Cầu Ma

Chương 1116: Chiến đường




- Đế Thiên còn có bí mật…
Hướng tây bắc của Đạo Thần Chân Giới là một mảnh tinh không sáng chói. Tồn tại ở nơi đây là một ngôi sao màu đỏ. Mặc dù nó cho màu đỏ, thoạt nhìn dường như ẩn chứa hỏa diễm, nhưng trên thực tế nơi đây lạnh như băng, tràn đầy hàn khí khiến người ta không tới gần được.
Ở bên ngoài ngôi sao này, Tô Minh đang khoanh chân ngồi trong hư vô, ánh mắt lạnh lùng nhìn ngôi sao kỳ dị. Đột nhiên hai mắt hắn hơi lóe lên, thì thào tự nói.
- Thân là thần hồn Hiên Tôn lại chiếm giữ thân thể của Đế Thiên, hắn căn bản là không cần để cho liên minh Tiên tộc khai chiến cùng Đạo Thần Tông. Hắn và Tô Hiên Y… tựa như cũng không giống như ta tưởng tượng lúc trước.
Án mắt Tô Minh lộ ra vẻ u mang, rơi vào trầm tư.
- Mà thôi, chỉ cần hắn không hề bày mưu với ta, việc này không liên quan tới ta. Việc ta muốn làm bây giờ chính là đoạt lại thân thể bản tôn của ta, tìm được đám sư huynh. Sau đó… ta muốn đi một chuyến tới Minh Hoàng Chân Giới.
Thần sắc Tô Minh lộ ra một luồng Tịch diệt lạnh lùng. Hắn nhớ tới nhiệm vụ ở bên trong miếng ngọc mà Tam lão Nhật Nguyệt Tinh sắp xếp cho hắn.
- Đánh chết Bạch Linh, Thánh nữ Phượng Môn.
Ở bên trong miếng ngọc kia, ngoài nói cho Tô Minh biết phải ở chỗ này chờ đợi tập hợp ra thì cũng chỉ nói một câu như vậy.
Tô Minh trầm mặc một lát, chậm rãi nhắm nghiền hai mắt. Khí tức trên người hoàn toàn biến mất, như là đã chết. Ở bên cạnh hắn, Hỏa Khôi lão tổ đưa mắt nhìn bốn phía, Chu Hữu Tài lặng yên khoanh chân nhắm mắt, Minh Long và Hạc Trọc Lông thì nói thầm với nhau. Không biết bọn nó đang bàn luận cái gì nhưng có thể thấy được ánh sáng trong mắt bọn nó, hiển nhiên rất là kích động.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua, Tô Minh rời khỏi Đạo Thần Tông tới đây chờ đã đến tầm nửa tháng. Hôm nay, đột nhiên ngôi sao màu đỏ phía trước hắn trong giây lát bạo phát ra ánh sáng chói mắt.
Trong nháy mắt tia sáng này vừa xuất hiện, lập tức Tô Minh mở mắt ra. Hắn nhìn thấy ngôi sao này ầm một tiếng, lập tức nổ tung ở giữa hư vô.
Trùng kích cực kỳ mạnh mẽ quét ngang ra, hóa thành gió lớn gào thét. Ở trong mắt Tô Minh, hắn nhìn thấy ngôi sao này sau khi tan vỡ, tiếng nổ lập tức vang vọng. Nhưng lực tan vỡ không truyền ra ngoài chút nào mà là hóa thành một vòng xoáy màu đen thật lớn.
Tiếng nổ vang không ngừng. Trong nháy mắt, rất nhiều đội tu sĩ mặc áo giáp, mang theo ánh mắt lạnh lùng chậm rãi đi ra từ bên trong vòng xoáy này.
Toàn thân từng tu sĩ đều tràn ra sát khí, mắt lộ ra tinh quang. Bọn hắn không phải là tu sĩ bình thường. Tô Minh có thể cảm nhận được rất nhiều máu tanh từ trên người bọn họ. Đa số những tu sĩ nơi đây đều là Chiến tu máu lạnh không biết đã giết bao nhiêu sinh linh.
Đây rõ ràng là dùng lực lượng được hình thành từ một ngôi sao tan vỡ để triển khai một đại trận truyền tống với phạm vi cực kỳ rộng lớn. Trong chớp mắt, toàn bộ tu sĩ của Đạo Thần Tông được truyền tống đến.
Có tới trăm vạn tu sĩ đi ra từ bên trong lỗ đen. Bọn hắn rậm rạp chằng chịt, tiêu sát tràn ra giống như có thể đóng băng tinh không này. Sau khi đi ra, bọn họ liền chia mỗi vạn người thành một phương trận, đứng sừng sững trong tinh không, xuất hiện ở phía trước Tô Minh.
Thời gian dần qua, càng ngày càng có nhiều tu sĩ đi ra. Từng chiếc, từng chiếc chiến hạm phát ra uy áp cũng xuất hiện. Quá trình này phải mất tới hơn nửa ngày mới dần dần chấm dứt.
Lúc chấm dứt, đám tu sĩ ở phía trước Tô Minh đã vượt qua năm trăm vạn. Năm trăm vạn tu sĩ đã tạo thành là biển tu sĩ dài vô biên vô hạn.
Phía trên bọn hắn là hơn mấy chục vạn chiến hạm đang chậm rãi trôi nổi. Ở phía sau là gần vạn bệ đá cực lớn tầm vạn trượng trôi lơ lửng. Chỗ xa hơn là mấy ngàn thân thể cự thú khổng lồ đang ngửa mặt lên trời gào rú. Trên người mỗi một cự thú đều là một sợi dây xích cùng mấy ngàn sợi khóa sắt. Ở phía sau chúng là một ngôi sao.
Đó là một ngôi sao xuất hiện từ bên trong lỗ đen. Ngôi sao này phát ra ánh sáng bảy màu, từng đợt uy áp cùng khí tức khủng bố không ngừng khuếch tán ra.
- Đạo Không Điện hạ.
Một tiếng nói rất khẽ mang theo ý lười biếng truyền ra từ bên trên ngôi sao bảy màu. Lập tức năm trăm vạn tu sĩ ở bốn phía đồng loạt phát ra một tiếng gầm nhẹ.
Tiếng gào to này rung trời chuyển đất, khiến cho tinh không này run rẩy. Rất nhiều khe hở trong tiếng hô này xuất hiện tại hư vô, tạo thành một luồng uy nghiêm khó có thể hình dung, dường như đang rầm rầm đi đến, muốn trấn áp Tô Minh.
- Hai cực của Chiến Đường Thiên Địa, năm trăm vạn tu sĩ Địa Cực hoan nghênh Đạo Không Điện hạ đến đây đốc chiến.
Lúc tiếng nói nhẹ nhàng kia truyền ra, năm trăm vạn tu sĩ ở bốn phía lại đồng thời gầm nhẹ.
Lúc này đây, tiếng gào to mãnh liệt hơn. Thậm chí trong nháy mắt tiếng gào to vừa truyền ra, lập tức toàn bộ năm trăm vạn tu sĩ này đều tỏa ra tu vi. Cùng lúc đó, một luồng sát khí ngập trời từ trên người năm trăm vạn tu sĩ này cũng đều bộc phát ra.
Luồng sát khí kia nồng đậm như sắp hóa thành thực chất, tạo thành vô số oan hồn mà chỉ có thần thức mới có thể phát giác được. Sau khi xuất hiện ở trong tinh không, chúng cũng hướng về phía Tô Minh, đồng loạt gào thét.
Nếu là một tu sĩ khác, cho dù tu vi mạnh hơn Tô Minh thì đối mặt với sát khí của năm trăm vạn tu sĩ Chiến đường này cũng sẽ bị chấn động tâm thần, sợ hãi rút lui, thậm chí tâm thần cũng sẽ bị thương.
Gương mặt của Hỏa Khôi lão tổ sau lưng Tô Minh biến sắc, lập tức biến thành màu trắng xám. Thân thể Minh Long càng run rẩy, vô cùng sợ hãi. Hai mắt của Chu Hữu Tài cũng co rụt lại nhưng thần sắc vẫn như thường.
Hạc Trụi Lông lộ ra bộ dáng rất xem thường, muốn nói mấy câu.
Thần sắc của Tô Minh không biến hóa chút nào, thậm chí ngay cả đồng tử cũng không co rụt lại như Chu Hữu Tài. Hắn vừa nhìn đã biết đây là Chiến Đường cố ý uy hiếp, hiển nhiên là muốn cảnh cáo. Muốn cảnh cáo rằng cho dù Tô Minh là Điện hạ, cho dù là đến đốc chiến nhưng cũng không được phép làm càn.
Trong lúc cảnh cáo Tô Minh cũng lộ ra răng nanh, để cho Tô Minh biết rằng bọn hắn không dễ chọc!
Thậm chí Tô Minh còn nhìn thấy, bất kể là đại quân tu sĩ phía trước hay là những chiến thuyền giữa không trung, hay những bệ đá trôi nổi có tu vi mạnh mẽ hơn tu sĩ kia, thì đa số đều tỏa ra tu vi, bộc phát ra sát khí, ánh mắt ẩn chứa vẻ lạnh lùng và khinh miệt nhìn về phía Tô Minh. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Hiển nhiên bọn hắn xem thường Tô Minh. Bọn hắn chỉ nhận thực lực, cho dù bọn hắn đều nghe nói về những sự việc lúc Đạo Thần Tông sắc phong nhưng có một số việc, nếu không tận mắt thấy thì cho dù thế nào cũng sẽ không tin tưởng quá mức. Bản thân càng có thực lực thì lại càng suy nghĩ như thế.
Bên trong năm trăm vạn tu sĩ này, có rất nhiều người cho rằng những cảnh lúc sắc phong chỉ là giả đấy.
- Không có ý gì, mong rằng Đạo Không Điện hạ chớ để ý. Bọn tu sĩ này của tại hạ chỉ nhận cường giả, nếu có gì thất lễ đối với Điện hạ thì xin Điện hạ nể tình bọn hắn hơn nghìn năm qua đã giết chết vô số người liên minh Tiên tộc mà đừng ghen ghét. Trên thực tế, ta rất không muốn nói cho ngươi biết rằng nếu như ngươi ghen ghét… thì cũng là vô ích.
Lúc tiếng nói lười biếng kia truyền lại, đại đa số tu sĩ trong năm trăm vạn tu sĩ nơi đây đều cười vang.
- Tốt rồi, chúng ta hoan nghênh Đạo Không Điện hạ, hoan nghênh Điện Hạ tới Địa cực đốc chiến.
Lời nói vừa vang lên, lập tức tiếng cười bỗng nhiên mãnh liệt tiêu sát. Tu sĩ ở phía trước Tô Minh lập tức nhoáng lên. Trận doanh vạn người nhoáng một cái đã đồng loạt nổ vang. Trong tiếng nổ vang động trời này, bọn họ bày ra chiến trận ở trước mặt Tô Minh, trong đám người lộ ra một con đường ngôi sao.
Chẳng qua hai bên đường ngưng tụ sát khí vô hình của tất cả tu sĩ nơi đây.
Tô Minh lạnh lùng nhìn đám tu sĩ này, cất bước đi thẳng về phía trước. Bước đầu tiên của hắn vừa rơi xuống, lập tức tu vi Chưởng Cảnh ầm oanh một tiếng, từ bên trong cơ thể bạo phát đi ra, khiến cho tinh không chấn động. Trong nháy mắt, uy áp phía trước do năm trăm vạn tu sĩ ngưng tụ ra lập tức rung rung.
Theo vẻ tiêu sái của Tô Minh tới gần, lực tu vi của hắn lại càng thêm mạnh mẽ, đúng là dùng một người đi đối kháng uy áp do năm trăm vạn tu sĩ ngưng tụ. Mỗi một bước đi của Tô Minh đều truyền ra tiếng nổ vang. Đó là tiếng do năm trăm vạn tu sĩ này cùng lui ra phía sau tạo thành.
Giờ khắc này, ánh mắt của tất cả tu sĩ ở phía trên chiến hạm, trên bệ đá, sau lưng cự thú đều lóe lên tinh quang, dùng một loại ánh mắt giật mình nhìn về phía Tô Minh.
- Đạo Không Điện hạ thật là uy phong. Nhị Lang Môn Chiến Đường, để Đạo Không Điện hạ xem các ngươi giết chóc như thế nào.
Lúc tiếng nói lười biếng kia truyền ra từ bên trên ngôi sao. Lập tức năm trăm vạn tu sĩ lại đồng loạt rống lên một tiếng. Cùng lúc đó, bọn họ thả toàn bộ sát khí ra. Đây là một luồng sát khí mạnh mẽ hơn trước gấp mấy lần. Luồng sát khí kia có thể cuốn đi quy tắc, có thể khiến trời xanh nhắm mắt, có thể khiến cho bốn phía ngay lập tức như rơi vào Long Đông.
Luồng sát khí mạnh mẽ này lập tức khiến cho sắc mặt Hỏa Khôi lão tổ đại biến, thậm chí ngay cả Chu Hữu Tài, thần sắc cũng đã ngưng trọng. Hắn đã nghe nói qua Chiến Đường Đạo Thần Tông. Đó là một thanh đao mạnh do đám điên loạn tạo thành, là lực lượng đối ngoại mạnh nhất của Đạo Thần Tông. Bọn hắn quanh năm trấn thủ biên cương. Lúc có kẻ địch, bọn hắn dùng Chiến tu đi chiến đấu. Lúc không có địch, bọn hắn đối chiến với nhau, tu hành bất luận sống chết.
Bọn hắn chính là Chiến Đường Đạo Thần Tông danh chấn Tứ Đại Chân Giới!
Chiến Đường chia làm Thiên cực và Địa cực, có tất cả năm trăm vạn tu sĩ. Mà thống lĩnh bọn họ là người mà chỉ có Tứ Đại Chân Giới có tư cách biết được tên, được gọi ví von là Độc Nha và Dã Cẩu, là tu sĩ cực kỳ cường đại, tu vi vô cùng khủng bố.
Độc Nha thống lĩnh Thiên cực. Nếu như có người cũng được gọi như hắn, hắn sẽ ngoan độc đến cực điểm!
Dã Cẩu thống lĩnh Địa cực. Người này vô cùng ti tiện, những nơi đi qua không có một ngọn cỏ thì sẽ giết chóc ngập trời.
Tô Minh lạnh lùng nhìn năm trăm vạn tu sĩ kia tỏa ra sát khí ngập trời. Đột nhiên trong mắt hắn lóe lên u quang. Trong tích tắc, từ trên người Tô Minh bạo phát ra một luồng sát khí động trời. Đó là cả đời này của hắn, mỗi lần giết một sinh linh sẽ gia tăng một tia sát khí. Luồng sát khí ngập trời này vừa xuất hiện, lập tức khiến cho trời xanh nổ vang, khiến cho thần sắc năm trăm vạn tu sĩ đều đại biến!
Vô số tính mạng bị giết chết ở trong tay Tô Minh. Không nói tới thế lực trấn thủ Âm Thánh Chân Giới diệt vong, không nói tới mấy vạn tu sĩ liên minh Tiên tộc bị nổ tung kia. Chỉ nói về năm đó, đàn thú Đề Đào ở Thần Nguyên Tinh Hải bị diệt vong là cũng đủ để hình thành nên sát khí động trời ở trên người Tô Minh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.