Chân Linh Cửu Biến

Chương 1613: Dạ công (tục - 7)




Đã ở trong cấm đoạn đại trận vừa mới sinh thành, Dương Hi lão tổ tức giận nguyền rủa, thủy chung không cách nào ngăn cản mấy vị Thuần Dương nhóm người Tiêu Bạch Vũ hợp lực đem Cửu Huyền lâu tiểu thiên thế giới từ bầu trời trên đạo tràng công phá cấm đoạn đại trận chưa hoàn toàn thành hình, mượn sơ hở của hộ phái đại trận bị phá vỡ trước đó chuyển di ra hết bên ngoài đạo tràng.
Lục Bình cùng mọi người cũng đua nhau đuổi theo vọt ra khỏi Cửu Huyền lâu đạo tràng. Thời điểm Lục Bình rút lui ra khỏi lằn ranh cấm đoạn đại trận, giống vậy phía trên mượn lực vô một cái, đuổi kịp các vị Thuần Dương tu sĩ trước mặt, lại thấy Lâm Vũ lão tổ cởi độn quang vòng vo tới phía mọi người.
Lục Bình vội vàng lấy độn quang của mình tiếp dẫn. Lâm Vũ lão tổ sớm đã bị khí tức yểm yểm, sinh cơ lúc liền lúc đứt, cả người rơi xuống người mang mấy chục vết thương.
Lục Bình nhìn miệng vết thương trên người Lâm Vũ lão tổ, nhướng mày, nói:
- Là lôi thuật thần thông!
Không cần Lục Bình nói nhiều, tại chỗ Thuần Dương người nào không phải là hạng người kiến thức rộng rãi. Thạch Hoa lão tổ càng thêm trực tiếp nói:
- Đây là thủ đoạn của Vũ Văn thế gia!
Mọi người đua nhau lâm nhiên, chiêu bài của tu luyện giới đệ nhất thế gia thật làm người ta kiêng kỵ. Sự xuất hiện của bọn họ rốt cuộc là Cửu Huyền lâu cầu viện hay Vũ Văn thế gia sớm có dự mưu trước khi chuyện xảy ra?
Lục Bình đem một viên linh đan chữa thương lấy Vạn Diệu Ngọc Lộ làm chủ được bỏ vào trong miệng Lâm Vũ lão tổ, một đường sinh cơ treo trên người của ông ta. Mọi người đã vọt ra khỏi Cửu Huyền lâu tông môn trí địa, đi tới chỗ cửa vào hộ phái đại trận lúc trước.
Nơi này còn để lại dư âm đại chiến trước đó. Không gian vẫn ở chỗ cũ chấn động. Linh khí tán loạn kích động lên dư âm cơ hồ có thể bức lui đoán đan kỳ tu sĩ. Tuy nhiên đối với mọi người ở đây như gió nhẹ quất vào mặt vậy.
Trong trời cao sớm đã bị mất tất cả, nhưng mọi người vẫn có thể phát hiện không ít đồ từ trong dư âm của đại chiến. Thất Phiến lão tổ hít một hơi dài, nói:
- Đúng là có lối thuật thần thông thi triển ở chỗ này, uy năng thần thông bực này, chỉ sợ cũng chỉ có Vũ Văn thế gia Thuần Dương tu sĩ.
Lúc này bởi vì linh đan chữa thương của Lục Bình, Lâm Vũ lão tổ dằng dặc tỉnh lại, thấy mọi người cười thảm nói:
- Bị người bao vây đường lui, là người của Vũ Văn thế gia, dẫn đầu chính là Vũ Văn Thông Thiên, còn có hai vị Thuần Dương tu sĩ cùng mấy vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Tam Thần đạo hữu cùng Cổ Duyệt đạo hữu đã bị... Tuy nhiên Vũ Văn thế gia hiển nhiên không ngờ người của chúng ta sẽ nhiều như vậy, đắc thu nhanh như vậy. Cuối cùng mắt thấy không cách nào ngăn cản liền chém giết Tam Thần đạo hữu cùng với Cổ Duyệt đạo hữu bị trọng thương sau đó rút lui. Lão phu cũng xem là may mắn, đã trốn thoát được.
Mãn Nguyệt lão tổ nhíu mày nói:
- Nói như vậy người của Vũ Văn thế gia không phải do Cửu Huyền lâu gọi đến...
Lời của Mãn Nguyệt lão tổ thật ra thì nói chỉ một nửa, nửa câu còn dư lại trong lòng mỗi tu sĩ tại chỗ đều đã nghĩ tới: “Nếu không phải là Cửu Huyền lâu gọi đến, đó là ai gọi đến chứ?”
Nửa cầu này Mãn Nguyệt lão tổ sở dĩ không nói ra là bởi vì một khi nói ra khỏi miệng, chỉ sợ sẽ đưa tới mọi người nghi m kỵ lẫn nhau, Thuần Dương đồng minh thật vất vả tạo thành ô lập tức có thể phân bằng chia rẽ.
Lúc này Thuần Dương đồng minh còn nhất định phải duy trì, ít nhất trước khi bí mật tích chứa trong không gian linh bảo của tòa tiểu thiên thế giới tại thể bị mọi người đẩy ra từ trong Cửu Huyền lâu đạo tràng bị mọi người chia nhau, đồng minh này còn cần duy trì.
Lục Bình mắt lạnh bàng quan, biết được sợ rằng sau khi chia xẻ xong hết thảy trong tiểu thiên thế giới, mọi người khó chung sức hợp tác như trước đó nữa. Vũ Văn thế gia đột nhiên xuất hiện giống như một cây gai, khiến cho mọi người ngày sau khó tín nhiệm lẫn nhau hơn.
Về phần Thuần Dương đồng minh còn có cần thiết duy trì hay không. Ha ha, Tiểu Bạch Vũ được tiêu thiên thế giới lập tức muốn thành tựu Chân Linh. Hơn nữa bí pháp của Cửu Huyền lâu tạo thành Chân Linh truyền thừa không đoạn tuyệt, còn có Chu Bát Tả đều là Thuần Dương tu sĩ không biết chưởng khống Cửu Huyền lâu bao nhiêu truyền thừa tương trợ. Sau khi Cửu Huyền lâu suy sụp, Liệt Thiên Kiếm phái lập tức thành thánh địa mới, còn cần Thuần Dương chi minh này làm gì.
Về phần Thất Phiến lão tổ được khai thiên thần khí Thất Vũ Phiến, bản thân ông ta tu luyện thần thông công pháp, linh bảo Thất Phiến ngự sử cùng Thất Vũ Phiến rất có liên hệ. Lần này có khai thiên thần khí tương trợ, từ trong ngộ được bí thuật thần thông gì nhất cử giúp ông ta bước vào Chân Linh cũng không phải là không thể được. Nếu lại có thể từ trong món không gian linh bảo trước mắt lấy được bí mật thành hình của tiểu thiên thế giới, như vậy Thiên Huyền tông đã cụ bị điều kiện thành tựu thánh địa
Hai vị phát khởi trọng yếu nhất của Thuần Dương chi minh đều đã đến gần công thành, đương nhiên muốn thối lui ra trong liên minh phân tán vốn chính là vì đối kháng thánh địa, duy trì tông môn truyền thừa của mỗi người.
Mà những tu sĩ khác giống vậy sẽ biết được bí ẩn của Cửu Huyền lâu Chân Linh truyền thừa không ngừng đoạn tuyệt, nếu lại có thể từ trong không gian linh bảo biết được bí mật thành hình của tiểu thiên thế giới, cũng như nắm giữ phương pháp thành tựu thánh địa, chẳng qua là so sánh cùng tài lực thâm hậu của Liệt Thiên Kiếm phái và Thiên Huyền tông, hiển nhiên còn có chênh lệch quá mức lớn.
Lục Bình biết Vũ Văn thế gia đến chưa chắc do người trong chín người còn lại gây nên, nhưng nếu như sự ngăn cách đã gieo, muốn hóa giải cũng không dễ dàng.
Cửu Huyền lậu tiểu thiên thế giới bị mọi người mạnh mẽ đẩy ra từ Cửu Huyền lâu đạo tràng, mọi người cũng biết nơi đây không thể ở lâu. Mọi người phát động cuộc chiến đánh lén Cửu Huyền lâu sau đó thanh thế thật lớn, tất nhiên đã làm tông môn phụ cận biết đến, hơn nữa Vũ Văn thế gia Trung Thổ vô cớ cướp giết, thời gian không bao lâu, sợ rằng toàn bộ tu luyện giới đều biết Cửu Huyền lâu bị người giết đại bại. Tên thánh địa sợ rằng sẽ không là sở hữu của bọn họ nữa, thậm chí không tiếc khai ích dùng cấm đoạn đại trận hoàn toàn ngăn trở đạo tràng cùng ngoại giới!
Sợ rằng sau khi năm nhà thánh địa tông môn khác biết được, điều vừa nghĩ tới chính là liên thủ giết chết bọn họ những người này, để ngừa thánh địa truyền thừa bí mật tiết ra ngoài, càng phòng ngừa ngoại lai sẽ phát sinh chuyện tương tự với vật trên người của năm nhà thánh địa tông môn còn dư lại.
Cho nên đám người Tiêu Bạch Vũ cần phải nhanh chia nhau chiến lợi phẩm sau đó đi xa, thậm chí ngay cả tông môn đều không nên trở về, thao quang lưỡng hối, đợi đến lúc thời cơ thành thục sẽ lại xuất sơn. Đến khi đó, chính ngũ đại thánh địa còn dư lại chỉ sợ cũng không làm gì được bọn họ.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.