Chân Linh Cửu Biến

Chương 1735: Hủy đàn (2)




Tế đàn bị phá hủy, một bên trận pháp bích lũy khác của đạo trận pháp không gian này nhất thời đổ sụp, lộ ra một tòa trận pháp không gian khác lân cận cùng đạo trận pháp không gian này.
Nhưng trong tòa trận pháp không gian trừ tế đàn cao vút ra, cũng không có những tu sĩ hoặc là Chân Mã khác tồn tại.
Thần sắc nghi hoặc mới vừa thoáng qua, ánh mắt của ông ta lập tức nhìn chằm chằm trên mấy miếng vật bị bể trôi lơ lửng dưới tế đàn.
Ngay sau đó thần sắc của ông ta biến đổi, trong miệng không khỏi cả kinh nói:
- Đây chẳng phải là Diệu đạo hữu bản mệnh lệnh bảo Nam Minh Xích Viêm Kỳ, bản mệnh linh bảo bể tan tành, Diệu đạo hữu...
Vị Chân Linh tu sĩ họ Diệu ấy chính là một vị nhân tộc Chân Linh tu sĩ sau khi thành tựu Chân Linh một mực ở Vân Lạc mật địa nương tựa giấu mình dưới Vạn Độc Thương Khung Bích của Long Hòe lão tố.
Hiển nhiên trong tòa trận pháp không gian cũng đã trải qua một cuộc đại chiến cùng Chân Ma. Từ bản mệnh linh bảo của tu sĩ họ Diêu bể tan tành mà xét, trận chiến này sợ rằng đã dữ nhiều lành ít. Mà Chân Ma cùng ông ta đối chiến không biết là một con hay hai con, lúc này cũng không thấy tung tích, xem ra thông qua tế đàn rời đi rồi.
Trong lòng tu sĩ lập tức hiểu được, Lục Bình dặn dò ông ta tế ra thần thông phá hủy tế đàn chẳng những là để ngăn cách những Chân Mã khác có thể thông qua tế đàn truyền tống mà đến, đồng thời cũng là vì đả thông lối đi của những trận pháp không gian khác, hội hợp cùng các tu sĩ kẹt ở trong những trận pháp không gian khác, tụ tập sức mạnh cộng đồng.
Tu sĩ tế lên linh bảo đang muốn phá hủy tòa tế đàn trước mắt, nhưng không ngờ tòa tế đàn trước mắt cùng tế đàn của trận pháp không gian cho Thiên Mã tộc trưởng trước đó đồng thời lóe lên ánh sáng nhạt truyền tống.
Tu sĩ sửng sốt, lúc này lấy thực lực của ông ta nhiều nhất chỉ có thể tới kịp phá hủy một tòa trong đó, trong khi đó một tòa khác cũng không còn cách nào bận tâm. Huống chi một khi phá hủy một tòa trong đó, như vậy lập tức sẽ khai ích một
tòa trận pháp không gian lân cận khác. Nơi đó tình cảnh như thế nào vẫn không biết. Nếu giống như tòa không gian chỗ người lúc này cũng đã đành, nhưng nếu gặp một chỗ trận pháp không gian đang loạn chiến, đến lúc đó tình thế chẳng phải là càng thêm hỗn loạn hay sao?
Nhưng nếu không phá hủy tế đàn, hai tòa tế đàn dưới mắt chí ít cũng đưa tới hai con Chân Ma. Lấy thực lực của ông ta nhiều nhất kiềm chế một con Chân Ma đã đính thiên rồi, hai con Chân Ma đủ để đưa ông ta vào chỗ chết.
Tu sĩ trong lòng hung ác, đụng phải hai con Chân Ma hắn phải chết không thể nghi ngờ, còn không nếu đánh nát một tòa tế đàn nhìn xem vận khí ít nhất còn có thể gửi hy vọng vào sự trợ giúp của tu sĩ ở trận pháp không gian lân cận.
Sau một trận sơn bằng địa liệt, tế đàn trước người tu sĩ bị phá hủy. Truyền tống ánh sáng trên tế đàn mân diệt. Trận pháp bích lũy lân cận đổ sụp, lộ ra một tòa trận pháp không gian không một bóng người,
Trong lòng tu sĩ vui mừng, bất chấp linh bảo bể tan tành, áo quần, thậm chí thi hài tan nát phiếu tán trong cho tòa trận pháp không gian lân cận, ít nhất lúc này ông ta chỉ cần đơn độc đối phó Chân Ma của một tòa tế đàn truyền tống đến, vận khí này đã bị thật không tệ.
Nhưng không chờ tới lúc sự vui sướng trên mặt tu sĩ dừng lại thời gian bao lâu, vốn ánh sáng nhạt trên tế đàn của tòa trận pháp không gian kẹt thủ Thiên Mã tộc trưởng dần dần tiêu tán. Hai tiếng kêu gào liều lượng làm cho tu sĩ trong nháy mắt tâm như tro tàn, lại có hai con Chân Ma đưa tới!
Tu sĩ nhìn một chút Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên cùng Thiên Mã tộc trưởng đang bị bốn con “Chân Ma vây giết”. Tình cảnh trong chiến đoàn mặc dù không biết được, nhưng nghĩ tới mình đối phó một con Chân Ma đều lực không hề đủ, hai vị kia cho dù thực lực so với mình mạnh thì có thể mạnh tới đâu?
Mà hai con Chân Ma đối với tu sĩ nhìn cũng không nhìn một cái, chớp mắt truyền tống đến lập tức nhào tới chiến đoàn của Lục Bình cùng Thiên Mã tộc trưởng.
Tu sĩ rất rõ ràng hậu quả nếu hai con Chân Ma gia nhập chiến đoàn. Một khi Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên cùng Thiên Mã tộc trưởng hai người vẫn lạc, lấy mình còn không bằng thực lực của bọn họ, nhất định chết thảm hại hơn.
Dù sao thì cũng chết, liều mạng thôi!
Tu sĩ cắn mạnh rằng, thân hóa thành một con cự quy Chân Linh ngăn trước người hai con Chân Ma, chỉ mong mình có thể trì hoãn nhất thời nửa khắc khiến cho chuyện xuất hiện chuyển cơ, nếu không mọi người chỉ có cùng chết.
Chưa từng nghĩ tụ tập mười tám vị Chân Linh tu sĩ đồng thời xông thông đạo đại trận còn rơi đến trình độ này, cũng không biết những người khác lúc này ra sao?
Tu sĩ mang ý niệm cuối cùng đánh tới hai con Chân Ma, trong giây lát nghe một tiếng vang thật lớn bên người. Không gian chấn động mạnh mẽ thậm chí ném bay Chân Linh chi khu của tu sĩ đánh về phía hai con Chân Ma. Rồi sau đó trước mắt tu sĩ liền bị ngũ sắc hào quang che giấu đầy trời.
Một đạo lực lượng nhu hòa đột nhiên vọt tới từ một bên khác. Thân thể của tu sĩ bị ném bay được cử lực lượng này chậm rãi tiếp ứng xuống, cũng không bị lực lượng mạnh mẽ mới vừa bộc phát làm chấn thương.
Mà khoảnh khắc tu sĩ bị ném bay, ông ta cũng nghe được hai con Chân Ma mới vừa xuất hiện sợ hãi kêu rên. “Phí Phản Doanh Thiên kiếm quyết” mất đi nguyên thần đại trận cấm cố trong phút chốc bạo phát ra uy năng kinh thiên động địa. Kiếm khí vô cùng đắt lực bộc phát mạnh mẽ nhất cử bị thương nặng hai con Chân Ma đưa tới cửa.
Một vị tu sĩ tướng mạo trẻ tuổi tuấn lãng, mang trên mặt một tia mỉm cười lạnh nhạt xuất hiện trước mặt của ông ta, không phải là Chân Linh tu sĩ trẻ tuổi nhất, Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên Lục Thái Bình thì là người nào!
- Đa tạ Lục đạo hữu cứu giúp!
Lục Bình khoát tay áo một cái cười nói:
- Thật ra là Mễ đạo hữu tương trợ tại hạ mới đúng!
Chân Linh tu sĩ họ Mẽ cười cười. Khoảnh khắc Lục Bình nhất cử bộc phát ông ta đã biết được thực lực của hai bên chênh lệch, đương nhiên hiểu được ý tưởng tính toán trước đó của mình có điều sai lầm. Bất quá cũng may ông ta không kèm theo những tâm tư gì khác, ít nhiều gì cũng coi là khiến cho đối phương nhận một ân tình của mình.
Tu sĩ họ Mễ nháy mắt một cái, nhìn chung quanh một chút, khi đó mới hỏi:
- Xin hỏi Lục đạo hữu, vị Thiên Mã tộc trường lúc này...
- Thiên Mã tộc trưởng a...
Trên mặt Lục Bình vốn mỉm cười dần dần bình tĩnh lại, bình tĩnh thậm chí làm tu sĩ họ Mễ trong lòng tràn đầy đè nén.
- Thiên Mã tộc trưởng cùng tại hạ liên thủ lực chiến Chân Ma, cuối cùng lại là cùng một con Chân Ma đồng quy vu tận, ngược lại tại hạ may mắn còn sống.
Lục Bình với ánh mắt nhàn nhạt kể kết cục của Thiên Mã tộc trưởng, ánh mắt lẳng lặng nhìn tu sĩ họ Mễ, thần sắc thậm chí còn mang một tia tiếc hận cùng hối tiếc.
Tu sĩ họ Mẽ chẳng biết sao cũng bị ánh mắt thâm u của Lục Bình nhìn chằm chằm sợ hãi trong lòng, trong miệng không tự chủ được nói:
- Thiên Mã tộc trưởng đại nghĩa, cũng đáng tiếc!
- Đúng vậy, thật là đáng tiếc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.