Chân Linh Cửu Biến

Chương 18: Nhiệm vụ




Dịch giả: Titan
Lục Bình từ chỗ Lưu tiên trưởng đi ra, liền đến phòng luyện đan đem mười mấy cây linh thảo có được đổi thành cống hiến trị, lại đi luyện khí các đem quáng thạch cùng yêu thú nguyên liệu nộp lên, khiến cho điểm cống hiến của mình lập tức đạt tới bốn mươi, còn kém mười điểm nữa liền có thể đổi được trung cấp pháp khí.
Nhớ tới ở phường thị gặp phải vị đệ tử cấp ba kia, vì đạt tới năm mươi cống hiến trị mà phải hao tốn một năm, cuối cùng còn phải dùng cách bán đi pháp khí linh thạch để đổi lấy, còn hắn chẳng qua là chỉ tốn một ngày đã sắp đạt tới rồi.
Xem ra chính là ứng câu nói kia "Ngựa không có đêm không mập, người không hoạnh tài không giàu"!
Đảo mắt lại nửa năm đã trôi qua, thời gian lịch luyện cuối cùng đã tới.
Lục Bình ở trong nửa năm này, bởi vì có đầy đủ linh thạch cung ứng, rốt cục đem tu vi củng cố ở Luyện khí tầng tám trung kỳ.
Tu luyện chính là như vậy, càng đi về phía sau càng chật vật, sau khi đột phá Luyện khí tầng tám, hắn không dám có chút lười biếng, đan dược cùng linh thạch dùng để tu luyện cũng đầy đủ, một năm qua đi cũng chỉ từ mới vừa gia nhập tầng tám tu luyện tới tầng tám trung kỳ.
Dĩ vãng đệ tử lịch luyện, đều là từ trong môn phái chọn lấy nhiệm vụ, rồi hoặc là đơn độc, hoặc là kết đội đi ra ngoài du lịch. Phần lớn đệ tử ở trong biển săn giết hải thú, hoặc là đến hải đảo săn giết yêu thú, đào linh thảo, thu tập quáng thạch vân vân, tạp thất tạp bát, chủng loại phồn đa.
Lần này cũng bất đồng, giáo luyện tiên trưởng lĩnh đội đệ tử cấp ba dẫn đầu, trừ đệ tử của bổn phân đội từ Luyện khí tầng tám trở lên, còn từ ngoại môn triệu tập đệ tử Luyện khí tầng tám trở lên góp đủ hai mươi người, hợp thành một lịch luyện đội ngũ.
Hai mươi chi lịch luyện đội ngũ từ biệt viện Truyền tống trận theo thứ tự rời đi, tất cả các đệ tử đều không biết nhiệm vụ lịch luyện của mình là cái gì.
Lục Bình từ Truyền tống trận đi ra, đã ở trên một hòn đảo, cách đó không xa sóng biển đánh vào bờ, âm thanh mơ hồ có thể nghe được.
Phân đội thứ bảy kể cả Lưu tiên trưởng cộng hai mươi một người được Chân Linh Phái trú đảo tiền trưởng đã sớm chờ đợi dẫn đường nghỉ ngơi một đêm.
Ngày thứ hai mọi người tụ tập ở trên đảo trên một chỗ nham thạch, Lưu tiên trưởng cùng Đỗ tiên trưởng mà họ gặp đêm qua bấy giờ mới hướng bọn họ tuyên bố nhiệm vụ lịch luyện lần này.
Nhìn chúng đệ tử phía dưới nham thạch nhao nhao muốn thử, Lưu tiên trưởng trên mặt không một chút biểu lộ, lạnh lùng nói:
- Đây là bổn phái biên cảnh huyền cấp tiểu đảo – Huyền Hoa Đảo, đối diện năm trăm dặm kia chính là địa phương mà phân đội thứ bảy lần này cần tới để lịch luyện.
Có ngoại môn đệ tử quen thuộc địa lý lập tức phản ứng kịp, ở dưới thì thầm nói:
- Huyền Hoa Đào? Đó không phải là một huyền cấp - đảo ở nam phương thuộc phạm vi thế lực của bổn phái sao, hơn nữa đi về phía nam năm trăm dặm không phải là đến phạm vi thế lực của Huyền Linh Phái? Cái này...
Nói tới chỗ này, tên đệ tử này trên mặt không khỏi biến sắc.
- Chẳng lẽ lần này lịch luyện nhiệm vụ phải thực hiện trên địa bàn của Huyền Linh Phái?
- Không phải là hai phái muốn khai chiến chứ?
- Huyền Linh Phái bây giờ nói thế nào cũng là thế lực lớn nhất của bắc bộ hải vực chúng ta, lần này lịch luyện sợ là không đơn giản!
- Hừ, sợ cái gì, Huyền Linh Phái những năm này nghe nói đã suy lạc xuống không ít, bổn phái cũng không cần phải sợ chúng!
Nghe bên người mọi người nghị luận ầm ĩ, Lục Bình cũng có chút nghi ngờ, chẳng lẽ môn phái thật muốn gỡ râu cọp của Huyền Linh Phái?
Lưu tiên trưởng nhìn chúng đệ tử biểu lộ, trên mặt vẫn như cũ một mảnh lạnh như băng, nói tiếp:
- Trải qua tra rõ, có một nhóm gọi là ‘Đồng tu minh" tu sĩ, chính là bị Huyền Linh Phái chỉ điểm, ở trong bốn phái thăm dò cơ mật, nhiều lần âm mưu cướp bóc, sát hại bốn phái đệ tử.
Nói tới chỗ này, ánh mắt Lưu tiên trưởng trong lúc vô tình xẹt qua trên người Lục Bình, nói tiếp:
- Chuyện phát sinh xong liền chạy tới biên cảnh hải vực giữa Huyền Linh Phái cùng bổn phái, hiện ấn núp ở Huyền Linh Phái huyền cấp tiểu đảo – Huyền Kỳ đảo. Vì vậy, bổn phân đội lần này lịch luyện nhiệm vụ chính là chiếm lĩnh Huyền Kỳ Đảo, bắt giết ‘Đồng tu minh" tu sĩ, duy trì bổn phái tôn nghiêm. Phạm Chân Linh phái của ta, tất phải cho chúng thân tử đạo tiêu!
Chúng đệ tử từ nhỏ bị Chân Linh Phái bồi dưỡng giáo dục, đối với Chân Linh Phái quy chúc cảm cực mạnh, ngay cả Lục Bình cũng bị Lưu tiên trưởng mấy câu thần sắc câu lệ mà làm cho nhiệt huyết sôi trào...
Lưu tiên trưởng thấy chúng đệ tử tinh thần phấn chấn, trong thần sắc rất vui mừng, chỉ Đỗ tiên trưởng bên cạnh nói:
- Vị này chính là bốn phái Huyền Hoa Đảo trú đảo tiên trưởng, lần này nhiệm vụ do Đỗ tiên trưởng cùng bản nhân chủ đạo, chúng đệ tử đồng tâm hiệp lực, thể giết "Đồng tu minh" dư nghiệt!
Trên biển rộng vô ngần, một món pháp khí giống như đại thuyền nhanh chóng từ trên mặt biển xẹt qua, trong nháy mắt không thấy bóng dáng, chỉ ở trên mặt biển để lại một vệt nước màu trắng.
Cái pháp khí đại thuyền này do Đỗ tiên trưởng lấy ra, khiến cho biệt viện chúng đệ tử lấy làm kinh hãi. Cái pháp khí này mặc dù chỉ là trung phẩm, nhưng là loại có thể chở được nhiều người. Đại hình pháp khí vốn khó mà có được, một món cực phẩm pháp khí tầm thường cũng không thể đổi được.
Đỗ tiên trưởng nhìn mọi người biểu kinh tiện lộ, bất đắc dĩ cười một tiếng, nói:
- Đây là pháp khí do bổn phái chuẩn bị cho lần lịch õ luyện này, bản tiền trưởng còn không hào phóng đến mức có thể có món pháp khí này.
Đại thuyền không lựa chọn phi hành trên không trung, như vậy tốc độ tuy mau nhưng lại quá hao phí pháp lực, huống chi sắp có một cuộc tranh đấu, giữ gìn pháp lực là rất cần. Nếu đi ở trên biển, tốc độ mặc dù chậm một nửa, nhưng cũng chỉ là năm trăm dặm hải vực, một thoáng là qua đến.
Cùng mọi người trước lâm chiến thể hiện sự khẩn trương phấn khởi bất đồng, Lục Bình mặc dù sắc mặt bình tĩnh, trong lòng cũng có quá nhiều nghi ngờ.
"Đồng tu minh" là một nhóm tán tu thôi, nhân số giỏi lắm hai mươi người, thủ lĩnh tu vi ở mức dung huyết sơ kỳ, còn lại đều là Luyện khí kỳ thôi, như vậy một nhóm người coi như may mắn cướp bóc qua mấy Chân Linh Phái đệ tử, tại sao có thể mấy lần đắc thủ mà không bị bổn phái phát giác? Sau khi phát giác, tại sao lại có thể chạy trốn khỏi bị Chân Linh Phái đuổi bắt, đi tới Huyền Kỳ Đảo? Phải biết Chân Linh Biệt Viện sở tại, không phải là nơi khác, chính là chỗ ở của Chân Linh Phái môn phái, cao thủ nhiều như mây. Ở dưới con quái vật to lớn này muốn chạy trốn thì cần bao nhiêu năng lượng a? Người của bổn phái người làm sao khẳng định "Đồng tu minh" ẩn núp ở Huyền Kỳ Đảo, còn phải mạo hiểm trở thành kẻ địch của Huyền Linh Phái chính là phái đứng đầu của bắc bộ hải vực tu luyện?
Lục Bình trong lòng chợt động, trừ phi đây là bổn phái cố ý gây nên, nhưng bổn phái mục ở chỗ nào? Chẳng lẽ bổn phái thật là có thực lực trở mặt cùng Huyền Linh Phái?
Lục Bình cảm thấy đầu chợt to ra, hắn không nhìn thấy được những điều ở tầng mức cao như trên, không biết bổn phái đại lão là tâm tư gì, chỉ có thể giác ngộ mình là con cờ trong tay tầng lớp đó mà thôi.
Sợ là ngay cả hai vị tiên trưởng này cũng là con cờ nốt!
Nhìn Lưu tiên trưởng cùng Đỗ tiên trưởng hai người sắc mặt bình tĩnh, Lục Bình quyết định toàn lực chuẩn bị đăng đảo chiến đấu. Nhìn hai vị tiên trưởng biểu lộ, lần này nhiệm vụ xem ra sẽ không xảy chuyện sai sót.
May nhờ Lục Bình sớm đã có dự cảm, lần này chuẩn bị đầy đủ. Sờ vào trữ vật đại của mình, Lục Bình không khỏi có chút nhức nhối, xem ra lần này gia sản lại khó bảo toàn, hy vọng có thể có thu hoạch gì đó.
Tranh đấu là phải chết người, cho dù là tu sĩ cũng giống như vậy! Về phần an nguy của mình, Lục Bình tự nhủ: đừng giỡn, mình tại sao sẽ chết! Lục Bình căn bản cũng chưa có nghĩ tới.
Lục Bình từ từ tĩnh tâm lại, vận chuyển (Luyện khí hóa linh công), cố gắng đem trạng thái của mình điều chỉnh đến mức tốt nhất.
Nơi xa một bóng đen cao vút càng ngày càng rõ ràng, vùng đất cho lần lịch luyện này sắp đến, ở trên Huyền Kỳ đảo, một trường ác đấu sắp bắt đầu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.