Chân Linh Cửu Biến

Chương 165: Phong vương tương




Dịch giả: Titan
- Bên trong có phải là Ngã Thư Đào huynh đệ?
Một giọng nói từ ngoài rừng cây truyền vào. Tu sĩ ở thấp nhỏ sắc mặt vui mừng, cất giọng đáp:
- Chính là tiểu đệ. Bên ngoài có phải là Lục đại ca?
Một loạt tiếng bước chân chậm rãi từ ngoài rừng cây truyền vào, một đại hán mặt đỏ xuất hiện ở phía ngang người Bành Trường Thanh cùng với Ngả Thư Đào tạo thành một thế giáp công trước sau.
Ngả Thư Đào thấy tiến vào không phải là người mà mình tưởng tượng, trên mặt nhất thời thoáng chút kinh ngạc. Bành Trường Thanh nhìn thấy ở trong mắt đột nhiên đem một đạo hỏa chủng hướng Ngả Thư Đào bắn tới. Tu sĩ mặt đỏ hét lớn một tiếng:
- Cẩn thận!
Một đạo kiếm quang màu xanh giống như một đạo thất luyện đánh tới cắt ngang vào trong hỏa diễm tráo của Bành Trường Thanh.
Ngả Thư Đào được tu sĩ mặt đỏ hét lớn cảnh cáo nên phản ứng kịp, nhưng trong lúc vội vàng chỉ có thể đưa một cái linh đan tiểu xảo tế lên trên không trung. Hỏa chủng đụng vào trên linh đan, nổ tung. Linh đan trực tiếp bị nổ bay đi. Ngả Thư Đào bị một cỗ lực lượng cực nóng đẩy về phía sau, liên tiếp làm gãy đổ mấy cây đại thụ to bằng hai vòng người ôm, cho đến khi hộ thân cương khí bằng giải mới dùng trở lại.
Tu sĩ mặt đỏ sử dụng kiếm quang chém vào bên trong hỏa diễm tráo lại bị một món pháp khí ngăn trở. Bản thân Bành Trường Thanh đã bị tu sĩ mặt đỏ đánh một kiếm này thối lui mấy trượng. Hỏa diễm tráo bị tắt diệt lộ ra sắc mặt kinh ngạc của Bành Trường Thanh. Lúc này bốn cái hỏa chủng vây quanh Bành Trường Thanh phân biệt bị một cái đèn lồng bao ở trong đó và ở trước người của Bành Trường Thanh có một cái đèn lồng màu vàng ở phía trên bị cắt chi chít mấy chục khe hở.
Bành Trường Thanh thần thức quét qua, sắc mặt ngưng trọng nhìn Lục Bình, nói:
- 81 cái khe. Các hạ dung huyết tầng bảy tu vi không ngờ lại lĩnh ngộ được "Luyện kiếm thành phồn" đạt tới yếm ý cảnh giới!?
Tu sĩ mặt đỏ cũng không ngờ tới kiếm ý cảnh giới phổ vào trong kiếm pháp lại có uy lực to lớn đến như thế, chỉ đánh ra một chiêu không ngờ có thể đem cái đỉnh giai phòng thủ pháp khí - hoàn toàn có thể sánh ngang với Thanh hàm kiếm này -đánh cho thủng lổ hàng trăm chỗ.
Nhìn vết kiếm bên ngoài đèn lồng, tu sĩ mặt đỏ âm thầm tiếc nuối. Dù sao hắn cũng mới vừa nắm bắt được kiếm ý cảnh giới. Nếu là một kiếm vừa rồi chém ra vượt ngoài 81 kiếm thì có thể đem cái đỉnh giai pháp khí kia chém thành nát bấy rồi!
Còn nếu mà kiếm y cảnh giới của hắn tiến thêm một bước nữa, đạt tới luyện kiếm hợp nhất, một kiếm đánh ra chẳng những đem đèn lồng phá nát mà hỏa chủng bên trong cũng sẽ bị kích diệt.
Tu sĩ mặt đỏ không để ý tới lời lẽ của Bình Trường Thanh mà nhìn về phía Nga Thư Đào bị đánh bay đi, hỏi:
- Ngả huynh đệ, ngươi như thế nào?
Ngả Thư Đào nằm dài trên đất rên rỉ một tiếng, từ từ bò dậy, nói:
- Còn khỏe, có thể đánh được một trận nữa.
Sáu món pháp khí khi Ngả Thư Đào vừa nói dứt lời đã đột nhiên bay lên, ở giữa không trung tổ hợp lại với nhau tạo thành một cái tam xoa kích to lớn, uy lực không ngờ không hề thua kém một đỉnh giai pháp khí, hướng Bành Trường Thanh mà đâm. Bành Trường Thanh có bốn cái đèn lồng lơ lửng ở quanh người, hỏa chủng ở bên trong nhún nhảy đem tam xoa kích ngăn trở ở bên ngoài.
Đang khi Bành Trường Thanh đem bốn đạo hỏa chủng này dẫn ra, hóa thành bốn con hỏa xà thì thấy tu sĩ mặt đỏ đã tế lên trên trời một món Thủy Tinh bát, bốn cột nước ở không trung hóa thành bốn con ngư, hướng hỏa xà mà chộp tới. Bành Trường Thanh biết Ngả Thư Đào cùng tu sĩ mặt đỏ liên thủ, mình đã mất đi cơ hội đánh chết Ngả Thư Đào, đặc biệt là tên tu sĩ mặt đỏ đã khiến cho y cảm giác là người này chưa dùng hết toàn lực.
Tu sĩ mặt đỏ tuy chỉ có dung huyết tầng bảy tu vi khí tức quanh người vẫn còn phập phồng, hiển nhiên là mới vừa nhờ vào hoàn cảnh linh khí nồng nặc ở trong Thất Tinh thiên này mà hoàn thành đột phá, nhưng người này lại hoàn toàn nắm giữ được ý cảnh. Bành Trường Thanh cùng với hai người đánh nhau mấy hợp, nhất mực bị Ngả Thư Đào chủ công, còn tu sĩ mặt đỏ thì biến đổi các loại phương thức công kích, một bên phụ trợ. Mỗi khi Bành Trường Thanh sắp chiếm cứ thượng phong, thì tu sĩ mặt đỏ tung ra một đạo công kích "vừa khéo đến chỗ hiểm", đem y lần nữa áp chế xuống.
Bành Trường Thanh chợt tỉnh ngộ, tu sĩ mặt đỏ này rõ ràng là sử dụng mình làm cái bia để cho hắn rèn luyện kiếm thuật và pháp thuật. Hiểu ra điều này, Bành Trường Thanh đối với tu sĩ ngày càng thêm kiêng kỵ, bốn cái đèn lồng cùng xuất hiện đem thế công của hai người ngăn trở ở bên ngoài. Sau đó hoả chủng ở trong đèn lồng đột nhiên phun ra một đám mưa lửa, đem khuôn viên mười mấy trường chung quanh Bành Trường Thanh phủ trùm lại.
Tu sĩ mặt đỏ quát lên:
- Hắn muốn chạy trốn.
Dứt lời, hộ thân cương khí màu xanh nhạt cùng với thủy mạc ở trong Thủy Tinh bát kết hợp lại với nhau, khiến cho trận mưa lửa rơi xuống thủy mạc chỉ bốc lên một làn khói xanh. Đồng thời, kiêm quang màu xanh hướng về phía phương hướng mà Bành Trường Thanh chạy trốn đâm tới.
81 đạo kiếm quang ẩn chứa ý chí lĩnh ngộ trong ý cảnh của tu sĩ mặt đỏ tuôn ra giống như một bọt sóng màu trắng đột nhiên xuất hiện từ hư không, hướng Bành Trường Thanh đuổi theo. Ngả Thư Đào cũng tuôn ra một đoàn bạch vũ ở trong tay, hướng về sau lưng Bành Trường Thanh đang chạy trốn mà cuồn cuộn kéo tới.
Lục Bình nhìn ngọc phù mà Ngả Thư Đào đang nắm ở trong tay, người này không ngờ lại sử dụng phù bảo. Bành Trường Thanh dùng bốn ngọn đèn lồng toàn bộ ngăn trở ở sau lưng. Kiếm quang của Lục Bình lần nữa đánh lên trên thì lồng đèn đã bị hắn làm cho hư hỏng nặng, rốt cuộc không đỡ nổi chiêu "thiên đội tuyết kiếm quyết" này, hóa thành một đống mảnh vụn.
Ngay sau đó, làn sương trắng thổi tới lên trên hỏa chủng vừa lộ ra, trực tiếp đem hỏa chủng hoàn toàn chôn vùi vào trong đám bạch vụ này. Những vụ khí còn lại thổi tới ba cái lồng đèn khác khiến cho bên ngoài lồng đèn ngưng kết thành một tầng sương trong suốt. Hỏa chủng ở bên trong lồng đèn cũng chập chờn như sắp tắt đến nơi.
Bổn mệnh hỏa chủng của Bành Trường Thanh bị diệt hết một đóa. Ba đóa còn lại cũng bị thương nặng. Một ngụm máu tươi liền phun ra, y càng không dám dừng lại, vội vã chạy nhanh biến mất ở trong rừng cây. Tu sĩ mặt đỏ thấy Bành Trường Thanh chạy trốn liền gỡ mặt nạ ở trên mặt vừa nói:
- Cái tên Bành Trường Thanh này quả nhiên lợi hại. Chúng ta liên thủ không ngờ lại để hắn chạy thoát.
Ngả Thư Đào thấy người vừa tháo mặt nạ xuống quả thật là Lục Bình, sắc mặt vô cùng mừng rỡ, nói:
- Tên Bành Trường Thanh kia là một trong Bắc Hải thập bát tướng cùng đại ca ta nổi danh, đường nhiên thủ đoạn rất nhiều. Hôm nay huynh đệ chúng ta liên thủ có thể khiến cho hắn trọng thương mà rút đi đã là không dễ rồi.
Lục Bình từ chối cho ý kiến, ngược lại hỏi:
- Ngả huynh đệ vì sao lại đi tới Thất Tinh thiên? Mấy năm không gặp, huynh đệ tu vi đã đạt tới dung huyết tầng tám. Quả thật là lợi hại.
Ngả Thư Đào nghe Lục Bình khích lệ đắc ý cười, nói:
- Đó là đương nhiên, ta là gia tộc thiên tài đó nha! Lần này len lén đi theo đại ca ra ngoài chính là muốn đến yêu tộc hải vực mở rộng kiến thức một phen.
Ngay sau đó Ngả Thu Đào phảng phất như nghĩ ra điều gì, buồn buồn nói:
- Lục đại ca vẫn còn lợi hại như vậy. Mới vừa rồi Bành Trường Thanh phải chạy trốn chủ yếu bởi vì đại ca áp chế hắn không còn sức đánh trả. Không ngờ đại ca đã lĩnh ngộ ra ý cảnh.
Lục Bình cười, nói:
- May mắn thôi. Đúng rồi, nghe người nói đại ca của người là một trong Bắc Hải thập bát tướng, như vậy đại ca của ngươi có phải là Tây Lăng đảo Ngả Bá Thao hay không?
Ngã Thư Đào gật đầu, gương mặt đầy vẻ tự hào biểu lộ như là vinh dự lây vậy.
Lục Bình hỏi:
- Ngươi vì sao lại đối mặt với Bành Trường Thanh? Người này rất được coi trọng trong Hải Diễm môn. Ngay sau e là đối với người sẽ rất bất lợi.
Ngả Thư Đào đem chuyện tổ ong tử tinh kể qua một lần, rồi hưng phấn đem một cái bình lớn tử tinh phong vương tương chia cho Lục Bình một nửa, đối với chuyện Hải Diễm môn sau này trả thù hoàn toàn không để ý ở trong lòng.
"Tử tinh phong vương tương" đối với tu sĩ được sử dụng rất rộng rãi, có thể sử dụng kết hợp với linh tuyển thủy cùng phục dụng (uống vào) làm gia tăng tu vi của tu sĩ và gia tăng tốc độ linh lực khôi phục, cũng có thể chữa thương. Dĩ nhiên đây chỉ là phương thức sử dụng lãng phí nhất.
Lục Bình trở thành luyện đan sự biết tử tinh phong vương tương hiệu dụng có thể so với chủ được ngàn năm linh thảo còn quý hơn, là một loại vật có thể dùng để luyện chế rất nhiều loại dung huyết kỳ và đoán đan kỳ đan dược. Đối với việc đề cao hiệu lực thành đan của đan dược hay là hiệu lực của đan dược gia tăng tỷ lệ thành đan đều có hiệu quả rất tốt. Có thể nói nó là vạn kim du của luyện đan sư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.