Cầu Ma

Chương 1120: Tà thuật




Ầm!
Một luồng trùng kích mạnh mẽ đột nhiên truyền từ màn sáng này ra, quét ngang đi, giống như sóng dữ gào thét tiến về phía năm trăm vạn tu sĩ Chiến Đường, lao tới gần ngôi sao chỗ Tô Minh.
Cùng lúc đó, khi gợn sóng kia cuốn đi, tấm màn sáng màu xám kia cũng vặn vẹo kịch liệt. Hình như có một luồng lực lượng cuồng bại muốn xé mở nó ra. Dưới lực lượng này, nó đang không ngừng dãy dụa.
Sau màn sáng, gần trăm vạn tu sĩ liên minh Tiên tộc, sắc mặt trắng xám. Có thể thấy màn sáng này khôi phục rất nhanh, không hề vặn vẹo nữa. Lập tức đám người này lộ vẻ phấn khởi.
- Cho mời Cửu Tinh Chi Chiến!
Một giọng nói mang vẻ uy nghiêm bỗng nhiên truyền ra từ trăm vạn tu sĩ phía sau Cửu Tinh trong màn sáng kia. Người nói là tộc trưởng hiện tại của Trần Lộ tộc.
Lời nói này vang vọng, lập tức Cửu Tinh đồng thời lóe sáng, lần lượt có chín cột sáng gào thét lao ra, trực tiếp xuyên thấu màn sáng, giáng xuống giữa chiến trường, hóa thành chín bóng ánh sáng chừng mười trượng. Chín bóng sáng này đồng thời rống lên một tiếng. Lập tức chín luồng tu vi có thể so với Chưởng cảnh liền bộc phát ra, từ chín bóng sáng này đánh thẳng tới năm trăm vạn tu sĩ Chiến Đường.
Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh truyền ra từ chiếc chiến thuyền phía sau Thiên Nhân Vương triều. Quy mô chiến đấu thế này, căn bản không cần Dã Cẩu chỉ huy. Dưới trướng hắn đều có tu sĩ đảm đương nhiệm vụ này.
- Địa Cực, Chiến Tu thứ ba, thứ sáu, thứ bảy, Trảm Hoành Thiên!
Lời này vừa vang lên, lập tức bên trong năm trăm vạn tu sĩ Chiến Đường có chừng một trăm năm mươi vạn người đồng thời phóng ra một bước, động tác giống hệt nhau, khí tức tương tự. Quỹ tích vận chuyển tu vi trong thân thể bọn họ cũng giống nhau như đúc, cùng loại thần thông, trong nháy mắt đã hiện ra trên người bọn họ.
Trên mỗi người đều lóe lên một luồng sáng, tại đỉnh đầu ngưng tụ ra một thanh đại kiếm. Thanh đại kiếm này phát ra ánh sáng lưu ly chói mắt, bao trùm tinh không. Một trăm năm mươi vạn tu sĩ này hét to một tiếng. Lập tức một trăm năm mươi vạn thanh đại kiếm lưu ly đồng thời gào thét, nhanh chóng dung hợp trên bầu trời, tạo thành một luồng kiếm quang cực lớn tới vạn trượng trên bầu trời.
Kiếm quang kia reo lên một tiếng, giống như có một cự nhân vô hình nắm lấy nó, ầm ầm chém về phía màn sáng màu xám kia!
Đám tu sĩ liên minh Tiên tộc bên trong màn sáng hoảng sợ. Một tiếng vang kinh thiên động địa, đinh tai nhức óc khuếch tán ra. Kiếm quang va chạm với màn sáng, trong tiếng nổ vang, khiến màn sáng lập tức tan vỡ, bị thanh kiếm đó hoàn toàn chém rách.
- Nơi Chiến Đường đi qua!
Tiếng nói vừa ngưng tụ Trảm Hoành Thiên giờ lại vang lên. Đáp lại hắn là năm trăm vạn tu sĩ đồng thời gào thét.
- Sinh cơ không còn!
Ầm!
Năm trăm vạn tu sĩ Chiến Đường hóa thành năm trăm vạn đạo cầu vồng, lao vào một trăm vạn tu sĩ liên minh Tiên tộc.
Đây không phải là một trận chiến cân sức, bất kể là số lượng hay tu vi đều hoàn toàn không cân bằng. Mà trong khi giết chóc thế này, tu sĩ liên minh Tiên tộc chia rẽ, căn bản không cách nào so sánh với tu sĩ Chiến Đường tinh nhuệ nhất Đạo Thần tông được.
Về phía chính bóng sáng tràn ra tu vi Chưởng cảnh kia, bọn họ muốn ra tay nhưng từ chiến hạm bỗng bay ra chín lão già. Chín người này vừa cười to vừa tản tu vi ra, toàn bộ đều là Chưởng cảnh. Thần sắc bọn họ mang theo vẻ khát máu, sát khí ngập trời, vừa gào thét vừa lao tới.
Đây là một trận đánh toàn lực của Đạo Thần tông. Trong trận chiến này, Đạo Thần tông đã đưa ra tất cả cường giả, muốn tốc chiến tốc thắng với liên minh Tiên tộc!
Bọn họ muốn một lần hành động, phá hủy toàn bộ liên minh Tiên tộc, giống như một con cự thú ngủ say, giờ phút này thức tỉnh, lộ ra rang năng đối với đám sài lang bốn phía, phát ra một tiếng gào rú kinh thiên.
Năm trăm vạn tu sĩ Chiến Đường nhảy vào bên trong màn sáng bị tổn thương kia, giống như sói vào đàn dê. Tiếng nổ vang không ngừng vang vọng. Tiếng kêu thê lương thảm thiết liên tục phá ra. Đại quân năm trăm vạn tu sĩ, mỗi lần bước qua đều khiến máu tươi bay tung tóe, đều có linh hồn tan nát.
Cũng chính vào lúc này, một đạo cầu vồng bỗng nhiên từ bên trong ngôi sao đi theo bay ra. Đạo cầu vồng này lộ ra màu đen tịch diệt. Trong đó có một thân thể gầy gò khô héo như hài cốt. Đó chính là... Tô Minh!
Hai mắt Tô Minh đỏ thẫm. Minh môn trong hắn đang không ngừng hút tất cả của hắn. Một tháng này, nếu không phải hắn dùng toàn lực áp chế thì sợ là hắn đã sớm bị hình thần câu diệt rồi.
Dù sao thì chuyện mở Minh môn, năm đó tại Đệ ngũ chân giới, tộc nhân Tố Minh tộc đều phải chuẩn bị thật lâu, lựa chọn người bảo vệ, triển khai trùng kích mở ra. Một khi thành công thì bọn họ lập tức phải bổ sung rất nhiều huyết nhục, kiên cố Minh môn.
Có thể mở Minh môn như Tô Minh là do có đủ loại cơ duyên tạo thành. Chuyện này khiến hắn không có chuẩn bị đầy đủ. Nhưng có thể tiến vào trận chiến giữa Đạo Thần tông và liên minh Tiên tộc, đây là cơ hội đoạt huyết nhục mà các tộc nhân của hắn năm đó tại Đệ ngũ chân giới không thể có được.
Thời điểm lao ra, toàn thân Tô Minh tỏa ra vẻ tịch diệt và sát khí ngập trời, trong nháy mắt đã xuyên qua từng chiến hạm, từng tu sĩ trên chiến trường. Những nơi hắn đi qua, bất kể là tu sĩ trên chiến hạm hay là tu sĩ Chiến Đường, vừa thấy Tô Minh liền lập tức chấn động tâm thần, giống như có cảm giác cả linh hồn và huyết nhục, sinh cơ đều bị hút đi vậy.
Cảm giác này chỉ xuất hiện trong nháy mắt, khi Tô Minh bay xa dần thì cũng biến mất nhưng lại để lại trong lòng bọn họ sự hoảng sợ không cách nào xóa đi được.
Tô Minh bay nhanh đi, chỉ trong thời gian mấy nhịp thở là đã nhảy vào bên trong màn sáng bị đánh tan tành kia, tiến vào bên trong đại quân liên minh Tiên tộc. Vừa xông vào, xung quanh hắn lập tức có rất nhiều tu sĩ đỏ mắt, triển khai thần thông lao thẳng về phía hắn.
Tô Minh cúi đầu, hai tay nâng lên nhấn mạnh về hai bên một cái. Lập tức tiếng nổ vang kinh thiên truyền ra. Bên ngoài thân thể hắn liền xuất hiện một cơn lốc rất lớn. Cơn lốc này chuyển động ầm ầm, bao phủ phạm vi mấy trăm trượng. Chỉ chuyển động mấy vòng, lập tức bốn phía Tô Minh có tiếng kêu thảm thiết truyền ra.
Trong vòng trăm trượng, gần trăm tu sĩ lập tức thấy thân thể héo rũ, rất nhiều sinh cơ hóa thành bạch khí, bị cưỡng ép bay ra khỏi thất khiếu bọn họ, đồng thời dung nhập vào bên trong thân thể. Gần như cả trăm tu sĩ nơi này bị hút khô huyết nhục, trong nháy mắt đã hóa thành dáng vẻ như hài cốt. Cặp mắt bọn họ lộ vẻ sợ hãi và tuyệt vọng. hồn bọn họ... Cũng trong nháy mắt này bị hấp thu không ngừng, chớp mắt đã dung nhập vào trong cô Tô Minh, khiến người ngoài nhìn lại, trong thời gian ngắn đã thấy bạch khí quanh người hắn biến mất toàn bộ. Nơi Tô Minh đứng, gần trăm tu sĩ bốn phía đều ngã gục, trở thành tro bụi.
Thân thể Tô Minh vẫn gầy còm như trước nhưng lại mơ hồ có thêm một tia huyết sắc.
- Tà thuật. Đây là tà thuật!
Tiếng hét hoảng sợ truyền từ xa tới. Bốn phía Tô Minh trống trải, khiến cho nơi hắn đứng lập tức bị mọi người chú ý. Nhất là tu sĩ Chiến Đường. Thần sắc nguyên một đám bọn họ lộ vẻ hoảng sợ. Nếu không phải trên người Tô Minh mặc áo báo là Tinh Thần Thánh Bào, không phải dù hắn chỉ như da bọc xương nhưng vẫn mơ hồ nhận ra được là Đạo Không thì sợ là ngay cả đám tu sĩ Chiến Đường cũng lập tức ra tay.
Bên trong liên minh Tiên tộc, Tô Minh xuất hiện giết chết trăm người là không có ý nghĩa. Chẳng qua thủ đoạn của hắn lại rung chuyển tâm thần tất cả những người chứng kiến.
Nhưng trên chiến trường, không có thời gian để người ta suy nghĩ quá nhiều. Dừng lại một khắc ngắn ngủi, chém giết lại tiếp tục một lần nữa. Thân thể Tô Minh nhoáng lên một cái, những nơi đi qua, tất cả mọi người đều hét lên thê lương, hình thần câu diệt, bị Tô Minh hấp thu toàn bộ. Tơ máu trong mắt hắn giảm dần, thân thể cũng từ từ khôi phục một chút. Minh môn trong cơ thể hắn giờ phút này cũng tỏa ra từng luồng sáng đen, minh khí tràn ngập thân thể hắn, khiến tu vi của Tô Minh lúc này dường như bộc phát vô tận.
Giết!
Tốc độ Tô Minh cực nhanh, vừa gào thét, căn bản không cần dùng thần thông khác, chỉ dùng lực lượng của Minh môn trong cơ thể đi hấp thu. Đối với hắn mà nói, mở Minh môn cần huyết nhục và linh hồn. Nếu hắn không hấp thu thì hắn cũng sẽ bị hút thành thây khô. Đối với liên minh Tiên tộc này, thậm chí đối với Đạo Thần tông, Tô Minh đều không có cảm tình gì. Dù có chết hết toàn bộ hắn cũng chẳng thương cảm chút nào.
Hắn chỉ để ý tới bằng hữu của mình. Dù là trời long đất lở, chúng sinh diệt vong, chỉ cần người nhà hắn vẫn còn, chỉ cần bằng hữu hắn còn thì chẳng liên quan gì tới hắn.
Dùng huyết nhục chúng sinh, dùng sinh cơ trời xanh để đổi lấy một mái nhà hắn muốn dựng lên. Bên trong mái nhà này có tất cả mọi người bên cạnh hắn. Việc này... Tô Minh sẽ không hề do dự mà làm ngay.
Dù là bị mọi người nói là kẻ khát máu, dù bị hận thấu xương hắn cũng không để ý.
Ầm!
Ngàn người bốn phía Tô Minh đồng thời hình thần câu diệt. Tất cả sinh cơ trong linh hồn đều bị hắn hấp thu nhanh chóng. Sau khi Tô Minh hấp thu xong, thân thể liền quay ngoắt đi, tay phải nhấc lên theo, điểm một cái vào mi tâm một tu sĩ đang âm thầm theo sao. Xương sọ lập tức bị xuyên thấu. Đại năng Chưởng cảnh của liên minh Tiên tộc này lộ ánh mắt không cách nào nổi, tử vong và bị hút đi tất cả sinh cơ cùng hồn phách.
- Giết hắn đi. Hắn là tộc nhân dòng chính của Đạo Thần tông. Giết người này thì dù tộc ta bị diệt, Đạo Thần tông cũng phải trả giá lớn!
Trên chín ngôi sao xa xa, tộc trưởng Trần Lộ Tộc nhìn chằm chằm vào Tinh Thần Thánh bào trên người Tô Minh, rống to thê lương.
Cùng lúc đó, mười thân ảnh bên cạnh hắn gào thét bay ra, lao thẳng tới Tô Minh, trong nháy mắt đã tói. Những người này đều là những lão giả, đều là trưởng lão Trần Lộ Tộc. Bọn họ từng đảm nhiệm vị trí tộc trưởng, giờ phút này sau khi thoái ẩn, lúc có nguy cơ diệt tộc mới đồng thời xuất hiện.
- Giết ta sao?
Tô Minh quay đầu nhìn lại trong chớp mắt. Chân phải hắn nâng mạnh lên, tiến về phía trước, lao thẳng về phía mười người kia. Trong tích tắc khi bọn họ tiếp cận nhau, tay phải Tô Minh nâng lên điểm một chỉ vào trời xanh.
- Di Sơn!
Tiếng nói của Tô Minh vừa cất lên, lập tức tinh không nổi vang. Vô số ngọn núi trong chốc lát xuất hiện bốn phía quanh hắn, đè lên mười người kia!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.