Càn Khôn Kiếm Thần

Chương 77: Nửa bước tiên thiên




Dịch: Phong Nguyệt Lâu
Cảnh Sa Hà nói xong rút vũ khí ra, một thanh trường kiếm màu bạc.
Trường kiếm lấp lóe tia sáng màu bạc, đây là một vũ khí thượng phẩm.
Cảnh Sa Hà khiêu chiến Cảnh Ngôn hấp dẫn ánh mắt vô số người vây xem.
Giai đoạn khiêu chiến sắp kết thúc, Cảnh Sa Hà cảnh giới Võ Đạo cửu trọng thiên lên lôi đài khiêu chiến Cảnh Ngôn, ý đồ khỏi phải bàn cãi.
Dù ai thắng ai thua một trong hai người không cách nào vào giai đoạn chung kết.
- Cảnh Sa Hà to gan quá vậy? Không lẽ hắn cho rằng có thể đánh bại Cảnh Ngôn?
- Cảnh Sa Hà là cảnh giới Võ Đạo cửu trọng thiên, thực lực khá mạnh trong võ giả cửu trọng thiên. Nhưng Cảnh Sa Hà mà đấu với Lý Thiên Phúc chưa chắc đánh bại được Lý Thiên Phúc.
- Ha ha, ngươi không biết cá tính của Cảnh Sa Hà sao? Cái người này luôn rất tự phụ, võ giả dưới Tiên Thiên không ai bị hắn để vào mắt, chắc đang cho rằng mình có thể chiến thắng Cảnh Ngôn.
Đám võ giả quanh quảng trường xì xầm bàn tán.
Cho đến tận đây đa số người không cho rằng Cảnh Sa Hà sẽ đấu thắng Cảnh Ngôn. Tử đệ Cảnh gia mạch đại trưởng lão, ngũ trưởng lão cũng nhẹ lắc đầu.
Bọn họ cho rằng Cảnh Sa Hà làm như vậy là chôn vùi cơ hội gia tộc đại tái của mình.
Trên đài cao quảng trường, mặt Cảnh Dụ Tường đen thui.
Lão kêu Cảnh Sa Hà khiêu chiến Cảnh Ngôn, nhưng lão chỉ muốn gã làm cho có. Cảnh Dụ Tường không ngờ đến tình huống này.
Mười võ giả cửu trọng thiên vốn có thể nhẹ nhàng vào chung kết, nhưng bây giờ có ít nhất một người bị loại.
Xoẹt!
Cảnh Sa Hà đứng trên lôi đài, nhẹ vung trường kiếm, bóng kiếm hiện ra, nguyên khí dâng lên.
- Cái gì?
- Đó là gì?
Trên quảng trường ồn ào giật mình tĩnh lặng sau đó rộ lên sóng triều lớn hơn.
Vì bọn họ thấy trước mặt Cảnh Sa Hà, trong bóng kiếm trôi nổi có một lớp sương mờ.
Mắt Cảnh Tử Kỳ lóe tia kinh ngạc, nàng là Tiên Thiên cảnh nên tất nhiên nhận ra sương trắng là cái gì.
Cảnh Tử Kỳ cắn môi, trong lòng lo lắng:
- Sao có thể như vậy?
Các cặp mắt rung động nhìn sương trắng trước mặt Cảnh Sa Hà, kinh kêu:
- Trời ạ!
- Nguyên khí hóa sương! Đó là nguyên khí hóa sương!
- Không lẽ Cảnh Sa Hà là cường giả cảnh giới Tiên Thiên?
Võ giả cấp thấp nhất cũng biết tiêu chí của cường giả Tiên Thiên cảnh, đó là khi nguyên khí ngưng tụ đến trình độ nhất định sẽ biến thành sương mù mắt thường trông thấy.
Có người cau mày nhớ lại:
- Nhưng không đúng, lúc trong trắc nghiệm rõ ràng Cảnh Sa Hà là võ giả cửu trọng thiên. Nếu hắn là Tiên Thiên cảnh thì không thể tham gia đại tái!
Lúc trắc nghiệm Cảnh Sa Hà chính xác là cửu trọng thiên, trừ phi thủy tinh trắc nghiệm bị hỏng.
Trên đài cao quảng trường.
Cảnh Thành Dã thở hắt ra, chậm rãi nói:
- Nửa Bước Tiên Thiên! Cảnh Sa Hà đã là Nửa Bước Tiên Thiên, cách Tiên Thiên cảnh chỉ có nửa bước!
Nửa Bước Tiên Thiên hay còn gọi là Võ Đạo tiểu viên mãn. Tức là dưới cảnh giới Tiên Thiên, đường Võ Đạo của võ giả đã đến trình độ viên mãn, cực hạn. Đương nhiên không phải tất cả võ giả cửu trọng thiên đều trải qua Nửa Bước Tiên Thiên, một số võ giả từ cửu trọng thiên bình thường thăng cấp Tiên Thiên cảnh.
Nhưng Nửa Bước Tiên Thiên cũng không hiếm hoi.
Võ giả Nửa Bước Tiên Thiên cảnh ở mức độ nào đó nguyên khí đã hóa sương nhưng chưa chuyển biến hoàn toàn, chỉ có một phần biến đổi. Nhưng dù chỉ có một phần nguyên khí được chuyển hóa cũng đủ làm tất cả võ giả cửu trọng thiên không theo kịp.
Nguyên khí hóa sương ẩn chứa uy lực đủ để càn quét hết võ giả cửu trọng thiên bình thường.
Các võ giả xem cuộc chiến giờ đã biết Cảnh Sa Hà tự tin do đâu. Thì ra Cảnh Sa Hà đã là Nửa Bước Tiên Thiên cảnh, hèn gì gã cho rằng mình có thể đánh bại Cảnh Ngôn.
Cảnh Dụ Tường vốn xanh mặt giờ nở nụ cười, mắt lấp lánh tia sáng. Tôn tử của lão, Cảnh Sa Hà cho lão hãnh diện. Nửa Bước Tiên Thiên cảnh cách Tiên Thiên thật sự rất gần.
Cảnh Sa Hà mới hai mươi lăm tuổi, mấy năm nữa gã có thể bước vào Tiên Thiên trước khi ba mươi tuổi. Võ giả cảnh giới Tiên Thiên dưới ba mươi tuổi có cơ hội rất lớn vào ba học viện lớn Lam Khúc quận tu luyện.
Đại trưởng lão Cảnh Xuân Vũ cười vỗ vai Cảnh Dụ Tường:
- Du Tường, ngươi thật là... ha ha ha, không ngờ ngươi giữ kín như vậy, Sa Hà đã là Nửa Bước Tiên Thiên mà chưa nghe ngươi nhắc bao giờ.
Cảnh Dụ Tường cười gượng:
- Ha ha...
Thật ra nếu Cảnh Dụ Tường biết Cảnh Sa Hà là Nửa Bước Tiên Thiên từ trước thì đã tuyên truyền khắp nơi, làm gì nín được? Cảnh Sa Hà là tôn tử của lão!
Cảnh Dụ Tường lúc này vừa mới biết Cảnh Sa Hà là Nửa Bước Tiên Thiên.
Ngẫm lại tính cách của Cảnh Sa Hà thì Cảnh Dụ Tường thấy thoải mái hơn, gã vốn trầm mặc kiệm lời, tính cách lãnh ngạo. Có đột phá về cảnh giới Cảnh Sa Hà không nói ra cũng bình thường.
Tứ trưởng lão Cảnh Thiên Anh cau mày thầm nghĩ:
- Hơi không ổn.
Cảnh Sa Hà đã là Nửa Bước Tiên Thiên cảnh khiến Cảnh Thiên Anh thầm lo cho Cảnh Ngôn.
Nửa Bước Tiên Thiên thực lực hơn xa võ giả cửu trọng thiên bình thường.
Cách biệt giữa võ giả cửu trọng thiên và Tiên Thiên cảnh là lạch trời khó thể tính toán, hai người hầu như không thể so sánh. Nửa Bước Tiên Thiên và Tiên Thiên cảnh cách biệt rất nhỏ. Võ giả cảnh giới Tiên Thiên xem trọng võ giả Nửa Bước Tiên Thiên cảnh một chút, có một số võ giả cảnh giới Tiên Thiên gọi Nửa Bước Tiên Thiên là Ngụy Tiên Thiên.
Trên lôi đài, biểu tình của Cảnh Ngôn nghiêm túc hơn.
Nếu Cảnh Sa Hà không phải Nửa Bước Tiên Thiên thì Cảnh Ngôn hoàn toàn không cần quan tâm, dù đối phương ngang ngửa võ giả cửu trọng thiên như Lý Thiên Phúc thì hắn vẫn có thể nhẹ nhàng giải quyết. Nhưng Nửa Bước Tiên Thiên...
Nguyên khí của Cảnh Ngôn chưa bắt đầu hóa sương, hắn mới thăng cấp cửu trọng thiên.
Cảnh Ngôn mắt lóe tia sáng, lòng dâng lên chiến ý:
- Nửa Bước Tiên Thiên sao? Hãy để ta nhìn xem Nửa Bước Tiên Thiên mạnh đến đâu!
Cảnh Ngôn định đấu một trận với Cảnh Thiên Long Tiên Thiên cảnh, sao có thể lùi bước khi đối mặt võ giả Nửa Bước Tiên Thiên cảnh? Hắn làm sao có thể lùi?
Chiến!
Chiến đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.