Cầu Đạo

Chương 157: Nghịch Loạn Âm Dương






Cùng thời điểm, Trần Nguyên và Thiên Lan một đường phi hành tới Tàng Kinh các.
Tuy nhiên, vừa đi đến giữa đường, Thiên Lan bỗng nhiên nói: “Vị kia không bình thường.”
“Ai?” Trần Nguyên theo bản năng hỏi lại.
Chủ yếu tâm thần của hắn vẫn còn đang suy nghĩ nên làm như thế nào để đột phá Cảnh giới thứ Tư đây.
“Trần Nguyên Bá.” Thiên Lan phun ra ba chữ.
“A, ngươi nói là hắn.” Trần Nguyên lúc này mới nhớ tới, đồng tình nói ra: “Kẻ này xác thực che che giấu giấu quá nhiều.
Mặt ngoài tu vi Tứ phẩm tầng ba là giả; mặt trong tu vi Tứ phẩm tầng sáu cũng là giả.
Tu vi thật sự vậy mà thình lình đến Lục phẩm.
Ngụy tạo đến hai lớp tu vi giả, cẩn thận đến thế là cùng, ắt hẳn trên thân có nhiều bí mật không muốn cho người biết, hơn nữa, còn là loại cực độ bảo mật cấp bậc kia.”
Thiên Lan hơi phiết ánh mắt nhìn hắn.
Ngụy tạo hai lớp tu vi giả? Người bên cạnh nàng chẳng phải cũng thế?
Trần Nguyên bị nhìn, đột nhiên cảm thấy mất tự nhiên, bèn nói thêm: “Khục…” Hắn ho nhẹ: “Lại nói, ánh mắt của Hạo Nguyệt Chân quân nhìn về phía đối phương trong lúc lơ đãng có điểm không giống.
Mặc dù nàng tận lực che giấu, nhưng chắc chắn không một sư tôn nào nhìn về đệ tử của mình mang theo ánh mắt như thế.”
Thiên Lan điểm nhẹ đầu: “Một trăm hai mươi ba tuổi, tu vi Lục phẩm tầng ba.
Tốc độ tu luyện bực này, ta tại Ba ngàn thế giới chỉ thấy qua duy nhất một người.”
“Ai?”
“La Sát Đại Thánh.” Thiên Lan nhẹ giọng nói ra.
“A, nguyên lai lại là nàng.” Trần Nguyên có chút bất ngờ.

Hắn thật không nghĩ tới, lại một lần nữa nghe đến cái tên này.
Mặt khác, chiếu theo giọng điệu Thiên Lan, La Sát Đại Thánh dường như được công nhận là thiên kiêu mạnh nhất lịch sử Ba ngàn thế giới.
Điểm này để hắn kinh ngạc không thôi.
Mặt khác, Thiên Lan xưng hô người kia là La Sát Đại Thánh? Không phải sư tôn sao?
Tại thời điểm Trần Nguyên còn đang suy tư, Thiên Lan tiếp tục nói: “Thiên phú bực này, nàng vốn nên danh chấn Ba ngàn thế giới, rung chuyển đến cả những lão quái vật bất tử vô số kỷ nguyên kia.
Một cái La Sát Đại Thánh đã đầy đủ để bọn hắn kinh hãi; đến cái thứ hai, bọn hắn chắc chắn sẽ đứng ngồi không yên.”
Dừng tạm, Thiên Lan nói: “Thế nhưng, ba ngàn thế giới dường như không một ai biết đến nàng.
Những cái kia trung, tiểu thế lực không biết đến nàng thì cũng thôi đi; thế mà lấy mạng lưới tình báo của Thiên Ma Thánh địa vậy mà cũng không biết đến sự tồn tại của nàng.
Người này, giấu đến đủ sâu.
Có lẽ, ngay cả người bên nàng, cũng không có bao nhiêu kẻ biết đến thực lực chân chính của nàng.”
Trần Nguyên thầm nghĩ, người có thể ẩn giấu sâu đến như vậy, theo lẽ thường đến nói nhất định bản thân có mưu đồ rất lớn.
Hắn cảm thấy vẫn là tránh xa một chút người này thì hơn, loại mưu đồ như thế, rất có thể sẽ dẫn đến phiền toái không cần thiết.
Thậm chí, vòng xoáy tranh đấu đủ lớn, nguy cơ thân tử đạo tiêu không phải là không có.
“Chờ đã.” Trần Nguyên đột nhiên phát hiện ra cái gì, ngạc nhiên hỏi: “Ngươi nói là nàng, không phải là hắn?” Hắn không thể tin được, thốt ra: “Ngươi nói, Trần Nguyên Bá là nữ nhân?”
Trần Nguyên đích thực là có dò xét qua người này, thế nhưng, có ai nhàm chán đến mức đi kiểm tra giới tính của đối phương? Không đúng, có lẽ hắn bị khí tràng Bá Khí đến cực điểm của đối phương đánh lạc hướng, nên căn bản không có nghĩ đến chuyện giới tính của người ta.
— QUẢNG CÁO —
Mà Thiên Lan thì thản nhiên gật đầu: “Đúng, nàng là nữ nhân.
Nữ giả nam trang.”
“Thật giống.” Trần Nguyên vô ý thức khẽ thốt.
Hắn có thể cảm nhận được từ trên người Trần Nguyên Bá hết thảy đặc điểm của nam nhân, từ huyết khí phương cương, nhịp mạch đập, khí thế, dương khí,...!hết thảy các loại hình.
Chẳng có một chút dấu vết nào cho thấy, người này là nữ nhân cả.
“Đây là một loại Âm Dương gia Pháp thuật.” Thiên Lan giải thích: “Nghịch Loạn Âm Dương, cho phép nàng đảo trắng thay đen, hoán đổi nhật nguyệt, nghịch chuyển âm dương.
Nàng lấy thân nữ nhân, thi triển pháp thuật này, lập tức có thể biểu hiện ra trên mình hết thảy các đặc tính của nam nhân cần có.”
“Cho nên nói, nàng thi triển thuật này, liền biến trở thành nam nhân rồi?” Trần Nguyên kinh ngạc.
“Này thì cũng không phải.” Thiên Lan lắc đầu: “Nàng bất quá Lục phẩm tu vi, nhiều lắm chỉ có thể thay đổi đặc tính biểu hiện bên ngoài.
Nam nữ Âm Dương, này vốn là thiên định, là bản chất của tự nhiên; lấy chút tu vi ấy của nàng, làm sao có thể can thiệp vào bản chất cấp bậc sâu sắc nhất của thiên địa.”
“Cho nên nói, nàng bất quá cũng chỉ là nữ cải nam trang phiên bản cao cấp hơn mà thôi.” Trần Nguyên khẽ thì thầm.
Đột nhiên, Thiên Lan quay sang nhìn hắn, như có như không cười, nói ra: “Thế nào? Có muốn hay không lĩnh giáo một phen nàng Nghịch Loạn Âm Dương tạo nghệ?”
Trần Nguyên thấy hiếu kỳ, hỏi thăm: “Lĩnh giáo như thế nào?” Hắn thật cảm thấy tò mò.
Nếu như có thể từ đối phương dẫn dắt đến cảm ngộ về Âm, Dương hai đạo, đây tuyệt đối là thu hoạch cực lớn.
Nên biết, chỉ bằng Âm, Dương hai chữ, liền có thể chống lên một nửa Âm Dương gia, cả một trường phái không thua kém Đạo tông hay Nho gia.
Ai ngờ, Thiên Lan lời nói sau kém chút để cho Trần Nguyên ngã ngửa trên phi kiếm.
“Ta và ngươi liên thủ đem nàng khống chế lại, lột sạch y phục của nàng, cẩn thận khám nghiệm từng chút một.
Này chẳng phải có thể kiểm nghiệm tạo nghệ Nghịch Loạn Âm Dương của nàng rồi?”
Trần Nguyên xạm mặt lại: “Ngươi là thật nghiêm túc?”
“Nghiêm túc.” Nàng gật đầu: “Chẳng lẽ, ngươi không muốn thử một lần sao?”
“Không cần.” Trần Nguyên trực tiếp phất tay.
Hắn cảm giác Thiên Lan hỏi ra vấn đề này luôn có điểm là lạ, không giống với tác phong thường ngày của nàng.
Thiên Lan hơi suy nghĩ một chút, tiếp tục thuyết phục: “Thật không muốn đến một lần? Ngươi có biết, Nghịch Loạn m Dương cũng không phải là tùy ý có thể tạo ra vẻ ngoài.”
“Ý ngươi là sao?” Trần Nguyên nghi ngờ.
— QUẢNG CÁO —
“Ngươi không thấy nàng dưới dạng nam nhân ngoại hình xuất chúng sao? Một khi nàng khôi phục hình dáng nữ nhân, dung nhan của nàng tuyệt đối không kém hơn chút nào cô bạn gái nhỏ của ngươi.” Thiên Lan không ngừng dụ hoặc.
Trần Nguyên mặt đen như đáy nồi: “Ta thấy vẫn là không cần đi.”
“Đáng tiếc.” Thiên Lan biểu lộ tiếc nuối: “Nói đến, nàng còn xuất thân từ Hoàng tộc Thần Luyện Tiên triều, rất có khả năng là một vị Hoàng Nữ nào đó.
Thần Luyện Tiên triều, thân là thế lực đỉnh cấp của Ba ngàn thế giới; không, còn là đứng nhất một nhóm trong số các thế lực đỉnh cấp kia; nếu đến sự ủng hộ của một vị Hoàng nữ, tài nguyên, công pháp, thư tịch, bí văn,...!còn có thể thiếu sao? Vậy mà ngươi không suy xét một chút.”
Trần Nguyên khẽ giật mình: “Ngươi làm sao biết nàng là Thần Luyện Tiên triều Hoàng thân quốc thích?”
Không phải là hắn nảy sinh hứng thú với vị kia; mà là hắn chợt nhận ra một vấn đề tương đối nghiêm trọng.
Hắn phát hiện, bên cạnh hắn đều là những nhân vật không tầm thường: Lữ Như Yên lai lịch còn chưa sáng tỏ; Thiên Lan vị này chính là đương thời Ma Môn Thánh Nữ, là đệ tử thân truyền của La Sát Đại Thánh, danh chấn Ba ngàn thế giới người kia; hiện tại liên quan đến phong chủ cùng vị ‘sư huynh’ mới tới cũng thoát không ra quan hệ với một đỉnh cấp trong đỉnh cấp Tiên Triều.
Làm sao luôn cảm giác, xung quanh đều là đại lão ẩn mình?
Thiên Lan không để ý suy nghĩ của hắn, chậm rãi giải thích: “Ngươi có thấy huyết mạch của nàng?”
Trần Nguyên lắc đầu, hắn không có chủ động đi dò xét huyết mạch của đối phương.
Hai người không phải là kẻ thù, không có động cơ để đi đào sâu cá nhân tư ẩn đối phương đến tận đây.
“Vậy là ngươi sơ suất.” Thiên Lan nói ra: “Nàng mang trong mình huyết thống của Chân Long tộc và Tiên tộc.”
“Như vậy thì có thể chứng minh điều gì?” Trần Nguyên hỏi.
Dù hắn chưa rời khỏi Minh Nguyệt giới, thậm chí chưa rời khỏi Nam Hoàng vực; thế nhưng Thái Linh học viện thư tịch, tư liệu ghi chép nhiều lắm.
Hắn là biết đến, Ba ngàn thế giới ẩn chứa vạn tộc san sát; nhân tộc tại trong đó chỉ là một phần rất nhỏ mà thôi, thậm chí còn không được tính là chủng tộc mạnh.
So với những chủng tộc đứng đầu như Long tộc, Tiên tộc, Thánh tộc kia, nhân tộc còn kém đi nhiều lắm.
Long tộc cùng Tiên tộc đã phát triển đến trình độ như vậy, số lượng cá thể thông hôn với nhau không phải ít chút nào, có thể sinh ra hậu đại lại chẳng lạ lẫm gì.
Thiên Lan lại nói: “Long tộc cùng Tiên tộc huyết thống chảy xuôi bên trong vị kia khác biệt; không phải là hậu đại của Long tộc cùng Tiên tộc thông thường có thể so sánh.
Truyền thuyết từ thời xa xưa kể lại rằng; thời kỳ viễn cổ, Tổ Long cùng với Thủy Tổ Tiên tộc kết hợp, mới đản sinh ra một cá thể mang trong mình hết thảy những phẩm chất ưu tú của cả hai chủng tộc này.
Huyết mạch của cá thể mới này, so với Long tộc cùng Tiên tộc, thuần huyết còn mạnh mẽ và cao quý hơn nhiều.
Rất lâu sau đó, cá thể mới này trưởng thành, sở hữu lực lượng khổng lồ vô song, lực áp Ba ngàn thế giới, quét ngang một thời đại.
Thật lâu sau đó, hắn mới thành lập nên một triều đại rạng rỡ, huy hoàng.”
“Triều đại này chính là Thần Luyện Tiên triều?”
“Chính là Thần Luyện Tiên triều.” Thiên Lan cho ra câu trả lời chắc chắn: “Hậu duệ Hoàng tộc Thần Luyện Tiên triều cũng bởi vậy mà mang trong mình huyết thống của cả Tổ Long lẫn Tiên Tộc Thủy tổ.
Mặc dù sau vô số kỷ nguyên, huyết mạch này dần dần phai nhạt; thế nhưng, bởi vì khởi nguồn huyết mạch đến từ hai vị Thủy Tổ; cho nên, ngay cả khi đã phai nhạt đi, huyết mạch Hoàng Thất Thần Luyện Tiên triều luôn luôn tinh khiết, cao quý mà thứ Long tộc, Tiên tộc, đã thoái hóa sau này, kết hợp sinh ra có thể so sánh.”
“Long tộc và Tiên tộc.” Trần Nguyên ở tại một bên khẽ lầm bầm: “Cái này làm sao nghe quen quen như vậy?”
— QUẢNG CÁO —
Thiên Lan tiếp tục giải thích: “Thần Luyện Tiên triều, mặc dù thành lập lâu đời, thế nhưng so với đại đa số các thế lực khác, tư tưởng tiến bộ hơn khá nhiều.
Bọn hắn hải nạp bách xuyên, dung nạp vạn tộc.
Chỉ cần cá nhân xuất thân, lại không mang ý đồ gây rối, liền có cơ hội trở thành thần dân của Thần Luyện Tiên triều.
Có lẽ bởi vì Hoàng thất xuất sứ từ con lai giữa hai chủng tộc, cho nên bọn hắn đối đãi với con lai cực kỳ bao dung.

Chế độ của bọn hắn cũng cực kỳ bảo hộ thần dân.” Nói đến đây, nàng dừng lại một chút, hỏi: “Ngươi nên nhận ra Hạo Nguyệt Chân quân không phải nhân tộc đi?”
Trần Nguyên gật đầu: “Xác thực không phải nhân tộc.”
Hắn không đi dò xét huyết mạch của Hạo Nguyệt Chân quân.
Chỉ là, nàng quá đặc biệt, ngoại trừ hóa thành hình người bên ngoài, nàng không mang theo loại khí chất đặc hữu của nhân tộc.
Không chỉ nhân tộc, mà bất kỳ chủng tộc nào đều có loại khí chất đặc hữu như vậy.
Chỉ cần tu vi cảnh giới đầy đủ, tiếp xúc với thiên địa pháp tắc đủ nhiều, loại khí chất đặc hữu này sẽ tự động bại lộ ra trước mắt mà không cần tận lực đi thăm dò.
Thiên Lan giải thích: “Hạo Nguyệt Chân quân nàng bản thể là một đầu Chân Phượng, hơn nữa, huyết mạch còn là loại tinh thuần đến đẳng cấp cao nhất loại kia.
Ban đầu, ta cho rằng nàng thuộc về Phượng tộc, nghĩ rằng Phượng tộc bắt đầu chú ý tới phương này thế giới.
Thế nhưng, từ khi vị kia xuất hiện, ta liền cho rằng Hạo Nguyệt Chân quân đã đầu nhập vào Thần Luyện Tiên triều.
Những chuyện như thế, tại Thần Luyện Tiên triều không hiếm gặp.
Thánh tộc, Tiên tộc, Long tộc, Bạch Hổ tộc, Huyền Vũ tộc, Chân Phượng tộc, Nguyệt tộc, Nhân tộc,...!hầu hết những bộ tộc nổi danh khắp Ba ngàn thế giới đều có thể tìm thấy tại Thần Luyện Tiên triều.”
Trần Nguyên gật gù tiêu hóa thông tin.
Hắn cảm giác, vị này Ma Môn Thánh Nữ kiến thức đối với Ba ngàn thế giới biết đến rất nhiều, thậm chí, có nhiều thứ mà ngay cả Thái Linh học viện cũng chưa chắc đã sở hữu.
Thân là Thiên Ma Thánh địa Thánh nữ, khả năng tiếp xúc đến tình báo, làm sao kém một cái học viện ở tiểu thế giới?
Đột nhiên, hắn hỏi: “Tại sao ngươi nói với ta về vị kia và Thần Luyện Tiên triều nhiều đến vậy?”
“Để ngươi minh bạch một số thứ cần minh bạch.” Thiên Lan nhẹ giọng nói: “Thần Luyện tiên triều thực lực không tầm thường, đứng tại Ba ngàn thế giới thuộc về đỉnh tiêm nhất một nhóm, truyền thưa lâu đời, nội tình cực kỳ thâm hậu.”
Nói đến đây, giọng nói của nàng nhất chuyển: “Ngươi thật không suy nghĩ một chút chuyện kia? Nên biết, Nghịch Loạn Âm Dương mà người kia vận dụng không đơn giản chút nào.
Nghiên cứu đến tận cùng, chỉ sợ…”
“Không cần.” Trần Nguyên trực tiếp đánh gãy.
Hắn cảm thấy, chủ đề này không thể một mực tiếp tục dây dưa.
“Vậy thì thôi.” Thiên Lan biểu thị tiếc nuối nhún vai.
Trần Nguyên đơn giản là không biết rằng, khi nàng biểu thị muốn nghiên cứu Âm Dương đại đạo, Thiên Lan thật đơn thuần là muốn nghiên cứu đạo này; không có một chút tà niệm, không có một chút ý nghĩ muốn bẫy hắn.
Nàng phát hiện ra, Nghịch Loạn Âm Dương mà đối phương thi triển cực kỳ cao minh; truy xét đến cội nguồn, thậm chí có thể gần đuổi kịp Vạn Ma Tâm kinh.
Cho nên, nàng là tâm động, rất động.
Còn về việc phải lột sạch y phục đối phương?
Không có cách, người ta thi triển Nghịch Loạn Âm Dương lên chính thân thể mình, như thế không nghiên cứu thân thể, vậy còn có thể tìm kiếm nơi nào?
Còn về luận đạo? Thiên Lan nàng cảm thấy đối phương không ở cùng một cấp độ để cùng nàng đàm luận.
Thay vì ngồi nghe một chút kiến giải nửa vời của đối phương, nàng cảm thấy, vẫn là tự mình động thủ nghiên cứu sẽ có thu hoạch tốt hơn..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.