang một bên, quyết định về thăm cha mẹ. Còn Tử Phong đang suy nghĩ nên trang bị cho tiểu Lâm thứ gì để lên đường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.