Cầu Ma

Chương 684: Hạo dương, âm tử




Giờ phút này, dù là tộc nhân Thao Vân bộ lạc hay đệ tử Chúng Sinh Tông, gần hai vạn người ở trên không trung hai hướng cùng nhìn hình ảnh kinh thế. Họ thấy ở không trung Man tượng to lớn, ánh mắt rơi vào Man tượng thì họ đều cảm nhận huyết mạch sôi trào. Man tượng đối với người tiên tộc sinh ra là uy nhiếp, nhưng đối với người Man tộc thì là kích động và điên cuồng không thể dùng từ ngữ biểu đạt. Chỉ cần ở quanh Man tượng là sẽ bùng phát ra tất cả tiềm lực của mình, thậm chí sức chiến đấu cao hơn trước nhiều.
Trừ Man tượng làm hai vạn Man tộc sôi sục ra, mấy vạn tu sĩ tiên tộc cũng khiến Thao Vân bộ lạc, Chúng Sinh Tông con ngươi co rút.
Trên mặt đất mấy vạn tiên tộc khoảnh khắc thấy Man tộc ồ ạt đến thì im lặng, không như lúc trước gặp gỡ kiêu ngọa và lấn lướt, vì tại đây tồn tại một người mà họ chính mắt thấy tàn quá trình hủy diệt phân thân Đế Thiên, giết chóc vô tận!
Thao Vân bộ lạc và Chúng Sinh Tông đến làm chiến trường xuất hiện biến đổi kỳ diệu, nhưng hai thế lực Man tộc vừa đến chưa hoàn toàn hiểu tình huống nơi này. Ánh mắt họ thấy trừ Man tượng khổng lồ còn có trên bàu trời, vòng xoáy trận pháp ầm ầm xoay chuyển!
Trận pháp chuyển động có ánh sáng chói lòa tản ra, hiển nhiên tiên tộc mới sắp giáng xuống. Trừ những điều đó ra, khiến Huyết Sát gầy gò Thao Vân bộ lạc, đại trưởng lão Thiên Khải Chúng Sinh Tông ánh mắt cùng tập trung một chỗ.
Là cuộc chiến giữa Đại sư huynh và Cấp Ảm ở trên màn trời chiến đấu ầm ầm. Đại sư huynh tay cầm rìu chiến, tay khác không biết khi nào thì cầm tấm thuẫn to lớn do gần trăm Vu hồn hợp thành, giơ lên cao đang đấu sinh tử cùng Cấp Ảm. Cấp Ảm mặt âm trầm không ngừng thụt lùi, y thi triển nhiều thủ đoạn nhưng vẫn không thể đè ép ý chí cường đại xông thẳng tới trước từ người đối phương!
Chỗ hai người chiến đấu khói đen cuồn cuộn như có vô số hung tà ngoài trời đang gầm rống, ra vẻ không dám đến gần Đại sư huynh. Tiếng nổ liên tục lan tràn chiếm nửa màn trời, đều là chiến trường của họ.
Còn có hướng khác người tựa cầu vồng thấy không rõ hình dạng chỉ mơ hồ xem đường nét lao hướng đế quan áo đen. Những Man tộc vừa đến, vừa thấy chém giết trng khu vực này thì tiếng nổ kinh thiên động địa từ chỗ người cùng kẻ mặc áo đen như đế vương truyền ra bốn phương.
"Cái gì ba mươi sáu, ba mươi bảy lần? Những ký ức này là thật cũng tốt, giả cũng thế, đối ta... Vô dụng!" Thanh âm Tô Minh quanh quẩn trong tiếng nổ, hắn liên tục lùi gần trăm mét, khi ngừng lại thì đầu ngẩng lên, khóe môi tràn ra máu tươi.
Máu không phải do Đế Thiên ra tay làm bị thương mà vì Tô Minh cắn chót lưỡi khiến ý thức tỉnh táo lại trong hỗn loạn ký ức bùng phát.
"Ký ức lúc trước phong ấn muôn ngàn khó giải, nhưng ngươi đến thì phong ấn tự động vỡ phóng ra chút ít, Đế Thiên, việc này quá giả. Những thứ ngươi nói dù là sự thật, nhưng chỉ cần giết ngươi thì tất cả không còn quan trọng!" Mắt Tô Minh đỏ rực, lại cất bước hướng Đế Thiên.
Hắn nâng lên tay phải, Man tượng trên trời phát ra tiếng gầm, tay phải đánh ra nắm đấm nhưng không phải hướng về Đế Thiên mà là...Tô Minh!
Cũng chính giây phút đó, đến từ hai hướng cách chiến trường xa vài ngàn mét, người Thao Vân bộ lạc và Chúng Sinh Tông bỗng đưa ánh mắt nhìn Tô Minh.
Họ thấy rõ diện mạo Tô Minh, thấy khuôn mặt giống hệt Man tượng, và khi ánh mắt họ nhìn vào hắn thì máu không thể khống chế xúc động.
Xúc động này khiến hai thế lực Man tộc trên bầu trời huyết mạch sục sôi. Không biết ai là người đầu tiên phát ra tiếng gào, tiếng hét liên tiếp nhau đến cuối cùng cả bầu trời chỉ còn lại một thanh âm!
"Tham kiến Man Thần!!! "
"Tham kiến Man Thần!!! "
"Tham kiến Man Thần!!! "
Thanh âm này kinh thiên động địa, đó là hai vạn người cùng gầm lên, huyết mạch hai vạn người cùng nổ, là hai vạn người từ vài vạn dặm bôn ba đến phát ra Man tộc rống!!!
Khi thanh âm quanh quẩn thiên địa, chấn động bát phương thì nắm đấm tay phải Man tượng Tô Minh ầm ầm va chạm cùng hắn lao nhanh đến. Hai bên va nhau, Man tượng ngàn mét ngẩng đầu phát ra tiếng gầm dữ dội, như đang đáp lại tiếng rống của người Man tộc.
Trong tiếng hét Tô Minh bỗng dung nhập vào trong Man tượng, biến mất. Đôi mắt Man tượng ngàn mét lộ ra ánh sáng chói lòa chưa từng có, ánh sáng như sát khí nhấp nháy, khi xuất hiện thì dường như Man tượng chính là Tô Minh!
Dung hợp cùng Man tượng, là người Man tộc Man Hồn đại viên mãn có thể thi triển ra thần thông bản tộc. Trước đại viên mãn, cường giả Man Hồn có thể dung nhập Man tượng vào người nhưng đến đại viên mãn thì ngược lại, bản thân dung vào Man tượng, từ đó phá huy lực lượng Man tộc cường đại!
Con ngươi Đế Thiên áo đen co rút, đối mặt Tô Minh không thèm để ý mới nãy y nói giết ba mươi sáu lần là thật là giả, y hừ lạnh không nói tiếp, mắt lóe sát khí, tay phải nâng lên vung hướng bầu trời. Y bỗng hé môi, từ trong miệng phun ra một khối đá màu vàng.
Tảng đá không lớn, chỉ rộng cỡ đốt tay, dài nửa ngón tay. Nhưng nó xuất hiện thì tảng đá bùng nổ, vị trí mép bốn phía xuất hiện mấp máy, trong thời gian ngắn thành nắm tay, chớp mắt đã to cỡ cái đầu!!!
Tảng đá xuất hiện, lực hạo dương khuếch tán làm thiên địa xung quanh như bị xé rách, xuất hiện từng vòng sóng gợn, dường như hư vô khó thể chịu được đá này!
Đây là Hạo Dương Thạch!
Hơn nữa là Hạo Dương Thạch đã bị Đế Thiên tế luyện, nó tỏa ra ánh sáng có thể diệt sát tất cả âm tử hồn.
"Ngươi cuối cùng vẫn là thể âm tử, Hạo Dương Thạch này là vật trí mạng với ngươi. Dưới ánh dạo dương, bổn đế xem ngươi như thế nào bất diệt!" Đế Thiên áo đen nâng lên tay phải chộp âm tử, mạnh bóp. Tảng đá bùm một tiếng nổ tung.
Nó nổ như mặt trời tan vỡ, ánh sáng vàng mãnh liệt khuếch tán bốn phía, nhưng chỉ tản ra trăm mét, tất cả ánh sáng vàng ẩn chứa lực hạo dương thay đổi hướng tản ra, ngưng tụ lại lao tới Tô Minh. Khiến xung quanh Man tượng Tô Minh hóa thân chớp mắt thành sắc vàng, khi sắc vàng rơi vào Man tượng Tô Minh thì thật nhiều khói đen bỗng tản ra.
Khuôn mặt Man tượng Tô Minh nhanh chóng héo rút, loại cảm giác này còn mãnh liệt hơn xưa kia lần đầu tiên hắn đi ra đất Âm Tử.
Tô Minh phát ra tiếng gầm khàn đục, không lùi mà nhấc chân lên đạp hướng ánh sáng vàng. Cùng lúc đó hắn nâng lên tay phải, lòng bàn tay hướng lên trên, mu bàn tay chĩa xuống, bỗng vung hướng ánh sáng hạo dương tràn ngập bốn phía.
"Tán đi là quá khứ, để lại là tương lai, bây giờ là...số mệnh!" Giọng Tô Minh vang vọng.
Theo cái phất tay, khiến ánh sáng hạo dương làm hắn sinh ra cảm giác chết chóc bỗng đảo ngược, rút khỏi ngoài người hắn, như là thời gian đảo ngược làm thân Man tượng Tô Minh trong chớp mắt không bị ánh sáng hạo dương phủ lên.
Nhưng pháp thân Đế Thiên có thần thông chuyên môn khắc chế Tô Minh, dù Túc Mệnh nghịch chuyển chỉ khiến nó rút lui trong giây lát, ngay sau đó ánh sáng hạo dương lại phủ lên thân Man tượng Tô Minh.
Nhưng mượn một giây không có ánh sáng hạo dương bao phủ, thân Man tượng Tô Minh toát ra nhiều khói đen, dường như hắn biến cực kỳ già nua. Bỗng tay trái Man tượng Tô Minh nâng lên chộp hướng vòng xoáy âm tử trên bầu trời Man tộc.
"Thanh minh!!!" Tô Minh ngửa đầu gầm lên.
Theo lời thốt ra, lập tức ngoài người hắn xuất hiện bảy ảo ảnh xanh to lớn, đây là Tô Minh thi triển Thất Minh Âm Tử Ấn!
Hạo dương khắc chế âm tử, nhưng...nhìn ngược lại thì âm tử cũng sẽ khắc hạo dương!
Khi ánh sáng hạo dương lại đến gần phủ lên toàn thân Man tượng Tô Minh, xung quanh hắn bảy ảo ảnh xanh cùng ngưng tụ, cúi đầu hướng Tô Minh.
Khoảnh khắc chúng cúi đầu, trong vòng xoáy trên trời phát ra tiếng chấn điếc tai, thật nhiều khói đen bỗng giáng xuống, không phải công kích người ngoài mà lao hướng Tô Minh.
Thanh minh ấn của Tô Minh là đánh vào người mình, vậy là ngoài người hắn ánh sáng hạo dương sắp tới gần thì khói đen âm tử bỗng lao đến.
Từng tiếng nổ vang liên miên bất tận bạo tạc trong toàn thế giới, chấn động khung trời biến đổi, mặt đất như phập phồng. Khi thanh âm kia dần tan biến, thân Man tượng Tô Minh còn sừng sững trên không trung.
Khuôn mặt già nua, người toát ra cực kỳ suy yếu, nhưng yếu ớt này theo mắt Tô Minh lóe sát khí, lập tức nhanh chóng hồi phục. Man Hồn đại viên mãn có thể dẫn động lực lượng thiên địa cho bản thân sử dụng! Nguồn truyện: Truyện FULL
Đặc biệt lúc này Tô Minh và Man tượng dung hợp, nhanh chóng hấp thu lực lượng thiên địa như cắn nuốt.
Xung quanh ánh sáng hạo dương bây giờ không còn chút gì, chỉ có cách Tô Minh mấy trăm mét, Đế Thiên vẻ mặt cực kỳ âm trầm.
"Cửu Minh Kiếm không giết được người, ánh sáng hạo dương không diệt nổi ngươi, vậy ta xem ngươi làm sao đối kháng...hình phạt!" Đế Thiên cười nhạt giơ tay phải ấn pháp quyết hướng bầu trời, mạnh chỉ vào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.