Càn Khôn Kiếm Thần

Chương 58: Linh thạch cực phẩm




Dịch: Phong Nguyệt Lâu
Hai canh giờ sau, Cảnh Ngôn sửa xong lỗ hổng thứ nhất của Trảm Nguyệt kiếm pháp tiêu hao hơn một trăm khối linh thạch.
Vì tăng cảnh giới nên tốc độ hấp thu linh thạch của hắn mau nhiều. Lúc sửa mười mấy lỗ hổng của Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng mới tiêu hao hơn hai trăm khối linh thạch, giờ sửa một lỗ hổng của Trảm Nguyệt kiếm pháp ngốn hơn một trăm khối linh thạch. Từ đó thấy được muốn sửa hết mười một lỗ hổng Trảm Nguyệt kiếm pháp cần Cảnh Ngôn tốn nhiều linh thạch.
May mà Cảnh Ngôn đã chuẩn bị tâm lý.
Nửa ngày sau, Cảnh Ngôn sửa lỗ hổng thứ hai của Trảm Nguyệt kiếm pháp, mất hơn ba trăm linh thạch.
Một ngày sau, Cảnh Ngôn sửa lỗ hổng thứ ba của Trảm Nguyệt kiếm pháp, mất hơn hơn năm trăm khối linh thạch.
Sửa lỗ hổng tốn thời gian ngày càng lâu, khó khăn càng lúc càng lớn.
Khi sửa lỗ hổng thứ bốn, Cảnh Ngôn cảm giác rõ ràng đuối sức, sơ hở này làm hắn tốn hai ngày mới sửa xong, hao gần một ngàn linh thạch.
Cảnh Ngôn lại bỏ ra bốn ngày sửa lỗ hổng thứ năm, mất hơn một ngàn năm trăm khối linh thạch.
Đến đây Cảnh Ngôn buộc lòng phải bỏ dở việc tu sửa Trảm Nguyệt kiếm pháp.
Một là vì Cảnh Ngôn đã gần hết linh thạch hiện vật, chỉ còn lại mấy trăm khối. Thứ hai là sửa lỗ hổng ngày càng khó khăn, tốn thời gian càng lúc càng nhiều. Nếu cứ tiếp tục e rằng chờ khi gia tộc đại tái Cảnh gia bắt đầu vẫn chưa sửa xong Trảm Nguyệt kiếm pháp.
May mà dù chưa sửa hết khiếm khuyết của Trảm Nguyệt kiếm pháp nhưng đã bù lại năm trên mười một lỗ hổng. Lúc này uy năng của Trảm Nguyệt kiếm pháp chắc chắn mạnh hơn trước nhiều.
Cảnh Ngôn cất bước ra khỏi phòng:
- Thử uy lực xem sao!
Ong ong ong ong ong!
Nguyên khí vận chuyển, kiếm quang bỗng nhiên ngưng hiện, bóng kiếm màu đen tụ mà không tán trong không gian. Quan sát kỹ trong bóng kiếm lóe lên từng vệt kiếm quang đen li ti như sắp cắt không gian ra, từng đợt khí lạnh xâm nhập bốn phía.
Võ giả bình thường tiếp xúc khí lạnh khuếch tán từ bóng kiếm sẽ bị thương.
Nhìn cảnh này mặt Cảnh Ngôn hơi đỏ ửng, hắn từng hoàn toàn nắm giữ Trảm Nguyệt kiếm pháp, biết rõ uy lực của nó. Bây giờ mới sửa năm lỗ hổng đã tăng uy lực của Trảm Nguyệt kiếm pháp lên gần gấp đôi.
Đây là khái niệm gì?
Cảnh Ngôn không dám tưởng tượng khi hoàn toàn tu sửa Trảm Nguyệt kiếm pháp thì uy lực của võ học này tăng cao bao nhiêu.
Rất có thể vượt qua uy năng của võ học cực phẩm!
Vèo!
Thiên Thủy xuất hiện ở một bên.
Thiên Thủy gật gù, khen Cảnh Ngôn thi triển uy năng của Trảm Nguyệt kiếm pháp:
- Không tệ, uy năng khá lắm.
Cảnh Ngôn đã thói quen Thiên Thủy đột nhiên hiện ra rồi biến mất:
- Cảnh giới bát trọng thiên của ta tuy có nguyên khí hùng hậu nhưng thi triển Trảm Nguyệt kiếm pháp hơi miễn cưỡng, không thể phát huy uy năng mạnh nhất.
Thiên Thủy nhướng lông mày, cười nói:
- Đến Võ Đạo cửu trọng thiên là được rồi. Tiểu tử, chắc ngươi không quên đại tái năm năm một lần gia tộc nhỏ của ngươi sắp bắt đầu?
Cảnh Ngôn đáp ngay:
- Đương nhiên không quên!
Thiên Thủy nhìn chăm chú:
- Chỉ còn hơn một tháng, nếu ngươi không tranh thủ thời gian thì lúc đó không đánh lại tiểu tử tên Cảnh Thiên Long.
Thiên Thủy có biết lúc trước Cảnh Thiên Long tới cửa khiêu khích Cảnh Ngôn, lão chỉ ở trong Càn Khôn Giới chứ biết hết việc xảy ra bên ngoài.
Cảnh Ngôn nghe vậy lặng im.
Đúng rồi, thời gian gấp gáp, với bấy nhiêu thời gian không đủ cho Cảnh Ngôn tiếp tục tu sửa Trảm Nguyệt kiếm pháp, hắn phải dốc hết sức đột phá cảnh giới Võ Đạo cửu trọng thiên. Làm như vậy mới có hy vọng đánh bại Cảnh Thiên Long Tiên Thiên cảnh.
Thiên Thủy đảo tròng mắt, cười nói:
- Tiểu tử, bây giờ ngươi cần linh thạch cực phẩm tu luyện.
Cảnh Ngôn nhíu mày hỏi:
- Linh thạch cực phẩm?
Cảnh Ngôn từng bước vào Tiên Thiên đương nhiên biết linh thạch cực phẩm, hắn từng dùng linh thạch cực phẩm tu luyện, càng biết linh thạch cực phẩm đắt giá.
Linh thạch cực phẩm là một loại linh thạch, với đa số võ giả dưới cảnh giới Tiên Thiên là mặt hàng xa xỉ, người bình thường hầu như không dùng nó tu luyện, đương nhiên cũng khó kiếm được nó.
Thiên Thủy hiểu biết tình huống của Cảnh Ngôn rõ ràng còn hơn chính hắn, lão nói:
- Đúng vậy, linh thạch cực phẩm. Nếu có linh thạch cực phẩm thì ngươi có thể trong thời gian ngắn tăng cảnh giới lên cửu trọng thiên. Nếu không có linh thạch cực phẩm, trong một tháng ngươi vẫn có cơ hội tăng tiến cảnh giới nhưng xác suất khó nói.
Cảnh Ngôn nhíu mày nói:
- Linh thạch cực phẩm rất mắc.
- Chuyện đó ngươi tự lo, thôi ta lại mệt, cần nghỉ ngơi.
Thiên Thủy nói xong lắc người biến mất. Lão chỉ còn lại một lũ thần hồn, không thể ở bên ngoài quá lâu. Trong Càn Khôn Giới giảm tốc độ xói mòn thần hồn chậm rất nhiều.
Cảnh Ngôn lẩm bẩm:
- Linh thạch cực phẩm...
Cảnh Ngôn vuốt năm tấm thẻ vàng linh thạch trước ngực, khí thế nghiêm túc nói:
- Được rồi, vì nhanh chóng đột phá đến cửu trọng thiên, liều!
Gần nửa canh giờ sau Cảnh Ngôn đến tầng ba Đông Lâm Đệ Nhất Lâu.
Cảnh Ngôn ngước nhìn ba chữ to Kỳ Trân Hiên trên tấm biển treo trên đỉnh đầu:
- Trong Kỳ Trân Hiên chắc có bán linh thạch cực phẩm.
Cảnh Ngôn đang định đi vào Kỳ Trân Hiên bỗng nghe một giọng ngọt chảy nhớt vang lên gần bên cạnh:
- Nhai ca thật sự sẽ mua Thiên Thanh Quả cho ta?
Nghe giọng nói chân mày Cảnh Ngôn nhích nhẹ, vì rất quen thuộc.
Cảnh Ngôn lục trí nhớ một chút, hắn chợt nhớ ra đó là Cảnh Minh Châu.
Cảnh Ngôn đương nhiên rất quen thuộc Cảnh Minh Châu, lúc hắn là đệ nhất thiên tài Đông Lâm thành thì nàng giống như Cảnh Xuyên Lăng bám theo bên cạnh, kiếm lợi lớn từ tay hắn.
Sau khi Cảnh Ngôn rớt cảnh giới, Cảnh Minh Châu cũng giống như Cảnh Xuyên Lăng chưa từng đến thăm hắn. Khi hai người gặp mặt Cảnh Minh Châu sẽ ngẩng cao đầu, cao ngạo dời ánh mắt sang chỗ khác như không thấy Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn xoay người lại, thầm cười lạnh.
Phía không xa đúng là Cảnh Minh Châu, có một người khác đi bên cạnh nàng, người này là Lâm Nhai của Lâm gia.
Thân phận của Lâm Nhai không đơn giản, gã là tôn tử của đại trưởng lão Lâm gia, một võ giả thiên phú khá cao. Mặc dù Lâm Nhai không bằng Cảnh Ngôn ngày xưa nhưng cùng là còn trẻ đã trở thành võ giả cao cấp, bây giờ đã bước vào Võ Đạo cửu trọng thiên.
Trong Đông Lâm thành nhiều người cho rằng Lâm Nhai có cơ hội rất lớn vào ba học viện lớn tu luyện.
Xem ra Cảnh Minh Châu đã ôm chân Lâm Nhai, nghe câu vừa rồi của nàng hình như gã định mua Thiên Thanh Quả tặng nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.