Câu Chuyện Của Tiểu Ngân Và Tiểu Lam

Chương 17:




Ngày thứ hai
Hai người thần sắc quái dị mà từ lữ quán ở Dạ chi thành đi ra, bầu không khí vẫn luôn trầm mặc, tương đối xấu hổ. Sự tình sao lại phát triển đến nước này chứ? Trong đầu hai người một mảnh hỗn loạn.
A Lam lén dò xét Tích nguyệt ở bên cạnh không hé răng cúi đầu bước đi, chung quy cảm thấy phải nói với hắn cái gì,rồi lại chẳng nói nên lời mà cúi đầu bước đi, tâm loạn như ma.
Đồng chí Tích nguyệt bên cạnh sắc mặt càng đặc sắc hơn, giống như đèn tín hiệu giao thông, hai loại màu sắc ở trên mặt hắn không ngừng hoán đổi, hẳn là hối hận a, thật là ngay cả ruột gan cũng hối hận rồi! Tối hôm qua, hắn sao lại không biết kiềm chế xuống chứ? Rõ ràng đã cảm thấy không đúng rồi, làm thế nào còn muốn phóng túng chính mình, nhất thời bị kích thích, khiến cho sự tình trở thành cái dạng này.
Chuyện kể rằng tối hôm qua…..
Dục vọng cơ thể như thủy triểu cuốn đi lý trí cùng suy nghĩ thanh tỉnh , bên trong cơ thể như có một ngọn lửa thiêu đốt lục phủ ngũ tạng,một loại hương khí kì dị theo nhiệt độ cơ thể hắn không ngừng bốc hơi lên, khiến ý thức hắn từ từ mờ nhạt, chỉ có thể thuận theo thúc giục bản năng….
Đây, đây rốt cục là chuyện xảy ra như thế nào??
A Lam mở to mắt nhìn Tích nguyệt đang áp ở trên mình, từ trên người hắn đang tản mát ra một cỗ hương khí kì dị, hương khí lạnh lạnh lại ở trên người gợi ra một loại khát vọng không hiểu được, hắn hoảng sợ phát hiện thể lực của mình đang nhanh chóng trôi đi, nguyện bản đang toàn lực ngăn cản động tác tiếp cận của Tích nguyệt ,tức khắc vô lực,toàn thân đều yếu ớt xuống,vội vã muốn gọi ra menu hệ thống logout, lại bị báo ” Hiện tại đang trong trạng thái đặc biệt, không thể logout.” A Lam là khóc không ra nước mắt, như một con cá đang nằm trên thớt, chỉ có thể tùy ý người đánh vẩy lọc xương muốn làm gì thì làm.
Tích Nguyệt áp ở trên người biểu tình dần trở nên quyến rũ,giữa con ngươi màu ngân lam nhàn nhạt nổi lên ánh nước, ánh mắt uyển chuyển, hai gò má ửng đỏ,đôi môi áp xuống, A Lam nhọc nhằn mà né tránh khuôn mặt bên cạnh, đôi môi mềm mại rơi vào bên tai, hô hấp ấm nóng phun vào tai đưa tới một trận rung động, tâm trạng a Lam vừa động, thầm nghĩ một tiếng thất sách, đang muốn di chuyển lần nữa thì vành tai đã bị Tích nguyệt ngậm lấy, hết lần này đến lần khác liếm lộng,
“A…..tiểu Ngân, ngươi, buông, buông ta ra…”
A Lam kinh suyễn.
“Gọi ta Nguyệt…..Ngươi đã quên sao? Ta là Nguyệt…”
Tích Nguyệt nghiêm khắc mà ở trên vành tai hắn cắn một ngụm.
“A….Đừng….”
Cảm giác đau một chút khiến cho dục vọng càng cháy mãnh liệt, A Lam híp nửa con mắt, khó nhịn mà chuyển động đầu, muốn thoát khỏi loại cảm giác xa lạ mà kì quái này.
Môi Tích nguyệt thuận thế bắt trụ hắn, lưỡi mềm tùy tiện liền nhập vào khoang miệng a Lam, quyến rũ dây dưa, lục lọi liếm mút, trong khoang miệng hai người kịch liệt hôn lưỡi khuấy đảo,nước bọt dư thừa cơ hồ muốn tràn ra, phát ra tiếng nước “sách sách” dâm mỹ….Sau khi hôn một hồi, Tích nguyệt ly khai đôi môi bị chà đạp đến sưng đỏ của A Lam,dời trận địa đi xuống,cổ, ngực,bụng dưới…..Đến y phục đều dồn dập thoát ra,rất nhanh hai người đã toàn thân xích loã mà dán vào cùng một chỗ.
Tích nguyệt bắt đầu động thân, liền dưới ánh sáng mông lung trong phòng nhìn thân thể mảnh khảnh trắng nõn dưới thân, chính là thân hình ngây ngô của thiếu niên, cơ thịt hơi mỏng ,khung xương còn đang trong giai đoạn phát dục, rõ ràng là vóc người còn không có trưởng thành trọn vẹn ,thậm chí có phần khô khan nhạt nhẽo, lại khiến dục vọng hắn thiêu đốt tới cực hạn. Thiếu niên thở hổn hển, toàn thân nổi lên tình triều phấn hồng, hai mắt thất thần mà nửa mở, màu sắc dục lưu chuyển trong đó,đã là trọn vẹn tùy ý hắn an bài.
Tích nguyệt trong lòng khẽ động, cúi xuống thân, ngậm lấy phấn hồng nổi lên trước ngực trắng nõn, dùng đầu lưỡi ôn nhu mà liếm lộng.
“Ân….Ân….Đừng….”
Đừng ?! Tích nguyệt ý xấu mà dùng sức hút một cái,dùng hàm răng sắc bén cắn xé nhũ tiêm của hắn .
“A –đau…”
A Lam chịu đau mà thở dốc một tiếng,sau khi đau đớn trong nháy mắt qua đi, khoái cảm gấp bội liền kéo tới,trong âm cuối bất tri bất giác mà trộn lẫn vào hơi thở mê người, nguyên muốn đẩy tay Tích nguyệt ra ,cũng vô lực mà buông xuống trên giường.
Sau khi thô bạo mà cắn nuốt, vỗ về ôn nhu lại tùy theo mà đến, sau khi a Lam từ từ quen hưởng thụ đối đãi ôn nhu lại bị răng nanh Tích nguyệt cắn —
“A a a….Ân….”
Dưới sự chăm sóc nhiều lần của kẹo cùng roi da, tiếng kêu của a Lam phát ra càng ngày càng mị nhân.
Tích nguyệt nhìn thời cơ đã chín muồi, đem hạ thân của mình dán tại cùng một chỗ với A Lam, bộ phận nóng bỏng ma sát lẫn nhau, đỉnh chảy ra ái dịch trong suốt khiến cho động tác ma sát trở nên càng thông thuận, ma sát kịch liệt hạ xuống, khoái cảm tiêu hồn thẳng hướng đại não xông lên,tay Tích nguyệt trượt xuống hạ thân hai người,thấm ướt dịch thể của hai người đang chuẩn bị khai phá tiểu cúc lôi của a Lam…..
“Ách…..A, làm thế nào đây?!”
Đây là, Tích nguyệt lại kinh khủng phát hiện cơ thể đã đột nhiên không nghe theo sai khiến của bản thân nữa rồi,ngón tay dính thể dịch hai người thẳng mà cắm vào phía sau, co rút vài cái, sau đó, trong ánh mắt kinh dị của a Lam và bản thân, nửa giơ lên thân thể nhắm thẳng bộ phận hùng dũng hưng phấn đứng thẳng dưới thân — làm việc nghĩa không chùn bước mà ngồi xuống…..
” A a a a a! ! ! ! ……”
Ngày nào đó, gian phòng nào đó của một lữ quán nào đó ở Dạ chi thành truyền ra một hồi tiếng kêu vô cùng thê thảm. Khiến cho người chơi gần đó một trận khủng hoảng, nguyên nhân phát sinh tiếng quái — bất minh…..
__________ta là khẩu ái phân cách tuyến a cái kia phân cách tuyến __________
Lúc này, người nào đó đang ở nhà an an tĩnh tĩnh mà hưởng thụ trà chiều mỹ vị với người yêu —
“Ngự…..”
Nam tử anh tuấn đột nhiên nhớ tới một chuyện có chút trọng yếu nào đó.
“Ân?”
“Ngươi lần trước có phải đối với thân thể trong trò chơi của tiểu Nguyệt động qua tay chân không?”
“Úc — việc này nha…”
Người nào đó phi thường thong dong mà hướng vào miệng mình một khối bánh quy thủ công nho nhỏ, lại uống hai ngụm trà, mới chậm rãi mà trả lời
“Ta động tay cũng khá nhiều, không biết ngươi nói chính là cái nào?”
“….”
– -||| ở trước mặt ca ca người bị hại còn nói hùng hồn được như thế, nói như thế nào tốt xấu cũng phải châm chước một chút cái tâm tình người nhà người bị hại a…..
“…..Chính là, nếu bọn họ một khi không cẩn thận xảy ra cái chuyện siêu gần gũi kia, vậy….”
” Sách sách, nói thật đúng là không rõ ràng a, ngươi nói thẳng là hai người bọn họ nhịn không được làm không phải được rồi sao?”
Lại ăn một miếng bánh quy, ân ngon,hôm nay dì Trần làm bánh quy thật không tệ, tí nữa nhớ kỹ thuận tiện mang một chút về nhà ăn.
“Khụ khụ, dù sao chính là như vậy rồi, kia liền…..”
“Nga nga…..”
Người nào đó lộ ra chiêu bài ác ma mỉm cười , hàm răng sáng bóng dưới ánh mặt trời lóe sáng phát ra thanh âm trắc trắc, khiến tâm người ta đều thật lạnh thật lạnh …….
“Nếu độ đói khát của tiểu tử kia đối với a Lam đạt tới giá trị nhất định, nói cách khác hắn đói tới nhịn không được sẽ đối với chủ nhân hắn a Lam hôn , một lần rồi một lần, làm nhiều lần, theo hắn không ngừng thuần thục, hắn sẽ đòi hỏi tinh khí càng ngày càng nhiều, cuối cùng khi ngay cả hôn môi cung cấp tinh khí đều không thể thỏa mãn hắn , hắn sẽ theo bản năng thông qua tiếp xúc thân thể thân mật hơn để thỏa mãn nguồn tinh khí, đến cuối cùng một khi phát triển tới giai đoạn quan hệ xác thịt — trước làm trò đùa giỡn một chút còn không sao, một khi tới bước cuối cùng, hắn sẽ không tự chủ mà không thể không phi a Lam ! ha ha, ha ha…..”
“….”
– -|||( Hoàng quả thụ toát mồ hôi……)
“Như vậy được chứ? Ngươi sẽ không sợ bọn họ không tiếp thụ được?”
“Không phải nói muốn chữa trị tâm lý khiết phích của tiểu tử kia sao? Đây là phương pháp tốt nhất rồi. Chỉ là đáng thương cho tiểu Lận một hảo hài tử như vậy a…..”
“Việc này…..Bọn họ hai người đều là lần đầu tiên sao? Không chuẩn bị chính là không xong .”
“Yên tâm, yên tâm.”
Người nào đó cười nham hiểm
“Ta trong số liệu của hắn gia tăng rất nhiều tư liệu về phương diện nam nam yêu đương kia, ít nhất trong trò chơi hắn đã là một chuyên gia tán tỉnh rồi. Đáng nhẽ ra, thân là nam sủng của kẻ khác, ngay cả tán tính cũng không biết, muốn tới có cái P a….”
“….”
Đệ đệ đáng thương, ngươi vẫn là tự mình làm tốt đi…..
Đường tu hành còn dài đằng đẵng a ~~
Đường tu hành còn dài đằng đẵng a ~~
Chuyện kể rằng người nào đó bị một người gian xảo nào đó tiến hành hãm hại, hiện tại chính mình bị rơi vào nơi nước sôi lửa bỏng, vừa nóng vừa lạnh, băng hỏa hai thứ chồng lên nhau trùng điệp, tâm như nước qua đêm đem đun lại, vừa chua xót vừa khổ,ngũ vị tạp trần….
(Nguyệt: Tức giận! Ngươi đây là dùng cái từ gì để hình dung? ! Không có văn hóa cũng học người đào hầm viết văn ?! Người đâu, kéo ra ngoài cho ta, đổi roi dài thêm nước muối, quất hắn một trăm lần a một trăm lần! Cái gì a? Mới có hai roi liền tắt thở? Vậy sửa lại quất xác chết một trăm lần !
Hồn phách nào đó đi qua ôm lấy chân Nguyệt làm bộ che đậy trường thành: Tha mạng a Nguyệt đại nhân, 555555, là ta sai rồi ~ ta, ta sửa còn không được sao….”
Lặp lại N lần –)
Chuyện kể rằng, hai vị suất ca không cẩn thận bị kẻ gian đặt bẫy, bây giờ tâm tư đang hỗn loạn,cảm xúc dâng trào, tâm tư rối loạn, phức tạp…
Tích nguyệt ở phía trước phẫn hận mà đi a đi, A Lam ở phía sau không nói gì mà đuổi a đuổi. Cứ như vậy, hai người trong bầu không khí cổ quái ra khỏi Dạ chi thành. Một lát sau, Tích nguyệt đột nhiên lên tiếng, phá vỡ cục diện bế tắc.
“Người kia ở nơi nào?”
“Ân? Cái gì? Người kia?”
A Lam ngẩng đầu lên, có chút kinh ngạc mà nhìn bóng lưng cứng ngắc của thiếu niên phía trước.
“Chính là cái kẻ đem ta làm thành sủng vật đưa cho ngươi ấy.”
Tích nguyệt xoay người lại, sắc mặt đen như đít nồi.
” Chúng ta luôn đều ở bên trong trò chơi đi? Nhưng lại là trò chơi mạng online đại mô phỏng chân thật “Mê tung” do Lam thị khai phá”
“Ngươi….Thật là Đông di Tích nguyệt?”
“Đúng.”
Mặc dù đã có dự cảm rồi, nhưng chân chính xác nhận thân phận của hắn vẫn khiến tâm a Lam nổi lên một cảm giác hư ảo kì dị.
“Nhưng ngươi không phải gặp tai nạn xe, hiện chưa tỉnh sao? Ngươi làm sao lại ở trong một cái trò chơi?”
“Việc này ta cũng muốn biết….”
Tích nguyệt lẩm bẩm nói. Trí nhớ hắn cuối cùng giống như nghe được một tiếng phanh xe sắc bén, sau đó trước mắt liền tối sầm, bất tỉnh nhân sự, khi lấy lại ý thức lần nữa thật giống như đang ở trong mộng, cả người vô tri vô thức không rõ, cơ thể hoàn toàn không chịu kiểm soát mà tự hành động, mà chuyện duy nhất hắn có thể làm , là ở trong mộng nhìn nhất cử nhất động của bản thân. Mộng cứ chậm rãi tiếp tục kéo dài, mà hắn hầu như cũng đã cho rằng hắn chính là tiểu Ngân , tiểu nam sủng ôn thuận ngoan ngoãn kia. Thẳng đến ngày đó, sau khi hắn giống như theo bản năng dùng hết lực lượng phóng ra một cái pháp thuật gì đó , ý thức lại một lần nữa rơi vào trong bóng tối. Sau đó, hắn hình như nghe được một thanh âm phi thường đáng ghét….Tiếp đó hắn liền chậm rãi bắt đầu khôi phục ý thức, chậm rãi tỉnh táo lại,mới nhớ tới thân phận xác thực của bản thân, vừa muốn nghĩ biện pháp làm rõ tình hình ly khai nơi này, đã bị cứng rắn bỏ rơi trong trò chơi mấy ngày ! ( tỉ lệ thời gian trong trò chơi và hiện thực ước chừng là 4 : 1) Cơ thể hoàn toàn là trạng thái trong suốt, giống như âm hồn không có sự sống, càng không ngừng bị những người chơi chạy xuyên qua thân thể. Hai chân bị định tại chỗ không thể di chuyển,dùng hết tất cả biện pháp vẫn không có cách nào di chuyển nửa bước, hệ thống luôn là một câu kia:
“Chủ nhân —— Lam Hoan hiện tại không login, thao tác không thể thực hiện.”
Làm hại hắn ở bên cạnh tường thành Dạ chi thành bị mưa dập gió vùi, dầm mưa dãi nắng….( Dạ chi thành lấy đâu ra nắng a ?) thể xác và tinh thần mệt mỏi, đường huyết (?) không ngừng hạ xuống,lúc thiếu một chút nữa đói đến hôn mê bất tỉnh , thức ăn kiêm chủ nhân vô trách nhiệm kia rốt cục xuất hiện !!! Làm hại hắn thoáng cái không khống chế được, liền xảy ra….Xảy ra chuyện ngày hôm qua khiến hắn mất hết mặt mũi kia …
Đại khái hiểu rõ những việc chua xót mà Tích nguyệt trải qua, a Lam cũng không biết nên nói cái gì cho tốt, chính mình thấy khó khăn còn muốn an ủi hắn? Nhưng….Nói thế nào đi nữa hắn cũng là người bị hại có được hay không ? Vừa login liền mạc danh kì diệu mà bị người cuồng hôn ,
Sau đó bị một đám người vây xem, dưới tình huống hoảng hốt chưa kịp bình tĩnh lại bị kéo đi lữ quán OOXX…..Tối hôm qua tuy rằng cuối cùng người bị OO không phải hắn, nhưng hắn cũng không muốn đi XX một nam nhân có được hay không? ! Hắn cũng không phải đồng tính luyến ái….Hắn kỳ thực là rất ủy khuất a…..
“Đừng nói sang chuyện khác nữa, người kia rốt cục ở nơi nào?”
“Ách….. Thực ra ngươi xem như là hệ thống tặng thưởng cho ta, cùng người kia không có quan hệ đi?”
“Không có khả năng! Ta sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện trong một cái trò chơi của Lam thị , có thể thuyết phục đại ca nhà ta,đem ta tiến vào nơi này, còn đặt ra cái thân phận biến thái như vậy ,chỉ có hắn —— Lam Ngự !”
“….”
Không thể bác bỏ, Ngự ca quả thật là có khả năng làm ra sự tình này.
“Hắn hiện tại ở nơi nào?”
Tích nguyệt áp sát a Lam thấp hơn hắn nửa cái đầu, mắt lộ ra hung quang,hung ác độc địa mà hỏi thăm.
“…..Ở rừng rậm mê hoặc…..”
“Rừng rậm mê hoặc…..Rừng rậm mê hoặc……Lam Ngự, ngươi một nam hồ ly tinh vừa già vừa xấu chuyên môn quyến rũ nam nhân, cư nhiên có dũng khí đối xử với bản thiếu gia như vậy? ! Ngươi liền ngoan ngoãn cho bản thiếu gia giết chết đi ——! ! Hanh hanh hanh hanh….”
Hắn như này có tính là chân ngoài dài hơn chân trong không a? Cần phải nói là —— vì đại nghĩa không quản người thân ? Có điều cũng không cần lo lắng như vậy, hắn tin tưởng Đông di thiếu gia thoạt nhìn có vẻ rất hung ác độc địa trước mắt này, thật ra vẫn rất đơn thuần , tuyệt không là đối thủ của Ngự ca- lão gian đa mưu túc trí đại cay độc, 8 phần 10 sẽ trở thành đối tượng tự mình đưa đến cửa mặc hắn trêu trọc ….Đáng thương a đáng thương , Ngự ca chỉnh người chính là sẽ đem chỉnh đến chết a, liền theo lệ vô số chuyện đau đớn thê thảm xem ra, Đông di tiểu thiếu gia còn phải chịu giáo huấn nhiều nhiều a….
Bất quá,ta kính nhờ ngươi có thể không dùng khuôn mặt đẹp như hoa nở của tiểu Ngân kia làm ra biểu tình dữ tợn như vậy được không?Quả thực là rất phá hư hình tượng ——
Rừng rậm mê hoặc
“Hắt xì hơi —— “
Ma pháp sư đang nằm trên đùi người yêu nhàn nhã mà xem sách bất thình lình hắt hơi một cái.
“Làm sao vậy? Bị cảm sao? Có chỗ nào khó chịu sao?”
Người yêu săn sóc mà sờ cái trán hắn, có chút lo lắng nhìn hắn.
“Không, chỉ là cái mũi đột nhiên lại hơi ngứa mà thôi, có thể là người nào đó đang nhớ nhung ta đi.”
Ma pháp sư ngẩng đầu nhẹ nhàng mà hôn hôn môi người yêu, xấu xa mà nhếch môi.
“Thân ái, chúng ta cùng đi du lịch đi? Trong trò chơi này có rất nhiều nơi là căn cứ vào truyền thuyết miêu tả mà thiết kế nên nga, chúng ta cùng đi đi?”
“Được, chỉ cần ngươi muốn đi.”
Nam tử anh tuấn sủng nịch mà tùy ý hôn lên cái trán tình nhân.
Ma pháp sư nét mặt cười tươi như hoa, đứng dậy, thuận tay kéo tình nhân trên ghế
“Chúng ta hiện tại liền xuất phát đi.”
“Nhanh như vậy?”
“Ta sợ chậm chút nữa thì không kịp rồi….”
Ma pháp sư nhỏ giọng nói thầm.
“Ân? Ngươi nói cái gì?”
“Không, đi thôi,trạm đầu tiên của chúng ta là đến Mê Nguyệt chi thành đi,kiến trúc nơi đó là phỏng theo kiến trúc Babylon nga….”
Ha ha , tiểu Nguyệt nguyệt, ngươi liền chậm rãi tìm đi, lúc nào bắt được ta thì lúc đó để ngươi tỉnh lại, cố gắng nha, thân ái “Tiểu thúc tử” ~~
(L: tiểu thúc tử = chú em= em trai của chồng ~)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.