Chân Linh Cửu Biến

Chương 192: Thiên Lâm sư tổ




Dịch giả: Titan
Mấy ngày nay Kim Giao đảo vẫn như cũ, không có tin tức gì truyền tới. Ngược lại Phương Đào hỏi thăm được không ít tin tức các phái phái ra tu sĩ ra vào ở chung quanh Yêu tộc hải vực săn giết yêu thú.
Lục Bình cẩn thận phân tích những tin tức này, phát hiện ở trong những đội ngũ tu sĩ săn giết yêu thú này cũng có không ít tin tức liên quan Chân Linh phái. Nhưng lại không có tin tức liên quan tới Lưu Tử Viễn. Thích Từ Thái, Ngả Bá Thao, Miêu Duy Đông và những người trong “Bắc Hải thập bát tướng”, hiển nhiên những tin tức trước đó là những quả đạn khói do các phái thả ra dùng để mê hoặc yêu tộc.
Bây giờ toàn bộ tinh lực của Lục Bình đều đặt ở việc tu luyện cùng luyện đan, đặc biệt là luyện đan. Bởi vì Lục Bình đã thành công cải tạo một loại luyện khí “Đề thuần thuật” đem ứng dụng vào trong việc luyện đan, đã làm gia tăng thuật luyện đan của Lục Bình lên rất nhiều.
Bây giờ Lục Bình đang tự hỏi mình là có thật sự muốn luyện chế Dung Tâm đan không.
Luyện chế Dung Tâm đan khó khan hơn Kim Kiên đan. Đây cũng là thứ không phân cao thấp với đoán đan kỳ đan dược. Mà giá trị của Dung Tâm đan lại vượt qua xa đoán đan kỳ đan dược.
Trừ Dung Tâm đan có thể không không quan tâm đến bình cảnh, sau khi phục dùng, bế quan ba ngày là có thể khiến cho dung huyết kỳ tu sĩ tu vi tự nhiên đề cao thêm một tầng. Luyện chế Dung Tâm đan cần hai mươi bốn loại linh thảo ngàn năm và bất kỳ loại linh thảo nào cũng cực kỳ quý hiếm, mỗi cây linh thảo này có thể tương đương cấp bậc chủ dược của đoán đan kỳ đan dược.
Một khi Lục Bình luyện chế thất bại một lò, chỉ tính linh thảo tổn thất đã vượt qua mười lăm vạn linh thạch.
Cuối cùng Lục Bình vẫn quyết định luyện chế. Bởi vì hắn lần này sau khi từ Yêu tộc hải vực trở về, đặc biệt là phát hiện tin tức Kim Lân phủ mở rộng chiêu thu yêu binh, Lục Bình cảm thấy Bắc Hải nhân tộc cùng yêu tộc sợ rằng sẽ phải nghênh đón một cuộc đại chiến. Có lẽ Bắc Hải các phái tính kế Kim Giao đảo chủ chính là mối dẫn hỏa.
Vì vậy, Lục Bình cần tăng cường thực lực của mình. Huống chi bây giờ hắn chỉ có dung huyết hậu kỳ tu vi, một khi khai chiến, chưa chắc hắn còn có thời gian ung dung bế quan luyện đan.
Quá trình luyện chế Dung Tâm đan hết sức thể thảm. Lò đan dược thứ nhất lúc ngưng đan phát lên một tiếng nổ to, toàn bộ đan dược hóa thành tro bụi. Mười lăm vạn linh thạch cũng đành trôi theo nước. Ngoài ra còn phải cộng thêm một viên thượng phẩm linh thạch vì để giữ vững linh khí đầy đủ bên trong luyện đan lỗ mà bỏ vào. Điều này khiên Lục Bình khóc không ra nước mắt.
Sau khi kết thúc lần đầu tiên luyện chế Dung Tâm đan, Lục Bình nghỉ ngơi hai ngày mới bắt đầu luyện chế lần thứ hai. Lục Bình cũng biết một chướng ngại lớn nhất của mình khi luyện chế đến gần đoán đan kỳ đan dược đó chính là thần niệm.
Thần niệm so với thần thức thì tham tra sẽ càng chi tiết hơn, nắm bắt chính xác hơn. Đồng thời, thần niệm so với thần thức cường đại hơn. Với cường độ thân thức vượt xa dung huyết điên phong tu sĩ của Lục Bình, vào thời khắc ngưng đan cuối cùng, thần thức của hắn hao hết, không còn lực để tiếp tục. Nếu đổi thành dung huyết kỳ đan sư bình thường xuất thủ luyện chế, có thể tưởng tượng được kết quả sẽ như thế nào.
Trong quá trình Lục Bình chuẩn bị luyện chế lò Dung Tâm đan thứ hai, vào thời khắc quan trọng nhất cũng không lộ ra kẽ hở. Sau khi luyện đan lô mở ra, một viên đan hoàn màu đỏ tươi từ trong luyện đan lô nhảy ra ngoài. Lục Bình cũng không để ý tới nỗi mệt nhọc vì thần thức tiêu hao hết, đưa tay chụp lấy viên Dung Tâm đan duy nhất mới vừa luyện thành.
Cảm nhận được Dung Tâm đan màu đỏ tươi đang nhảy nhót như tâm tạng vậy, Lục Bình biết đây là vì Dung Tâm đan cực độ tiếp cận đoán đan kỳ đan dược, đã vượt qua những bán bộ đoán đan kỳ đan dược khác, từ trình độ “Nửa bước hóa linh” đã đến gần trình độ “Đan được thông linh” của đoán đan kỳ đan dược.
Đến lô đan dược thứ ba, dù đã tổng kết kinh nghiệm từ hai lần trước nhưng Lục Bình vẫn là chỉ luyện chế thành công một viên Dung Tâm đan.
Xem ra trình độ luyện đan trước mắt của mình chỉ đạt tiêu chuẩn như thế này, Lục Bình thầm than một tiếng.
Rốt cuộc Yêu tộc hải vực cũng đã truyền đến tin tức kinh thiên. Trong Bắc Hải yêu tộc, được xưng “Đệ nhất nhân dưới Pháp tướng lão tổ” đoán đan kỳ điên phong yêu tu Kim Giao đảo đảo chủ vào ngày đại thọ thứ sáu trăm của mình, đã bị Bắc Hải chúng tu công phá Kim Giao đảo. Các lộ yêu tu đến chúc thọ bị Bắc Hải chúng tu tập kích, tổn thất thảm trọng.
Tin tức mới vừa truyền tới Hoàng Ly đảo, tình huống cụ thể không biết thế nào. Phương Đào vội vã vào báo cáo Lục Bình. Lục Bình sớm có dự liệu, cũng không kinh ngạc, chẳng qua là dặn dò Phương Đào tiếp tục hướng tới các tu sĩ ra biển trở về dò xét thêm tin tức.
Bắc Hải các phái đã có chuẩn bị mà đến, đánh một trận thắng cũng không có gì bất ngờ. Điều làm Lục Bình quan tâm là số người chết của song phương trong lần xung đột này, cùng với trình độ tham dự của các tu sĩ cao cấp, đây mới là thực chất của lần xung đột này. Ngoài ra còn có tình hình của Hồ Lệ Lệ cùng đám bạn tốt của mình, hi vọng bọn họ trong cuộc xung đột đại quy mô có thể bảo toàn tính mạng.
Lục Bình tự dưng cảm nhận được một loại cảm giác cấp bách. Bây giờ điều hắn cần phải làm chính là cố gắng tăng cường thực lực của mình, tùy thời chuẩn bị đối mặt tình huống xung đột có khả năng tiến thêm một bước có thể mở rộng.
Trong phòng tu luyện ở động phủ trong bụng núi, trong tay Lục Bình cầm viên đan dược màu đỏ tươi. Đây là một trong hai viên Dung Tâm đan mà Lục Bình đã phải tổn thất bốn năm mươi vạn linh thạch linh thảo mới luyện ra được.
Hiệu quả của Dung Tâm đan ở chỉ sẽ xuất hiện một lần trên người mỗi vị tu sĩ. Tu sĩ không cách nào thông qua Dung Tâm đan làm cho tu vi liên tục tăng trưởng. Vì vậy, thời điểm sử dụng Dung Tâm đan tốt nhất phải là khi tu sĩ đạt tới dung huyết tầng tám. Như vậy mới có thể giúp tu sĩ nhất cử đạt tới dung huyết kỳ điên phong, trực tiếp bắt đầu chuẩn bị tiên vào đoán đan kỳ.
Dung Tâm đan được xưng là làm tăng tu vi của tu sĩ tự nhiên tăng lên mà không làm tổn hại đến căn cơ của người đó. Nhưng vì Lục Bình khá cẩn trọng, đề phòng bất kỳ tình huống nào có thể xảy ra, nên đã chuẩn bị cho mình đầy đủ đan dược để tu luyện. Đồng thời, hắn cũng đem hai viên thượng phẩm linh thạch trân quý câm trong tay, phụ trợ cho việc tu luyện.
Sau khi nuốt Dung Tâm đan vào trong bụng, tầng thứ nhất của đan dược nhanh chóng hòa tan, hóa thành một đạo dược lực tiến vào trong huyết mạch của Lục Bình, khiến cho huyết mạch như nở rộng thêm ra. Ngay sau đó, tầng được lực thứ hai lan ra, các huyết mạch không ngừng được dược lực tác động mạnh mẽ, ân cần săn sóc. Tiếp đến, tầng dược lực thứ ba hóa thành một loại tinh lực khổng lồ xông thẳng vào các huyết mạnh trọng yếu, tung hoành ngang dọc.
Lục Bình cố gắng vận chuyển “Bắc Hải thính đào quyết”, dựa vào thần thức cường đại để phối hợp. Tự thân Lục Bình vốn đã có pháp lực hùng hậu, bắt đầu, vận hành dẫn dắt cổ ngoại lai linh lực này, đồng thời đem nó từ từ luyện hóa chuyển vào trong pháp lực của bản thân. Pháp lực của Lục Bình nhanh chóng đề thăng lên tới dung huyết tầng bảy điên phong.
Theo sự hùng hậu ngày càng tăng của pháp lực trong cơ thể Lục Bình, huyết mạch căn cơ vốn yên lặng rốt cục lại hoạt được hẳn lên. Một loại cảm giác đói khát lần nữa lại kéo tới. Lần này Giao huyết mạch mài đao sèn soẹt nhắm ngay thổ chức tính Viên huyết mạch.
Tuy vậy, đang lúc huyết mạch căn cơ của Lục Bình tự cho là đã chế phục sự phản kháng của Viện huyết mạch thì, Dung Tâm đan tích chứa nguồn linh lực khổng lồ đột nhiên bắt đầu không còn đầy đủ lực tiếp ứng nữa.
Lục Bình thầm than một tiếng, hắn biết là có khả năng sẽ xuất hiện tình huống như thế này. Tu luyện “Bắc Hải thính đào quyết”, pháp lực hùng hậu không thể chê, đối với việc gặp tình cảnh trong tu luyện cũng giảm đi nhiều. Nhưng vì pháp lực hùng hậu như vậy khiến cho Lục Bình mỗi một lần lên cấp đều phải hao phí thời gian lớn để tích lũy pháp lực trong cơ thể.
Mặc dù nói Dung Tâm đan có thể đề cao thêm tu vi của tu sĩ lên một tầng, những đụng phải Lục Bình tu luyện loại công pháp đặc thù này quả nhiên là lực không đi theo kỳ vọng. Bây giờ Lục Bình khó khăn lắm mới dừng ở một bước cách của tiến vào dung huyết tầng tám.
Lục Bình quyết định thật nhanh. Hắn nuốt hai viên dung huyết hậu kỳ Huyết Linh đan vào trong bụng, một cỗ linh lực tức thời chạy vào trong huyết mạch. Tuy nói Dung Tâm đan dược lực không như thứ đan dược thường, nhưng giờ phút này cần chính là một chút dược lực cuối cùng.
Hai viên thượng phẩm linh thạch trong tay vào lúc này đã có đất dụng võ. Chúng cùng sáu vi hình linh mạch không ngừng phát tán ra linh khí cuồn cuộn hội tụ vào trong cơ thể của Lục Bình.
Giao huyết mạch có được sự giúp sức này, rốt cuộc đã đem linh lực trong Viên huyết mạch thôn phệ sạch sẽ. Trong tâm hạch không gian, viên dung huyết châu thứ tám dần dần được tạo thành. Lục Bình cuối cùng cũng bước vào dung huyết tầng tám.
Năm ngày sau, Lục Bình củng cố xong tầng thứ tám tu vi. Hắn nhìn hai viên thượng phẩm linh thạch trong tay đã vỡ thành bụi phấn, cùng linh khí trong lòng núi đã mỏng manh đến cơ hồ không có chút nào, mỉm cười may mắn, thầm nghĩ lần này mình vận khí không tệ.
Lục Bình biết mình đột phá dung huyết hậu kỳ vẫn chưa tới ba tháng. Bây giờ nếu để cho người khác biết mình đột phá dung huyết tầng tám lần nữa, khó tránh khỏi làm cho người ta hoài nghi. Vì vậy, hắn nhanh chóng dùng “Tàng linh thuật” đem tu vi che giấu đến dung huyết tầng bảy. Như vậy, cho dù đoán đan chân nhân nếu không phải cố ý dò xét, cũng sẽ không phát hiện tu vi thật sự của Lục Bình.
Sau khi xuất quan, Lục Bình liền thấy bên ngoài Băng Hà sát trận treo lơ lửng đạo truyền âm phù. Lục Bình thu lấy xem qua, thì ra là Phương Đào báo cáo cho hắn tình thế của Yêu tộc hải vực. Vì Lục Bình đang chuyên tâm bế quan, nên chỉ có thể dùng âm phù báo lại.
Lần tập kích Kim Giao đảo này, điều làm rung động hết thảy chính là thời khắc Bắc Hải các phái tấn công.
Ngày đó, khi tu sĩ mai phục ở Kim Giao đảo bốn phía phát đòn tấn công, một đường đánh giết đến trước Kim Giao đảo, bị Kim Giao đảo hộ đảo đại trận tạm thời ngăn chặn đường tiến.
Trong lúc các trận pháp đại sự bắt đầu phá giải Kim Giao đảo hộ đảo đại trận thì đột nhiên từ trên Kim Giao đảo truyền ra một tiếng cười kinh thiên động địa:
- Lão phu đại thọ sáu trăm tuổi, vốn định mời yêu tộc đồng đạo tới để náo nhiệt một chút, không ngờ tới chư vị nhân tộc đồng đạo cũng không mời mà tới. Lão phu thật là vui mừng a!
Vào lúc Kim Giao đảo chủ dứt lời, một cổ kinh thiên khí thế phóng lên cao, bầu trời nhất thời phong vẫn biến sắc, lúc sáng lúc tối. Giờ khắc này, Kim Giao đảo chủ phảng phất biến thành chúa tể bầu trời.
- Hỏng rồi, phong vũ vận động, thiên tượng biến đổi, đây là dấu hiệu của pháp tướng kỳ lão tố. Lão yêu này đã thành tựu Pháp tướng, lên cấp pháp tướng kỳ rồi!
- Chỉ sợ lão yêu này không phải khai thọ yến, mà là khai pháp tướng đại hội!
- Sợ rằng đúng là như thế, bản chân nhân vốn cũng hoài nghi Kim Giao đảo chủ này cho dù là đoán đan vô địch. Một thọ yến cũng không thể nào mời tới bảy mươi hai phủ một trăm lẻ tám vị đoán đan kỳ yêu tu, nếu nói cho cùng thì đây là pháp tướng đại hội rồi.
- Nếu đúng cái lão yêu này là thành tựu pháp tướng, bọn ta vạn vạn không phải là đối thủ, đợt này e rằng sẽ tay không quay về rồi.
Đang ở Bắc Hải các phái tu sĩ bị khí thế ngất trời của Kim Giao đảo chủ dọa sợ đến tinh thần đại bại, thì một giọng nói ôn hòa từ xa đang tiến lại gần:
- Vốn định nhìn mọi người náo nhiệt rồi đi liền, không ngờ lão hữu cũng đã thành tựu pháp tướng. Huyền Lâm trong bụng rất an ủi, nói không chừng cũng muốn đòi chén rượu uống chơi.
Khi nghe giọng nói nói ôn hòa này vang tới, cũng là lúc bầu trời chợt sáng chợt tối đột nhiên chuyển đổi thành sáng trưng. Khí thế của Kim Giao đảo chủ bị ép mạnh quay trở lại Kim Giao đảo.
- Là ngươi sao, Khương Huyền Lâm? Ta không ngờ rằng ngươi cũng thành tựu pháp tướng, như vậy bổn đạo chủ cũng nên gọi người là Khương Thiên Lâm rồi! Đây cũng là thứ bọn người ở trường vào để vây công Kim Giao đảo của ta lần này đây?!
Kim Giao đảo chủ hiển nhiên cũng vô cùng kinh hãi!
Khương Huyền Lâm chân nhân đến, khiến cho tinh thần tu sĩ của Bắc Hải các phái dâng cao, bóng ma sợ hãi trước đó do Kim Giao đảo chủ lên cấp pháp tướng kỳ đã bị quét một cái sạch sẽ.
Các phái chân nhân cùng đệ tử đều mặt đầy hâm mộ nhìn Chân Linh phái đệ tử bên cạnh. Chân Linh phái chân nhân cùng đệ tử trước tiên là sửng sốt, tiếp theo chính là mừng như điên. Gương mặt họ ai cũng kiêu ngạo, không ngờ tới bồn phái Khương Huyền Lâm chân nhân đã thành tựu pháp tướng.
Trở thành pháp tướng lão tổ, đó chính là môn phái thủ hộ thần!
Thực lực Chân Linh phái vì vậy sẽ tăng cường hơn nữa, xem ra Huyền Linh phái sau này muốn tuyên bố mình là Bắc Hải đại phái lớn nhất sẽ phải tự suy xét một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.