Chân Linh Cửu Biến

Chương 161: Đoán Tâm đan




Dịch giả: Titan
Khi Liêu Hổ nghe Lục Bình đề cập đến Dung Tâm đan là một loại đan dược kỳ diệu, có thể kích thích giúp tu sĩ ở dung huyết kỳ đề thăng nhanh một tầng tu vi mà không phải mất quá nhiều thời gian, y liền cười hỏi lại:
- Lục Thất huynh sẽ không cùng Thủy Yên các một dạng, coi trọng Dung Tâm đan nhà ta chứ?
Lục Bình nói:
- Nếu không động tâm đó là nói dối, chẳng qua là loại độc môn đan dược này dựa theo đan sư truyền thừa quy củ, tuyệt đối sẽ không có đan phượng lưu truyền xuống, phần nhiều chỉ là miệng miệng tương truyền. Vì vậy, cho dù Thủy Yên các giết chết Liêu huynh, xem ra cũng sẽ không lấy được đan phương.
- Xem ra Lục Thất huynh quả thật là một vị luyện đan sư. Không sai, Dung Tâm đan đúng là không có đan phượng lưu truyền, tất cả đều nhớ ở chỗ này, " Liêu Hổ chỉ chỉ vào đầu của mình, nói tiếp: "Hơn nữa đan sư có nhiều bí thuật, có thể phòng ngừa sưu hồn đọc phách hay các loại bí thuật tham tra”.
Lục Bình gật đầu một cái, bày tỏ tự mình cũng biết, nói:
- Tại hạ muốn cầu lấy một viên Dung Tâm đan, chẳng biết có được không?
Liêu Hổ cười nói:
- Lục Thất huynh đối với tại hạ có ân cứu mạng, tại hạ dùng một viên Dung Tâm đan cảm tạ cũng là điều phải làm. Chẳng qua là viên thuốc này Liêu gia ta từ trước đến giờ là cung không ứng cầu. Nguyên nhân trọng yếu nhất chính là luyện chế dong huyết đan cần mấy loại ngàn năm linh thảo cùng năm trăm năm linh thảo. Mà mấy loại này đều hết sức hiếm hoi, chỉ có ở Thất Tinh thiên mấy địa phương mới có sinh trưởng. Vì vậy, mỗi khi muốn kiếm đủ một lò đan dược, đều cần tốn hao một đoạn thời gian rất dài thu tập linh thảo, đây cũng là nguyên nhân tại hạ tiến vào Thất Tinh thiên.
Lục Bình như chợt hiểu ra gật đầu một cái, nói:
- Liêu huynh tại sao lại cùng Thủy Yên các tu sĩ đối mặt? Thủy Yên các mặc dù là Bắc Hải đại phái, nhưng Kim Quất đảo Liêu gia ở Bắc Hải cũng là thế lực có mặt mũi. Thủy Yên các bá đạo như vậy, chẳng lẽ không sợ bị Bắc Hải các phái chỉ trích sao?
Liêu Hổ mất tự nhiên cười cười, nói:
- Thủy Yên các này không biết từ nơi nào có được tin tức, nói Liêu gia ta trừ Dung tâm đan ra, còn có một loại Đoán Tâm đan bí mật không truyền, hiệu quả so với Dung Tâm đan tương tự, đều là đề cao một tầng tu vi, nhưng đối tượng sử dụng lại trở thành đoán đan kỳ chân nhân.
Lục Bình hít một hơi khí lạnh, nói:
- Tin tức này nếu là thật, Liêu huynh gia tộc của người nhất định có nạn rồi!
Dung Tâm đan có cũng được đi, dù sao chẳng qua là dung huyết kỳ đan dược. Nếu thật sự xuất hiện đan dược có thể đột nhiên gia tăng một tầng tu vi cho đoán đan kỳ chân nhân, thì có thể chắc chắn rằng, Liêu gia Kim Quất đảo sẽ ở trong thời gian ngắn bị Bắc Hải các phái đoán đan chân nhân đạp bằng. Loại đan dược có thể phá vỡ thế bình quân ở Bắc Hải này tuyệt đối không thể xuất hiện trong bất kỳ thế lực nào, huống chi thế lực đó còn là một tiểu hình thế lực.
Liêu Hổ cười khổ nói:
- Không phải là như vậy sao, tiểu đệ lần này tiến vào Thất Tinh thiên bị lạc chỉ một mình, liền bị Thủy Yên các Hà Lệ Hân vây chặn, hỏi dò Đoán Tâm đan đan phương. Tiểu đệ dĩ nhiên là hết sức phủ nhận, vậy mà ba người kia thà giết lầm chớ không bỏ qua. Bất đắc dĩ, tiểu đệ không thể làm gì khác hơn là cùng ba người kia đại chiến một trận, trọng thương chạy trốn, chuyện về sau Lục huynh đã biết rồi.
Lục Bình biết trong này còn có nhiều chuyện kinh qua mà Liêu Hổ cũng không nói rõ ràng, bên trong chỗ sơ hở rất nhiều, Liêu Hổ hiển nhiên là đang giấu giếm điều gì đó.
Lục Bình cũng không nói phá ra, mà là hỏi:
- Kế tiếp Liêu huynh có tính toán gì, còn muốn tiếp tục đào linh thảo luyện chế Dung Tâm đan sao?
Liêu Hổ bất đắc dĩ gật đầu một cái, nói:
- Đúng vậy, lần này tu sĩ của Liêu gia ta tiến vào Thất Tinh thiên cũng có mấy người, ta phải nhanh hơn một chút cùng bọn họ hội hợp. Ta lo lắng bọn họ cũng sẽ gặp phải loại tình huống giống như ta vậy.
Liêu Hổ điều tức một phen, rồi từ trong trữ vật đại lấy ra một khối ngọc bài một mặt điêu khắc hai chữ "Kim quất", một mặt điêu khắc chữ "Liêu" giao cho Lục Bình, nói:
- Lục huynh, khối ngọc bài này huynh hãy nhận lấy, Lục huynh sau này trở ra Thất tinh thiên, có thể bằng vào khối ngọc này bài đến Kim Quất đảo Liêu gia lấy được một viên Dung Tâm đan. Chẳng qua là sau khi dùng Dung Tâm đan, Lục huynh cần bế quan một đoạn thời gian, đem được lực của Dung Tâm đan hoàn toàn hấp thu bình phục. Như vậy cũng sẽ không bởi vì tu vi chợt tăng lên mà dẫn đến căn cơ bất ổn.
Lục Bình nhận lấy ngọc bài nói cám ơn, Liêu Hổ có lòng lo lắng cho những tiêu gia tử đệ khác tiến vào Thất Tinh thiên, vì vậy liền cáo từ rời đi.
Thông qua mấy ngày nay cùng Liêu Hổ trao đổi, Lục Bình biết được, lần này Thất Tinh thiên khai khải, nhân tộc và yêu tộc tu sĩ tiến vào Thất Tinh thiên có số lượng vượt xa dĩ vãng. Trong Thất Tinh thiên tuy nói có không ít linh tài linh thảo, trong quá khứ khi khai khải thì tu sĩ bỏ mạng ở trong đó cũng để lại không ít bảo vật, nhưng cũng không đáng có nhiều tu sĩ như vậy mới đúng. Cần phải biết, muốn thông qua không gian thông đạo của Thất Tinh thiên, nhất định phải có phù lục do pháp tướng kỳ lão tổ chế luyện mới được. Mà mỗi một tờ phù lục bất quá chỉ có thể che chở cho ba đến năm người thông qua thông đạo này. Pháp tướng lão tổ phụ lục, nếu không phải cần thiết, làm gì lại dùng để tùy ý khen thưởng dung huyết kỳ hậu bối? Đó là bảo bối ngay cả chân nhân cũng thấy thèm.
Một ngày ấy, Lục Bình mới vừa bay qua một ngọn núi lớn, đột nhiên từ sườn núi đối diện dâng lên một có cường đại khí thế. Linh lực chung quanh hướng sườn núi hội tụ, khí hậu trong phương viên một dặm đột nhiên bắt đầu biến ảo vô thường. Đầu tiên là một trận gió lớn tồi khô lạp hủ nổi lên, đem các loại thảo mộc cây cối cuốn gảy tan tành. Tiếp theo đó là hơi nước bốn phía hướng sườn núi hội tụ, tạo thành một đám mây đen thật dầy, chỉ chốc lát sấm sét vang trời, mưa đá cùng mưa sa trút xuống giống như nghiêng bồn mà đổ, thoáng qua một cái lại biến thành bảo tuyết bay bay như có lông ngỗng rơi đầy trời. Trên mặt đất, nước mưa đem toàn bộ ngọn núi biến thành một tòa băng sơn, lòe lòe tỏa sáng.
Một cổ lực lượng vô hình hướng Lục Bình đè ép tới. Lục Bình rất quen thuộc loại khí thế này, chính là thần niệm đoán đan chân nhân mới có thể tạo thành thứ hiệu quả như vậy.
- Ha ha ha..., khổ tu hơn hai trăm năm, hôm nay rốt cục kết thành một viên kim đan!
Sườn núi đột nhiên nô lên, lộ ra một cái lỗ thủng to. Một vị lão giả tuổi chừng năm mươi, một bộ râu dài phủ trước ngực đang đứng lơ lửng trên không trung ngửa mặt lên trời cười to. Lão nhìn Lục Bình đứng ở đỉnh núi đối diện một cái, dường như muốn nói gì đó, không ngờ một đạo bạch quang đã đem lão giả đoàn đoàn vây quanh. Bạch quang nỗ lên liên hồi, sau đó không trung đã không còn có thân ảnh của lão giả đâu nữa.
Lục Bình biết, đây là lão giả đột phá đoán đan kỳ, sau đó pháp lực cả người tăng vọt, đã vượt qua hạn chế mà Thất Tinh thiên có thể cho phép, bị truyền ra ngoài Thất Tinh thiên.
Lão giả từ khi đột phá cho đến khi bị truyền tống ra chẳng qua là thời gian chốc lát, Lục Bình đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, nhanh chóng hướng huyết động mà lão giả lúc trước bế quan chạy đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.