Chân Linh Cửu Biến

Chương 75: Mưu phá trận




Dịch giả: Titan
Hai ngày sau, bốn người cẩn thận che giấu hành tích bản thân, ở mười sáu ngôi vị hình đảo phụ cận hải vực Huyền Kỳ đảo ra vào. Bởi vì trong tay Lục Bình có bản đồ cặn kẽ của Huyền Kỳ đảo hải vực, bốn người ngược lại không tốn hao quá nhiều khí lực, đem năm tên trú đảo đệ tử bị đuổi giết hoặc bị bắt làm tù binh cứu ra. Huyền Linh phái mười lăm tên luyện huyết kỳ đệ tử dĩ nhiên là bỏ mạng, thân tử đạo tiêu.
Chạng vạng ngày thứ hai rốt cục gặp được một trong hai vị dung huyết kỳ trú đảo đệ tử. Lúc ấy y đã thoi thóp sắp chết, chẳng qua là bằng vào nghị lực bay trốn. Hai tên tu sĩ đuổi giết y bị Lục Bình, Diêu Dũng cùng Đỗ Phong khôi phục hơn phân nửa thương thế dễ dàng giải quyết.
Ngày thứ ba, suốt cả ngày đội ngũ đã mở rộng đến mười người. Lục Bình cùng mọi người không tìm thêm những trú đảo tu sĩ khác nữa, ngược lại gặp hai tên dung huyết kỳ tu sĩ của Huyền Linh phái đang ở phụ cận tuần tra.
Mọi người ùa lên, bắt hai tên này làm tù binh.
Hồ Lệ Lệ đem hai người tách ra nhốt ở trên một tiểu đảo, bức cho hai người đem tình huống Huyền Linh phái vây công Huyền Kỳ đảo chia ra khai báo, nếu có nửa điểm bất đồng, lập tức bị đập thành thịt nát.
Đối với lần này, Diêu Dũng còn đặc biệt hướng hai người biểu diễn một phen pháp khí cục gạch có uy lực cùng với hiệu quả thế nào. Hắn đem một tên tù binh là Huyền Linh phái luyện huyết kỳ đệ tử ngày hôm trước bị bắt đập một cái tan xương nát thịt, khiến cho hai tên Huyền Linh phái tu sĩ chính mắt trông thấy ói mua một bãi hồ đồ.
Hai người này cũng dứt khoát, đem tình huống biết được toàn bộ nói ra, chỉ cầu còn mạng sống. Hồ Lệ Lệ thấy hai người khai báo giống nhau, liền gọi Đỗ Phong đem tu vi của hai người phế bỏ, quảng trên tiều đảo để cho hai người tự sanh tự diệt.
Thông qua hai người tự thuật, Hồ Lệ Lệ cùng mọi người biết được, Huyền Linh phái tu sĩ tảo thanh mười sáu ngôi vị hình đảo tổng cộng có mười tên dung huyết kỳ tu sĩ. Bọn này chia ra chọn đối tượng chính là năm dung huyết kỳ tu sĩ của Chân Linh phái. Còn mười một luyện huyết kỳ đệ tử của Chân Linh phái thì có ba mươi ba luyện huyết kỳ đệ tử phụ trách tảo thanh. Không ngờ ba ngày qua đi, mười tên dung huyết kỳ tu sĩ chỉ trở về có hai. Ba mươi ba tên luyện huyết kỳ đệ tử cũng mất hơn phân nửa.
Điều này lập tức khiến Huyền Linh phái cảnh giác. Huyền Linh phái cho là Chân Linh phái còn có một cao thủ lọt lưới. Người này ít nhất phải có dung huyết trung kỳ pháp lực, nếu không không thể liên tục đánh chết tám tên dung huyết sơ kỳ tu sĩ. Dĩ nhiên, tuyệt đối không thể có đoán đan kỳ tu sĩ, vì nếu là đoán đan kỳ tu sĩ, người này đã sớm đánh đến Huyền Kỳ đảo, hoặc là lao ra khỏi vòng phong tỏa của Huyền Linh phái. Nếu muốn ngăn trở một đoán đan kỳ tu sĩ, không có ba tu sĩ cùng cấp tuyệt không thể làm được. Y nếu muốn đi, một hay hai tu sĩ cùng cấp căn bản không giữ được.
Huyền Linh phái đã phải ra hai đội do dung huyết hậu kỳ cao thủ dẫn đội mười tên dung huyết kỳ tu sĩ ở trong hải vực lục soát. Lúc này, trên Huyền Kỳ đảo, dung huyết kỳ cao thủ thế công đã yếu bớt. Nhưng Huyền Linh phái đoán đan kỳ chân nhân có số lượng còn chiếm ưu thế. Chân Linh phái vẫn dựa vào hộ đảo đại trận phòng thủ Huyền Kỳ đảo như cũ.
Hồ Lệ Lệ đem Lục Bình và ba dung huyết kỳ tu sĩ họp lại, đem tình huống trên Huyền Kỳ đảo nói qua một lần, tiếp bảo:
Tình huống bây giờ lại có biến hóa, Huyền Linh phái đã phái ra hai tên dung huyết hậu kỳ cao thủ mang đội sưu tầm chúng ta. Chúng ta lẻn vào gần Huyền Kỳ đảo, bọn chúng nhất định không nghĩ tới. Bây giờ mấu chốt là vây công Huyền Kỳ đảo Huyền Linh phái tu sĩ có số lượng đoán đan kỳ chân nhân còn chiếm ưu thế. Hơn nữa, Huyền Linh phái đã cảnh giác Huyền Kỳ đảo tu sĩ sẽ mưu đồ phá hư phong tỏa Truyền Tống Trận trận pháp, và đã có chuẩn bị. Nếu là dung huyết kỳ cao thủ trên đảo tùy tiện xông ra ngoài đảo mưu đồ phá hư pháp trận, có thể ngược lại sẽ rơi vào bẫy rập của Huyền Linh phái.
Vị dung huyết kỳ tu sĩ được Lục Bình cứu là Chung Kiếm thuộc phân đội thứ hai, là một trong tứ kiệt của biệt viện giống như Diêu Dũng. Chung Kiếm vốn đối với Hồ Lệ Lệ là luyện huyết kỳ tu sĩ mà chủ trì đội ngũ này có chút không hiểu, nhưng sau đó thấy Hồ Lệ Lệ đem hết thảy mọi điều xử lý trơn tru, làm việc rất có phân tác, hơn nữa trí tuệ cao, khiến cho Chung Kiếm rất bội phục. Vì vậy y cũng chấp nhận địa vị của Hồ Lệ Lệ ở trong đoàn thể tạm thời này.
Bây giờ nghe Hồ Lệ Lệ tự thuật tình huống, Chung Kiếm có chút nóng nảy nói:
- Cái này như thế nào cho phải?
Hồ Lệ Lệ chần chờ một chút, nói:
- Trừ phi chúng ta xuất thủ phá hư phong tỏa pháp trận. Diêu Dũng liền vội vàng lắc đầu nói:
- Không thể, không nói chúng ta pháp lực thấp kém, Huyền Linh phái không phải người ngu, nếu biết chúng ta tồn tại, tại sao lại có thể chi đề phòng tu sĩ bên trong Huyền Kỳ đảo?
Lục Bình chép miệng một cái, nói:
- Chúng ta có thể đem lực chú ý của bọn chúng dẫn tới phương hướng khác.
Hồ Lệ Lệ ánh mắt sáng lên, hỏi:
- Nói như thế nào?
Lục Bình đáp:
- Các vị người nào có truyền âm pháp kiếm của tu sĩ trên đảo?
Điều này đúng là nói với Diêu Dũng cùng ba vị dung huyết kỳ tu sĩ, vì truyền âm pháp kiểm chỉ có thể do dung huyết kỳ tu sĩ ứng dụng.
Chung Kiếm ngạc nhiên nói:
- Ta có một cái, dùng vật này làm cái gì, bây giờ Huyền Kỳ đảo bị vây, một khi phát ra chẳng phải là bại lộ phương vị của chúng ta hay sao?
Hồ Lệ Lệ "Lạc lạc" cười một tiếng, nói:
- Chúng ta chính là muốn giương đông kích tây! Bây giờ phương pháp lôi kéo dời đi chú ý lực của Huyền Linh phái đã có, còn dư lại liễu hai vấn đề: một là ai đi đảm nhiệm cái chức trách dụ địch này, hai là làm như thế nào để phá cái phong tỏa trận pháp đó.
Mọi người vừa nghe Hồ Lệ Lệ nói thế, khó tránh khỏi đều phải tự định giá tử tế.
Hồ Lệ Lệ chần chờ một chút, tiếp:
- Cái phong tỏa Truyền Tống Trận trận pháp này ta thường ngày có chút nghiên cứu, biết làm như thế nào mới có thể nhanh nhất đem pháp trận phá giải, cho nên ta chỉ có thể đi Huyền Kỳ đảo.
Hồ Lệ Lệ pháp lực thấp kém, mọi người vốn là cũng không muốn để cho nàng đi đảm nhiệm nhiệm vụ dụ địch, huống chi không có Hồ Lệ Lệ chỉ điểm, phong tỏa trận pháp muốn phá vỡ cũng đại phí chu chiết.
Lục Bình suy nghĩ một chút, nói:
- Chuyện dụ địch giao cho ta đi, các vị hợp lực đi phá phong tỏa trận.
Diêu Dũng lập tức nhảy lên, nói:
- Ta và ngươi đi!
Lục Bình trong bụng cảm động, nói:
- Sư huynh không cần, chuyện trốn chạy người càng ít càng có lợi, huống chi tiểu đệ còn có mấy món đồ chơi đào mệnh. Phá trận càng nhiều người càng có lợi.
Đỗ Phong đứng lên vỗ vỗ bả vai Lục, nói:
- Sư đệ nói không sai, trong chúng ta thực lực mạnh nhất chính là hắn, cơ hội sống sót lớn nhất cũng hắn.
Tiếp theo Đỗ Phong quay đầu đối với Lục Bình nói:
- Nếu là sư đệ xảy ra chuyện gì, Đỗ Phong ta thề với trời, cuối cùng cả đời ta nhất định phải để cho Huyền Linh phái đoán đan kỳ tu sĩ trở lên chân theo vì sư đệ.
Diêu Dũng cũng kích động nói:
- Ta cũng thế!
Lục Bình biết Đỗ Phong bình sinh không giỏi về ngôn ngữ, hôm nay nói nhiều như vậy, đã là biểu đạt tình nghĩa cực lớn rồi, huống chi còn là thể nặng! Hắn lập tức cười nói:
- Mọi người xem thường Lục Bình ta rồi, nếu là không nắm chắc mấy phần, ta nào dám Mao Toại tự tiến.
Chung Kiếm đem truyền âm pháp kiếm đưa cho hắn, lại lấy ra một tờ phù lục, chần chờ một cái đưa cho Lục Bình nói:
- Lục sư đệ, đây là tổ của ta lưu lại cho ta duy nhất một tờ phù lục để bảo vệ tánh mạng, hôm nay giao cho ngươi.
Lục Bình nhận lấy nhìn, là một tờ Huyết độn phù, phía trên quang hoa lưu chuyển, là một tờ thượng hạng dung huyết kỳ phù lục, vì vậy từ chối nói:
- Cái này là vật do tổ của sư huynh cấp, ta sao có thể dùng.
Chung Kiểm nghiệm mặt, nói:
- Ta biết sư đệ ngươi là cao thủ luyện chế phù lục, ta đây là định sau này để cho sư đệ hoàn trả gấp bội cho ta. Chẳng lẽ sư đệ hẹp hòi như vậy, vậy không cho mượn cũng được.
Nói xong, giả vờ đưa tay hướng Lục Bình đòi lại.
Mọi người không nghĩ Chung Kiếm lại còn đùa giỡn, lập tức đều vui vẻ.
Lục Bình ha ha cười một tiếng, nói:
- Sư huynh nếu như đã cắt ái, làm gì có chuyện trả lại, phân nhân tình này tiêu đề ghi nhận.
Lục Bình đang định quay đầu rời đi, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, quay đầu lại hỏi:
- Chung sư huynh, cái truyền âm pháp kiếm này là truyền cho người nào?
Chung Kiếm sắc mặt đỏ lên, lắp bắp nói: - Cái này à... là cho Mã Ngọc sư tỷ.
Mọi người vừa nhìn sắc mặt của Chung Kiếm, nhất thời lại ồn ào cười to.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.