Cha Ta Là Rồng

Chương 30: Chương 30




Chương 30
Editor: lynzmix
Beta: Shoorin Yumi
Bốn người đi vào trong đài truyền hình, Ngao Lam tựa hồ thi triển pháp thuật gì đó khiến người khác không nhìn thấy bọn họ. Đi tới phòng thu trực tiếp, bên trong còn đang thu tiết mục khác, còn một khoảng thời gian nữa mới đến 8 giờ. lynzmix.wordpress.com
Ngao Lam vươn tay ra giữa không trung nói "Đi tìm bọn hắn đi" Thiên Hữu không nhìn thấy gì nhưng lại cảm thấy có một trận gió nhẹ thổi qua, lông tơ dựng thẳng cả lên, trong lòng nghĩ: Chẳng lẽ là quỷ? Sau đó lại nghĩ : Nghị ca quả nhiên lợi hại nha, ngay cả quỷ cũng không sợ. ( Bành Bạch: Ngươi lại hiểu lầm , Hãn~~ (ーー;)
Một lát sau, Ngao Lam nói "Ở bên kia" Sau đó dẫn đầu hướng một căn phòng trong hành lang đi đến. Trên cửa có một tấm biển ghi là Phòng nghỉ Thiên Hữu vô cùng lễ phép giơ tay định gõ cửa lại bị Ngao Quang bắt lấy tay. lynzmix.wordpress.com
"Phụ thân?"
" Suỵt –" Ngao Quang đặt ngón trỏ lên môi tạo thành thủ thế yên lặng, sau đó ở trên cửa vẽ một hình tròn. Hình tròn trên ván cửa liền trở nên trong suốt khiến bọn họ nhìn rõ ràng tình cảnh bên trong căn phòng.

Có mấy người ngồi bên cạnh bàn, ở giữa có một người ngoại quốc mặc một chiếc áo choàng dài, liếc nhìn liền biết rõ ràng là kiểu hình khoa học gia nghiên cứu cuồng. Mà những người còn lại đều là nam tử trẻ tuổi cũng không có gì đặc biệt, hẳn đều là trợ thủ của vị khoa học gia cuồng kia.
"Lão đại, lần này chúng ta chắc chắn phát tài rồi" một trợ thủ trong đó nói. Thiên Hữu cảm thấy thật thần kỳ, không chỉ có thể nhìn thấy bên trong căn phòng mà còn có thể nghe thấy âm thanh nữa, hơn nữa chỉ cần vẽ vòng tròn là được, thực tiện lợi nha. Quả thực so với dùng camera quay lén còn lợi hại hơn. ( Bành Bạch: Bạo hãn~, cái gì quay lén? ngươi đừng đem Long cha nghĩ đến đáng khinh như vậy nhá) lynzmix.wordpress.com
Lúc này trợ thủ vừa nói bị gõ đầu một cái, khoa học gia cả giận nói [Chúng ta cũng không phải vì tiền mới làm việc này. Ngươi thật sự làm ô nhục thanh danh của những chuyên gia nghiên cứu linh dị chúng ta] (Bành Bạch: Ổng nói bằng tiếng Anh á)
"Đau quá ! Lão đại, làm việc này không vì tiền thì vì cái gì chứ?" Chỉ cần đem tuyết đồng đưa cho đài truyền hình quay tiết mục, bọn họ nhất định sẽ kiếm được một số tiền rất lớn. Nói không chừng còn có thể gây chấn động toàn thế giới, đến lúc đó bọn họ nhất định đều sẽ trở thành người nổi tiếng. Giống như có thể nhìn đến rất nhiều tiền đang ở trước mặt hắn vẫy tay kêu gọi.
[Từ sau khi tốt nghiệp ta liền đi đến Nhật Bản nghiên cứu tuyết tộc, chính là hơn 10 năm không ngừng ở những vùng băng tuyết bao trùm lạnh giá như vậy , nghiên cứu thần thoại truyền thuyết nơi bản địa, thăm viếng vô số học giả nghiên cứu tập tục dân gian.Trải qua không ngừng cố gắng rốt cuộc mới có thể tìm thấy bọn họ. Sau đó theo dõi bọn họ tới Trung Quốc, thật không dễ dàng gì mới bắt được người, chẳng lẽ cũng chỉ vì tiền thôi sao?] lynzmix.wordpress.com
Thiên Hữu thầm nghĩ: Phương pháp kiếm tiền rất nhiều, không nhất thiết phải thiên tân vạn khổ như vậy. Như vậy đến tột cùng hắn là vì cái gì ?
[Mười năm trước, ân sư của ta nghiên cứu khí tượng ảnh hưởng tới nền sinh thái. Hắn nói cho ta biết khí hậu địa cầu sẽ phát sinh biến hóa lớn, bởi vì carbon dioxide tích tụ xuất hiện hiệu ứng nhà kính, thời tiết trở nên nóng bức, băng ở hai cực bởi vậy bắt đầu hòa tan. Như vậy không chỉ nguy hại đến sinh vật sống ở hai cực còn ảnh hưởng tới toàn bộ nhân loại. Mà tình huống hiện tại của địa cầu tất cả mọi người đều biết rồi đấy. Nên ta mới hạ quyết tâm nhất định phải tìm một biện pháp giải quyết] lynzmix.wordpress.com
[Cuối cùng ta cũng tìm được phương pháp. Tuyết tộc có khả năng phát ra hàn khí khiến mọi vật kết băng, chỉ cần bọn họ chịu đến sống ở hai cực thì băng tuyết sẽ không bị hòa tan. Nhưng muốn hoàn thành phương án này thì tất sẽ cần rất nhiều nhân lực nên mới phải mượn dùng truyền thông]
Ngao Quang không khỏi thầm nghĩ: thực sự là lý luận hùng hồn!
Ngao Lam không khỏi nghĩ: suy nghĩ của nhân loại quả thật rất khó lý giải.
Ngao Lăng không khỏi nghĩ thầm:..... (Bành Bạch: hắn chả nghĩ gì cả nên khỏi phải viết ra -_-!)
Bên trong có một trợ thủ đứng lên nói đến thời gian thay ca liền mở cửa đi ra. Đám người Ngao Quang liền lui về phía sau, người kia không nhìn thấy bọn họ mà lập tức đi đến gian phòng bên cạnh. Trong phòng còn có một người trẻ tuổi khác và một cái rương sắt lớn, độ cao vừa đủ một đứa bé 10 tuổi đứng thẳng bên trong. lynzmix.wordpress.com
Sau đó bốn người liền lui đến một nơi ít người qua lại. Ngao Quang nghiêm túc hỏi : "Bọn hắn chính là người đã bắt tuyết đồng, rước lấy trận tai họa lần này, còn gián tiếp hại Hữu nhi chịu tổn thương do giá rét, các ngươi nghĩ nên xử lý thế nào?" ( Bàng Bạch: Lý do thứ ba của ngươi mới là trọng điểm , đúng không Long cha?)

Ngao Lam: "Giết chết bọn chúng"
Ngao Lăng mặt không chút thay đổi, rút ra một thanh ngân kiếm, nhẹ nhàng vung lên , một góc tường liền chỉnh tề bị cắt xuống .
Ngao Quang "Coi như ta chưa hỏi " =_=|||||||
"Hữu nhi, ngươi nghĩ sao?" Ngao Quang quỳ một gối ở trên mặt đất, nhìn thẳng vào đôi mắt tử lam của Thiên Hữu. lynzmix.wordpress.com
Không biết vì sao phụ thân đột nhiên lại muốn hỏi mình, nhưng cậu vẫn nghĩ gì nói đó...
"Ta cảm thấy vị khoa học gia này làm vậy cũng không có sai"
"Tại sao?" Long đế điện hạ cũng không tỏ vẻ phủ nhận hay tán đồng, chỉ là biểu tình thâm sâu khó lường khiến người khác không đoán được hắn đang nghĩ cái gì.
"Nha....Ta nghe nói ở Trung Quốc khi phát sinh nạn lụt, người ta sẽ làm vỡ đê để nước tràn vào làng quê và thị trấn nhỏ, như vậy có thể bảo vệ an toàn cho các thành phố lớn. Nếu phải hy sinh lợi ít của một nhóm người để bảo vệ nhiều người hơn, không phải là việc nên làm hay sao?"
"Thật sao...Hữu nhi thật sự nghĩ như vậy sao?" lynzmix.wordpress.com

Không biết vì sao khi bị đôi mắt đen sâu không thấy đáy kia nhìn chăm chú, Thiên Hữu cảm thấy một trận chột dạ. Tuy lý trí đang nói với mình rằng như vậy không có gì sai , nhưng trên mặt tình cảm lại không tự giác cho rằng, ép buộc người khác làm điều họ không thích tuyệt đối không đúng.
Mắt nhìn vào đôi con ngươi so với biển sâu còn thâm thúy hơn , phảng phất như có thể nhìn thấu chính mình, căn bản cậu không thể giấu diếm bất cứ điều gì, Thiên Hữu liền hít sâu một hơi rồi nói "Nhưng mà....Nhưng mà bọn họ dùng phương pháp cưỡng ép này là không đúng..." Nói xong lời cuối cùng âm thầm cúi đầu, hai suy nghĩ mâu thuẫn ở trong đầu không ngừng giao chiến.
Cảm thấy trên đầu có một xúc cảm ấm áp, Thiên Hữu ngẩng đầu. Nguyên lai phụ thân đang ôn nhu xoa đầu cậu, còn về biểu tình của hắn lúc này thì không chỉ Thiên Hữu nhìn trợn tròn cả mắt , mà ngay cả Ngao Lam cũng ngây ngốc. Nam tử uy nghiêm cao cao tại thượng kia thế nhưng cũng có thể cười hiền lành như vậy. Đường cong kiên nghị trên khuôn mặt cũng bởi vậy mà trở nên nhu hòa, tựa như dương quang ấm áp giữa ngày đông, khiến nhân tâm ấm áp.
"Hài tử của ta quả nhiên đáng để ta kiêu ngạo" lynzmix.wordpress.com
Cho dù bị tư tưởng của hắn ảnh hưởng cũng không bị ngoại vật che mờ, không phiến diện nhìn sự vật mà đứng ở nhiều góc độ khác nhau suy nghĩ, đó là việc mà không chỉ nhân loại mà ngay cả tiên – yêu đôi khi cũng không làm được.
"Nhưng nếu cảm thấy phiền não cũng không cần suy nghĩ nữa. Hết thảy cứ giao cho phụ thân, được chứ?" lynzmix.wordpress.com
Thiên Hữu gật gật đầu, không tiếp tục dây dưa trong mớ suy nghĩ mâu thuẫn kia nữa. Mọi việc luôn có hai mặt xấu và tốt, có nhiều lúc ranh giới tốt xấu cũng không phải một người có khả năng phân rõ ràng được.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.