Chán Tu Luyện, Làm Lão Sư

Chương 23:




Tuy chưa đừng được diện kiến hai lão bất tử này, nhưng nhìn tốc độ vừa rồi, nhìn cái khí tràng khiến bản thân hắn luyện khí Thất trọng đỉnh phong cũng cảm thấy yếu ớt như một đứa trẻ, áp lực khiến hắn không há được mồm, không cử động được thân thể, mồ hôi thỳ vã ra như tắm. Hắn như vậy đừng nói đến lũ binh lính, đã gục xuống sùi bọt mép ngất hết rồi.

Tử Phong tiếu ý nhìn hai thân ảnh mặc hoàng bào quỳ trước chân. Hắn ngồi xổm xuống, hai tên kia như hết hồn lại cắm hẳn đầu xuống đất. “Ơ kìa, ngẩng cái mặt lên nào, các ngươi cúi thế thỳ ta biết nói chuyện với ai bây giờ”. Hai người kia cảm thấy như có lực đẩy khiến cả hai phải ngẩng mặt lên, không thể chống cự càng thêm hoảng sợ.

Người này xuất hiện vào mấy năm trước, hắn cư nhiên đi dạo trong Hoàng cung – Ngự uyển viên như ở nhà mình, những binh lính người bình thường còn không phát giác được hắn, đến cùng hai người cùng phải lộ mặt. Hắn nói hắn đang tìm kiếm cây cảnh trồng vào vườn cho đẹp mắt, nên thấy nơi đây nhiều cây cối vào tìm thử. Hai người họ định nổi cáu đánh cho tên này một trận – mẹ kiếp Hoàng cung chứ có phải công viên nhà ngươi đâu mà đi vào lượn thử tìm cây cảnh mang về trồng. Nhưng mà hai người bỗng thấy hắn biến mất rồi đứng trên không tìm tòi nhìn ngắm, lúc này cả hai mới hoảng sợ tột cùng – Ôi mẹ ơi, hắn bay được, thế mà hắn phiêu phù trên không trung được. Bọn hắn nguyên là Hoàng gia của một trong tứ quốc, cũng tiếp xúc nhiều với giới tu hành, sau lưng là Thiên Ngôn môn – một tông môn nhị cấp chống lưng. Nên bọn hắn biết kẻ có thể phi hành chỉ có những lão quái vật của nhất phẩm tông môn mà thôi, nhưng điều gì mách bảo cho bọn chúng là kẻ này khéo còn manh hơn mấy lão quái vật ý. Động tác tiếp theo cũng khiến mọi phản kháng cuối cùng trong lòng họ mất tiêu hoàn toàn, chỉ thấy hắn vung tay lên kéo một cái, một rung động nhỏ từ mặt đất truyền đến, một vật gì đó to lớn màu vàng đang bay đến, hai lão tổ như mất hồn nhìn vào vật kia, đấy còn chả phải là tổ thụ của Hoàng gia hay sao, tổ thụ do lão tổ đời thứ nhất trước khi đánh đoạt một giang sơn đã tự tay nuôi nấng, phải nói đây là thứ biểu tượng cho tinh thần Hoàng tộc vậy, sắc vàng nhuộm mọi nơi tượng trưng như Hoàng tộc bọn họ sẽ lan toả khắp nơi nơi vậy. Nhưng nay biểu tượng cho tình thần bất diệt của họ lại đang lơ lửng cách mặt đất 20m, bị một kẻ lạ mặt nhấc cả rễ lên, xoay qua xoay lại như đang đánh giá cân nhắc. Nước mắt chảy ra từ mắt hai lão tổ, chúng muốn liều mạng, người ta đã động đến cả tổ đường nhà mình mà mình còn không làm gì thỳ quá nhu nhược rồi. Nhưng cái chính là hắn đang bay lơ lửng trên kia, đánh kiểu gì, ám khí ? Phóng tên ? Với cường giả bậc này khéo đánh hết sức cận chiến cũng chả khiến người ta nhau mày thỳ dùng những ám khí tầm xa có ích lợi gì. Thôi thỳ đánh chả đánh được thỳ đành phải chịu nhục mà xin xỏ thôi. "Tiền bối, tiền bối à, cái cây này là tổ thụ của Hoàng gia bọn ta, ngài có thể tốt bụng mà chọn cây khác được không ạ, nếu không ngài cứ lấy hết cây trong cả Ngự Uyển viên này cũng được a". Tử phong đứng trên không, càng nhìn càng ưng cái cây Ngân Hạnh này, nhưng thấy người ta bảo đây là tổ thụ nhà người ta thỳ mình cũng không thể trắng trợn mà lấy luôn được, như thế quá không phúc hậu đi. Xoa xoa cằm suy nghĩ, lại liếc nhìn hai lão già kia.

"Ừm, không được cái cây này ta quyết thu rồi, như này đi, hai kẻ các ngươi một kẻ luyến khí thập trọng, một kẻ trúc cơ nhất trọng đỉnh phong, mà lại đang mắc kẹt không đột phá được, thôi thỳ ta có thể giúp các ngươi đột phá lập tức, lại thêm một quyển công pháp thiên cấp. Thế nào đồng ý thỳ giao dịch, không thỳ thôi ta ..."

"Đổi đổi đổi, tiền bối chúng ta đổi,lập tức lập tức tiền bối"

Còn đang định nói, thỳ hai kẻ vừa rồi thương cảm, coi trọng truyền thừa tổ tiên, coi trọng tinh thần tôt tiên để lại đã đi đâu mất tiêu để lại hai kẻ đang hiện hai chữ phát tài trong mắt. Tử Phong há to mồm, con mẹ nó ta đã vô sỉ, hai kẻ này lại vô sỉ chả kém gì ta. Thôi thỳ kệ, phất tay một cái, hai luồng linh khí cô đọng tràn vào cơ thể hai lão tổ khiến bọn hắn trực tiếp đột phá, một kẻ thỳ thoát siêu nhập trần bước vào Trúc cơ kỳ, một kẻ thỳ đột phá lên Trúc cơ nhị trọng. Khi họ vừa vui sướng mở mắt, thỳ đã chẳng thấy vị tiền bối và tổ thụ kia đâu, trong đầu lại lưa lại một công pháp cực kì huyền bí, chỉ nhìn qua cũng thấy linh khí trong cơ thể linh động hẳn lên, hai người liếc nhìn nhau thấy được vẻ hoảng sợ từ đối phương. Thủ đoạn thần thông này quá kinh khủng. Nhưng nghĩ lại, chỉ một cái cây mà đổi lại được nhiều lợi ích thế này khiến họ cười không khép được miệng. Hoàng Tạ Thiên là gia gia hiện tại của đương kim Hoàng thượng, trước tu luyện đến luyện khí thập trọng viên mãn đã khá lâu mà chưa tìm được con đường đột phá, mắt thấy tuổi thọ sắp hết cũng định liều đột phá thử may ra có 2 phần sống nhưng không ngờ lại sảy ra chuyện này khiến hắn có thể sống lâu hơn 70,80 năm bảo vệ Hoàng gia, hơn nữa gia gia hắn Hoàng Vấn Thiên cũng đột phá trúc cơ nhị trọng, cũng tăng thêm nhiều sức mạnh cho Hoàng gia. Không những thế, với cái công pháp vị tiền bối kia truyền lại, thỳ chắc chắn sau khoảng thời gian nữa, hai người họ sẽ có thể đột phá tới cảnh giới cao hơn, con em Hoàng tộc cũng sẽ phát triển được lớn mạnh hơn. Hai người nghĩ đến ngày gia tộc kẻ mạnh ùn ùn xuất hiện, thỳ ngày Hoàng gia thống nhất tứ quốc cũng chả còn xa. Thế là hai người ôm nhau nhảy múa hát ca vui vẻ. Có người đến báo tổ thụ bị cái gì đó nhổ mất tiêu, khiến cả Hoàng gia rối loạn nhưng rất nhanh được hai vị lão tổ triệu tập lại, rồi nói từ bây giờ Hoàng gia phải chăm chỉ trồng cây, nhất là những loại cây đẹp mắt, biết đâu sau này lại vị tiền bối khác đến ưa thích cây mình trồng lại dùng thần vật đổi thỳ sao, nên hôm đó dưới sự chỉ đạo của hai vị lão tổ, cả Hoàng gia đi bái kiến, làm lễ cảm ơn công ơn vô thượng của lão tổ đời thứ nhất. Chỉ có những cao tầng mới hiểu được nội tình thỳ cùng nhau ôm nhau nhảy múa. Sau mấy năm ngắn ngủi, cả Hoàng gia như lột xác, võ giả luyện khí đột phá ầm ầm, cũng có thêm hai người đột phá Trúc cơ, còn hai lão tổ một đường hát ca đột phá trúc cơ tầng hai và trúc cơ tầng bốn - trúc cơ trung kỳ. Hai lão tính toán chỉ cần thêm một thời gian thỳ sức mạnh của họ sẽ hoàn toàn nghiền áp cả ba nước, nên hiện tại cần vững chắc nền móng rồi chờ gió xuân tiến hành thống nhất giang sơn.

Nghĩ về thần nhân trước mặt đã cho cả Hoàng gia bọn họ lợi ích vô biên như thế, hai người như không thể moi tim ra chứng minh lòng ngưỡng mộ, nguyện ý đi theo phục vụ cả đời. Dù mấy ngày trước hai người nhận thấy luồng khí quen thuộc này lại trở lại, lại chỉ loanh quanh trong thành, cho người nghe ngóng cẩn thận, cũng biết là vị thần nhân này muốn mua nhà ở lại trong thành. Sợ người ta ác cảm nên hai người chỉ dám đứng nhìn từ xa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.