Chân Linh Cửu Biến

Chương 1664: Muốn chết (1)




Mặc dù đám người Nguyên Tửu lão tổ đều biết được Long Hòe lão tổ tương lai cũng phải rời khỏi phương thế giới này, nhưng sau khi bọn họ nghe được từ chính miệng Long Hòa lão tổ nói, trong lòng lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Long Hòe lão tổ tựa hồ căn bản không hiểu được suy nghĩ trong lòng của mấy người, chẳng qua tự mình nói:
- Lần này lão phu gọi ba vị tới, trừ xem một chút đạo tràng của Vẫn Lạc mật địa Linh Yêu nhất tộc ra, một chuyện trọng yếu nhất chính là muốn cùng chư vị nói một chút chuyện của Bắc Bằng nguyên...
Lối kiếp ở bầu trời Vạn Độc Thương Khung Bích từ mấy ngày trước khi ba người tiến vào trong Vẫn Lạc mật địa chữa từng tiêu đình qua, đến bây giờ chí ít cũng đã trước sau rơi xuống bảy tám đạo lôi kiếp. Điều đó ý vị Linh Yêu nhất tộc trong mấy ngày ngắn ngủi đã tăng thêm bảy tám vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ.
Hơn nữa nhìn thế đầu này, lôi kiếp ở bầu trời Vạn Độc Thương Khung Bích còn phải kéo dài nữa. Huống chi mấy ngày nay ba người khi du lãm trong Vẫn Lạc mật địa chí ít cũng phát hiện qua mấy đạo khí tức không kém gì pháp tướng hậu kỳ. Những thứ linh yêu đó đều có bản lãnh tùy thời cho gọi lối kiếp lần thứ hai, thậm chí đám người Lục Bình còn cảm thụ hai cổ khí tức tương đương cùng Thuần Dương tu sĩ trong đó. Chẳng qua là hai cổ khí tức ấy thuộc lĩnh yêu không biết Long Hòe lão tổ là cố ý hay vô ý, cũng không để cho ba người thấy bọn họ bản thể của bọn họ.
Mấy ngày sau, ba người hóa thành độn quang rời đi Vân Lạc mật địa, tuy nhiên nhìn dáng dấp đều một bộ dáng vẻ tâm sự nặng nề thậm chí mạng vài phần khó có thể tin. Hiển nhiên mấy ngày nay ba người từ chỗ của Long Hòe lão tổ lấy được rất nhiều tin tức bất khả tư nghị.
Mà sau khi ba người chia nhau rời khỏi Vân Lạc mật địa, Thủy Tinh cung, Liệt Thiên Kiếm phái cùng với Chân Linh phải bắt đầu sai phái sứ giả lui tới Trung Thổ, hải ngoại, Bắc Bằng nguyên, Tây Hoang, Vô Tận Sơn Mạch cùng các nơi tông môn đại phái, yêu tộc bộ lạc. Một tin tức kinh người bắt đầu truyền lưu giữa tu luyện giới cao đoạn thế lực, một cuộc phong bạo bắt đầu từ từ nổi lên.
Nhưng khi đám người Lục Bình tiến vào Vẫn Lạc mật địa, các phái tu sĩ ở Huyễn Linh điện bởi vì phần ngạch phân phối linh thạch khoáng mạch mà tiến hành tranh đoạt kịch liệt. Trên hải vực ngoài mấy trăm dặm phương hướng đông bắc ở Hoàng Ly đảo, không gian rung chuyển kịch liệt tản rộng ra về bốn phía. Một đạo cửa vào không gian chậm rãi khai ích, Thất Tinh động thiên lại một lần nữa khai ích.
- Đại tỷ, nghe tiền bối trong tộc nói, phụ thân lần này đi Huyền Linh đảo, cùng đám tông môn Thủy Tinh cung tất nhiên sẽ có một cuộc giao phong lớn. Người nói vì sao phụ thân không muốn chúng ta đi hỗ trợ, ngược lại phát phù chiếu muốn chúng ta nhanh chóng trở về Hoàng Ly đảo?
Lục Hải hôm nay nhìn qua đã là bộ dáng tiểu tử thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi vừa cởi độn quang, vừa rất không tình nguyện oán trách.
- Đúng vậy!
Lục Linh Nhi e sợ cho thiên hạ bất loạn, nói:
- Chúng ta hiện tại đã hoàn toàn đón nhận toàn bộ truyền thừa của Bích Hải linh và nhất tộc, ngày sau tu luyện không còn trở ngại, chính là hiện nay cũng đã vượt qua lần đầu tiên lối kiếp củng cố lấy tu vi. Lấy lực liên thủ của ba người bọn ta, pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ bình thường chính là hai người liên thủ đều phải bị chúng ta đánh cho hoa rơi nước chảy. Các người nói tiến bội trong tộc ngụy tạo phù chiều của phụ thân gạt chúng ta có đúng hay không?
Sắc mặt của Lục Bích trầm xuống, nói:
- Linh Nhi chớ có nói lung tung! Phù chiếu của phụ thân chúng ta đều thấy, là thật hay giả chẳng lẽ tự chúng ta còn phân không rõ ràng lắm sao?
Lục Linh Nhi bĩu môi, nói:
- Đùa giỡn đó mà, đại tỷ luôn cứ thành thực nghiêm chỉnh như vậy!
Lục Bích lại nghiêm túc nói:
- Phụ thân hiện giờ đã là Thuần Dương tu sĩ, đương kim thiên hạ còn có mấy người kham là đối thủ của ngài? Nhưng Chân Linh phát hiện giờ tài lực nông cạn, nếu phụ thân ở Bắc Hải đương nhiên hết thảy không lo sợ chính là có người sẽ thừa dịp phụ thân không ở Bắc Hải mà sanh sự!
Ánh mắt của Lục Linh Nhi sáng lên, hỏi:
- Đại tỷ, ngươi nói là phụ thân để cho chúng ta trở về Bắc Hải tất nhiên có thâm ý gì phải không?
Lục Bích gật đầu một cái, đáp:
- Rất có thể, nếu không phụ thân hôm nay ở Bắc Hải vì sao lại thêm hành động như vậy làm gì, không phải là muốn chúng ta đi trở về Bắc Hải chứ?
Lục Hải ma quyền sát chưởng, nói:
- Chỉ mong có chút mắt không mở, cũng tốt giúp chúng ta tiêu khiển một phen!
Lục Bích đang phi đôn phía trước nhất đột nhiên dừng lại độn quang. Lục Hải cùng Lục Linh Nhi không rõ, vội vàng cùng dừng lại, Lục Hải không rõ cho nên hỏi:
- Đại tỷ, sao rồi?
Lục Bích chi chi phía trước, đáp:
- Các ngươi nhìn nơi đó!
Lục Linh Nhi ngạc nhiên nói:
- Ha, sương mù nổi lên sao? Không đúng! Nơi đó là Hoàng Ly đảo phụ cận hải vực, thật đúng là đã xảy ra chuyện gì sao?
Lục Hải hít một hơi thật sâu bốn phía linh khí chấn động, tựa hồ thi triển thần thông bí thuật gì, rồi sau đó liếm môi một cái, “hắc hắc” nói:
- Có độc, trong sương mù có độc! Quả thật đã xảy ra chuyện! Nhưng mà điều mùi của độc vụ lại thật không tệ!
- Đi thôi, có việc để làm rồi!
Lục Hải cho gọi ra Thái Huyền chiến tích trong tay. Lúc này Thái Huyền chiến kích đã được đề thăng làm Nhị kiếp linh bảo. Lục Hải cầm trong tay linh bảo một đầu đâm vào trong nước biển độn tới phương hướng Hoàng Ly đảo, hiển nhiên đối với độc vụ nơi xa cũng không để trong lòng.
Lục Linh Nhi cười duyên “hà hà”, một cái xoay người xinh đẹp hóa thành một đoàn bông tuyết trong suốt bay lượn trên dưới. Trong tay Lục Bích vung một cái, một cây linh bảo trường tiền nổ giòn một tiếng trực tiếp làm vỡ nát hư không phụ cận, ngay sau đó hóa thành một đạo gió mát cuốn lên bông tuyết đầy trời biến mất trên mặt biển.
Cùng lúc đó, ở Hoàng Ly đảo phụ cận hải vực, mấy vị tu sĩ bí mật tụ tập chung một chỗ, nhìn sương mù dần dần dâng lên trên mặt biển. Nếu Lục Bình ở chỗ này còn có thể nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc trong mấy người nọ.
- Tang vụ này vốn chính là thủ đoạn thần thông của gia tộc đại trưởng lão. Đáng tiếc đại trưởng lão vẫn lạc trong cuộc chiến Cửu Huyền lâu vậy trừ ma la, nếu không gia tộc cũng không vội vàng phải tìm Vạn Độc Mẫu Dịch như vậy.
Người nói chuyện chính là pháp tướng trung kỳ tu sĩ Lô Nhuận Kiện của Trung Thổ đệ nhất luyện đan thế gia Lỗ gia.
- Tộc huynh, hôm nay Chân Linh phái ở Bắc Hải như mặt trời ban trưa, bọn ta minh mục trương đảm như vậy bố trí tang vụ ở Hoàng Ly đảo phụ cận, làm như vậy không phải là đang gây hấn với Lục Thiên Bình đó sao? Tương truyền trong tay Lục Thiên Bình đó có Vạn Diệu Ngọc Lộ, lại luyện thành Vạn độc Vẫn nguyên cương, những thứ này đều là thủ đoạn khắc chế tạng vụ. Lục Thiên Bình đó hôm nay lại là cường giả đứng đầu đương kim thiên hạ, nếu cùng Lô gia ta làm khó chẳng phải là chuyện đại họa sao?
Năm đó Bắc Hải Liệu gia gia chủ Liêu Nhuận Giáp, hôm nay Lô gia chi mạch pháp tướng tu sĩ Lô Nhuận Giáp ở Trung Thổ sau khi nghe vậy hơi mang vẻ rầu rĩ hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.