Chân Linh Cửu Biến

Chương 1466: Dã tâm của Chân Linh phái (7)




Ra mắt xong Thiên Lô lão tổ, Lục Bình bấy giờ mới chắp tay với hai người bên cạnh ông ta nói:
- Sư thúc, Thiên Thương sư huynh!
Thiên Thành lão tổ liếc mắt nhìn hai người sau lưng, lúc này mới hỏi:
- Lần này ngươi vì dẫn động lần thứ hai lối kiếp, có hoàn toàn nắm chắc chưa?
Lục Bình cười đáp:
- Chuyện lôi kiếp người nào lại dám nói mình hoàn toàn nắm chắc, nhưng ngược lại đệ tử cũng nắm chắc bảy tám thành.
Thiên Thành lão tổ gật đầu một cái, dám nói mình có bảy tám thành nắm chắc vượt qua lối kiếp cùng chỉ có Lục Bình đốc định như vậy. Chẳng qua Thiên Thành lão tổ ít nhiều cũng có chút quan tâm sẽ bị loạn, một lòng nghĩ Chân Linh phái có thể xuất hiện vị đại tu sĩ thứ ba, khiến cho địa vị đại hình tông môn của Chân Linh phải không còn huyên niệm.
Thiên Thương lùi phía sau Thiên Thành lão tổ nửa người hướng về phía Lục Bình chắp tay một cái, mặt không chút thay đổi nói:
- Sư đệ luôn đi trước một bước, hôm nay sắp độ qua lối kiếp lần thứ hai, đám người vi huynh lại phải theo sau chân rồi!
Lục Bình biết Thiên Thương từ trước đến giờ không nói lời thừa, tuy thân hình cao lớn lại luôn là mặt vàng khè đầy vẻ buồn So, nhìn qua phảng phất bệnh nặng mới khỏi vậy, chính là ở Bắc Hải tu luyện giới bị người gọi là “Bệnh hổ”!
“Bệnh” ý nói Thiên Thương dáng vẻ kỳ lạ. “Hổ” nói rõ thực lực của Thiên Thương, chính là nhân vật cực kỳ lợi hại nhất trong Chân Linh phái đệ tử đời thứ ba. Nếu không phải Chân Linh phải xuất hiện Lục Thiên Bình, Ân Thiên Sở yêu nghiệt cùng thiên tài như vậy. Thiên Điền trên đường vẫn lạc. Lưu Thiền Viện hậu tích bạc phát như vậy hơn nữa có trưởng bối chiếu cố đến nay, thực lực của hắn trong toàn bộ Chân Linh phái đệ tử đời thứ ba chỉ sợ sẽ là số một số hại tồn tại.
Lục Bình cười nói:
- Sư đệ ta bất quá đi trước một bước, sư huynh ngày sau tất đâm đầu vượt qua!
Mọi người đang hàn huyên, Lục Bình lại đem Đặng Minh cùng Huyền Hoa sau lưng giới thiệu với ba vị lão tố. Nghe được thân phận của Đặng Minh, mặc dù Đặng Minh đã xếp vào Khương Thiên Lâm môn hạ, đám người Thiên Thành lão tổ cũng không khỏi không khách khí nói một tiếng “Làm phiền”!
Về phần Huyền Hoa, mọi người sau khi trong lòng thở dài lại không khỏi không ra sức một phen, trong tay ngược lại thêm mấy dạng lễ vật do Thiên Lô lão tổ cùng mọi người tặng.
Thiên Thương hướng về phía Lục Bình gật đầu một cái, nói:
- Như vậy, ta dẫn Huyền Minh sư đệ đi trước tới hộ phái đại trận cấm đoạn chi địa của bụng núi!
Sau khi Thiên Thương rời đi, Thiên Thành nhìn một chút tới Huyền Hoa theo sau lưng Lục Bình, hỏi:
- Ngươi lần này độ kiếp là muốn tên tiểu tử này đi theo đúng không?
Lục Bình cười gật đầu một cái, đáp:
- Đệ tử thấy đứa nhỏ này rất thích kiếm thuật. Thiện Tuệ sự tỷ đối với kiếm thuật cũng không quá mức tinh thông. Trùng hợp trong tay đệ tử có một bộ truyền thừa kiếm thuật thần thông cực kỳ hoàn chỉnh, muốn truyền cho đứa nhỏ này cũng dè đặt hắn đi đường nhiều quanh co!
Thiên Lô lão tổ ở một bên nghe vậy, mỉm cười gật đầu nói:
- Như vậy rất tốt.
Lục Bình lúc này tựa hồ lại nghĩ tới điều gì, hướng Thiên Lô lão tổ hỏi:
- Sư thúc tổ, mấy vị thủ hạ ngài còn dùng sai khiến thuận tay không?
Sắc mặt của Thiên Lô lão tổ nghiêm lại, đáp:
- Lão phu còn đang muốn hỏi người, từ đâu có thể tìm được bọn họ, hơn nữa còn là rất nhiều, nếu tin tức tiết lộ, sợ răng lại phải rước lấy người khác mơ ước!
Miệng của Lục Bình khẽ nhúc nhích, đem chuyện Cửu Huyền lậu Trường Sinh Động Thiên nói sơ qua cùng hai người Thiên Lô, Thiên Thành, thấy được hai người biểu lộ bị sợ ngây người, cười nói:
- Chính bọn họ sợ rằng cũng chỉ biết sống ở chỗ đó không muốn đi ra ngoài. Bọn họ từ khi sinh ra bị người nuôi dưỡng, đối với thế giới bên ngoài đã sớm tràn đầy giới bị. Trên Phi Linh đảo bọn ta đối với bọn họ không nghe thấy không hỏi, đây cũng là chuyện giống như thiên đường vậy. Về phần linh thảo trồng trọt, linh viên mở ra, chuyện như thế đối với bọn họ mà nói tựu như bản năng vậy. Sự thúc tổ không cần lo được lo mất, lại nói bị người ta hạ ác độc cấm chế trong thần niệm, đệ tử tuy có biện pháp che giấu nhưng vẫn không thể đủ tiêu trừ, rời đi nơi này bọn họ vẫn như cũ sẽ chết!
Thiên Thành lão tổ lắc đầu nói:
- Người thật là gan lớn bao thiện, kìa, mấy người bọn họ cũng tới rồi!
Khi Lục Bình xoay người nhìn, liên thấy chân trời bay tới mấy con loan điểu, dẫn đầu chính là hai con Loan Tu cùng Loan Thanh hai người tu vi đạt tới pháp tướng trung kỳ. Còn lại có đoán đan kỳ cùng với dung huyết kỳ tu vi đều không giống nhau, thậm chí còn có mấy con tiểu loan điểu nhìn qua tựa hồ mới vừa ấp trứng học được phi hành ra sức quạt quạt cánh theo phía sau, trong đó có mấy con do Lục Bình bảo Lục Cầm Nhi ấp trứng ra trước đây.
Loan Tu đáp xuống từ giữa lưng chừng trời, hóa thành hình người, nhìn thấy Lục Bình cao giọng nói:
- Lục Thiên Bình, Chân Linh phái các ngươi dã tâm thật lớn!
Chân Linh phải trải qua những năm tích lũy này, đặc biệt là hai ba trăm năm gần đây cấp tốc quật khởi, trên Thiên Linh sơn ngưng tụ ít nhất hơn bốn cái đại hình linh mạch.
Vậy mà hôm nay chỉ linh mạch trên Phi Linh sơn ước chừng tương đương với bấy cái đại hình linh mạch. Mà đây chẳng qua là kết quả Lục Bình ban đầu lấy Linh Lung bảo định tạm thời thu nhiếp.
Trên thực tế mặc dù ban đầu Phi Linh sơn bị lột gần nửa đoạn ngọn núi khiến cho cự hình linh mạch ban đầu trên Phi Linh đảo bị thương nặng. Nhưng nếu trên cả tòa Phi Linh sơn thu vét một phen, chưa chắc không thể lại tụ liếm một hai cái đại hình linh mạch.
Lục Bình lần này tới trước Phi Linh đảo, trừ phải dân Đặng Huyền Minh tới chân chính tham dự đến chuyện quan trọng của Chân Linh phải liên quan đến ngày sau vạn thế truyền thừa ra, càng quan trọng hơn chính là vì độ qua lối kiếp lần thứ hai, thành tựu pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ làm chuẩn bị cuối cùng.
Vốn Lục Bình cũng không cần thận trọng như thế, chẳng qua là ở thời điểm quan trọng như thế này ở nơi này đột nhiên phát sinh một chuyện khiến cho Lục Bình không thể không lần nữa trì hoãn thời gian hắn độ kiếp.
Làm một trong Lục Bình bản mệnh linh bảo, Chân Linh Chi Kiếm Mạc Ly yêu cầu cùng hắn đồng thời đối mặt lối kiếp lần thứ hai!
Khi lần đầu tiên lôi kiếp, tổng hợp uy lực của hắn cùng với Chân Linh Chi Kiếm lối kiếp khiến cho Lục Bình đến nay lòng vẫn còn sợ hãi. Vốn Lục Bình không quá để trong lòng đối với lối kiếp lần thứ hai, vậy mà Mạc Ly lần nữa yêu cầu cũng khiến cho trong lòng của hắn lập tức lại bị căng thẳng như nước dồn tới chân.
Cho nên, Lục Bình khoảng thời gian này ở Phi Linh đảo bế quan tu luyện thứ nhất là vì tiếp tục rèn luyện chân nguyên trong cơ thể, đồng thời cũng là vì đem được lực của Bạch Liên Dung Thân đan còn tích tụ trong cơ thể mau sớm luyện hóa cho mình sử dụng, tăng lên cường độ thân thể, tăng cường để uẩn căn cơ tự thân, chuẩn bị ứng đối lôi kiếp lần thứ hai đến.
Thứ hai là vì mượn lôi kiếp chi lực hoàn thành một chuyện hắn mưu đồ đã lâu. Mà chuyện này cũng là duyên cớ hắn phải kiên trì dân theo Đặng Huyền Minh một người đái nghệ đầu sư trận pháp tông sư như vậy tham dự đến trong đại sự này.
- Cái gì? Ngươi muốn trên Phi Linh đạo cho gọi lối kiếp lần thứ hai, hơn nữa còn cùng một món linh bảo trong tay đồng thời triệu hoán lôi kiếp sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.