Cận Chiến Pháp Sư

Chương 118: Chiến thuật của Cố Phi




Không ai tranh đoạt khu luyện cấp nữa, mọi người rốt cục có thể bắt đầu luyện cấp. Bọn con gái cực kỳ thuần thục bắt đầu tìm kiếm chỗ đứng mỗi người, rất hiển nhiên, nhân số giống bình thường và chỗ luyện cấp đồng dạng, các cô ấy đã hình thành thói quen cố định.
Không lâu, chỗ đứng của các cô xong xuôi, sau khi gật đầu với nhau, đồng thời nhìn về Cố Phi vẫn rất mờ mịt.
"Tôi làm gì giờ?" Cố Phi khoanh tay.
"Dẫn quái." Lạc Lạc đáp.
"Tôi là Pháp sư đấy!" Cố Phi kinh ngạc. Tuy rằng đây là lần đầu tiên hắn tham gia việc tổ chức thành đoàn thể luyện cấp, nhưng nghĩ cũng biết Pháp sư chắc là lực lượng chính phát ra của đoàn đội luyện cấp, loại hoạt động dẫn quái nặng nhọc mệt mỏi này, dám chắc không phải là do Pháp sư đi làm.
Lạc Lạc rất bất đắc dĩ nói: "Chúng ta là tổ hợp sắp xếp xong, Ngự Thiên vẫn luôn phụ trách dẫn quái."
Cố Phi ngửa mặt lên trời thở dài. Thực sự là Ngự Thiên Thần Minh sống quá không dễ dàng, đơn đấu phải ra mặt, hoạt động đánh quái mình mệt mỏi, thuần chất một vú em. Lại nhìn mình... "Xì", Cố Phi hậm hực mà phun nước bọt, mình lại là vú em thay thế bổ sung.
"Quái ở đây không dễ dẫn đối với Pháp sư nha!" Băng Lưu Ly ở khía cạnh Pháp sư nói.
Lạc Lạc cười cười: "Thiên Lý không phải là Pháp sư thông thường, anh ta thế mà chạy nhanh."
"Nhanh đi nhanh đi!" Bọn con gái vừa nghe lập tức cũng bắt đầu thúc giục Cố Phi.
Cố Phi đành chịu mang kiếm theo, đi qua càn quét từng con tiểu quái rải rác ở chung quanh.
Nhạn quá lưu thanh, kiếm quá lưu ngấn,  (Chim nhạn bay qua sẽ lưu lại âm thanh, kiếm quét qua sẽ lưu lại dấu vết), đây chính là phương thức Cố Phi dẫn quái.
Đừng tưởng rằng Cố Phi không hiểu kỹ thuật dẫn quái là sao, làm một pháp sư, còn làm một pháp sư vẫn đơn luyện, Cố Phi sớm đã dày công tôi luyện* việc dẫn quái. (*Nguyên văn: 炉火纯青 - Lô hỏa thuần thanh: tương truyền Đạo gia luyện đan, nhìn vào lò, thấy ngọn lửa lên màu xanh, coi là đã thành công, ví với sự thành thục của học vấn, kĩ thuật.)
Ánh kiếm lưu loát dạo qua một vòng, Cố Phi đã đem toàn bộ tiểu quái trong vùng khu luyện cấp dẫn đến phía sau cái mông mình, xình xịch xình xịch một đoàn xe lửa quay lại.
"Dẫn tới chỗ nào hả?" Cố Phi lớn tiếng kêu.
"Trời ơi! Còn không có vẽ vòng." Lạc Lạc vỗ đầu.
Kỳ thực chỗ đứng các cô, ngay cả tuần tự đánh quái, đều là Ngự Thiên Thần Minh trù hoạch bố trí đi ra lúc trước đó. Vòng trong miệng Lạc Lạc nói cũng là như thế.
Mấy cô Pháp sư trong đoàn đội này kỹ thuật có hạn, bình thường "Thiên Hàng Hỏa Luân" đánh chính xác tới trên hết thảy quái không nổi. Vì vậy Ngự Thiên Thần Minh nghĩ ra biện pháp này.
Làm cho các cô ở thời gian cố định ném "Thiên Hàng Hỏa Luân" tới trong vòng là được, mà cậu ta, lại phụ trách nắm chắc thời cơ tốt mang quái vào trong vòng.
Cứ như vậy, "Thiên Hàng Hỏa Luân" có thể đánh trúng toàn bộ quái hay không, hết thảy đều phải xem kỹ thuật dẫn quái của Ngự Thiên Thần Minh.
"Thường đều là Ngự Thiên làm việc này, đã quên." Lạc Lạc nói xong liền giơ lên pháp trượng đi trung tâm vẽ vòng, vừa phất phất tay với Cố Phi: "Trước hết mang quái chạy vòng vòng, tôi sẽ lập tức vẽ xong."
Bọn con gái hết sức chuyên chú mà xem Lạc Lạc vẽ vòng.
Người chơi nữ làm chuyện gì cũng tỉ mỉ. Lạc Lạc quy củ vẽ xong một vòng tròn. Vừa thưởng thức tổng thể có tròn vành vạnh hay không, vừa khoát tay với Cố Phi: "Được rồi, dẫn quái đi qua đi."
Tầm mắt bọn con gái dời đi, từ trên vòng chuyển đến phương hướng chỗ của Cố Phi, ngay sau đó chứng kiến Cố Phi đơn độc lẻ loi một người, ánh lửa trên đất còn chưa rút đi, thi thể tiểu quái phơi khắp nơi, té ở chung quanh hắn.
"Không cần. Tôi đã giải quyết rồi." Cố Phi nói.
Bọn con gái ngơ ngác nhìn nhau. Vừa thấy Lạc Lạc đi vẽ vòng, chút thời gian như thế liền thanh lý xong toàn bộ quái sao? Làm như thế nào? Không ai thấy.
"Chờ đổi mới đi!" Cố Phi vừa nói vừa bước trở về.
"Anh… Giết quái thế nào?" Lạc Lạc hỏi.
"Thiên Hàng Hỏa Luân đấy! Các cô không nhìn thấy?"
Bọn con gái nhất tề lắc đầu.
Lúc mình giết quái lại còn thoải mái vẽ vòng sao cho đẹp, thực sự là quá đáng. Cố Phi buồn bực.
"Tí nữa anh biểu diễn lại một lần đi." Lạc Lạc nói.
"Được, các cô đi dẫn quái." Cố Phi nói.
"Hả?"
"Đều đi dẫn, tôi một người là đủ rồi." Cố Phi chỉ huy.
"Nhưng bình thường…"
yĐó là tình huống có Ngự Thiên ở đây thôi. Tình huống bây giờ không giống thế, chúng ta phải làm điều chỉnh tương ứng." Cố Phi nghiêm chỉnh đứng đắn nói, khắp người tản ra vẻ tự tin của cao thủ.
Lạc Lạc nghĩ cũng phải. Chẳng hạn như trong nghiệp đoàn có cô gái nào ở đội Chiến Vô Thương, nghe nói phương thức luyện cấp khác rất nhiều với các cô. Với lại trong đội cũng không có Pháp sư nào.
Lấy chủ yếu là chức nghiệp cận chiến, nhưng sau cùng thì hiệu suất thăng cấp cũng xấp xỉ đội Pháp sư các cô là chính thôi.
Nhân tố quyết định trong đó, hẳn phải do chiến thuật của cao thủ chế định đi!
Như vậy xem ra, chẳng nhẽ Thiên Lý cũng là một cao thủ trong muôn người ở game online? Lạc Lạc có suy nghĩ nghi ngờ. Hai người Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh kia, trong game online trình độ tuyệt đối là cấp bậc già đời, từ trên xuống dưới ở Trọng Sinh Tử Tinh đối với điều đó đều là thật lòng tin phục* (*Nguyên văn: 心服口服 - Tâm phục khẩu phục).
Thiên Lý cũng có thực lực này sao? Lạc Lạc nghĩ nếu như đám người Ngự Thiên Thần Minh thế thì là người có sự hiểu biết về game online, tối thiểu Pháp sư không nên thêm điểm toàn bộ tăng nhanh nhẹn, bạn xem Thiên Lý chạy nhanh bao nhiêu kìa! Lạc Lạc than thầm.
Ở nơi này chờ quái đổi mới rất rảnh rỗi. Bọn con gái cũng chờ Cố Phi giảng giải chỗ đứng chạy vị, phương hướng pháp thuật, các loại vấn đề phải chú ý một hồi đánh quái gì đó, nhưng Cố Phi một lời chưa nói, chỉ khi quái vật đổi mới xong nói ba chữ: "Đi dẫn đi!"
Bọn con gái loạn thành một đoàn, trong lúc nhất thời chẳng biết lựa chọn như thế nào.
"Một người một, đi đi!" Cố Phi chỉ huy cuối cùng bắt đầu rồi.
"Chúng em là Pháp sư mà!" Có mấy người cô gái nào ngờ vực.
"Pháp sư không phải hẳn là người biết dẫn quái nhất sao?" Cố Phi cũng nghi ngờ.
Pháp sư đơn luyện quả thực hẳn là biết dẫn quái nhất, chẳng qua, có rất ít Pháp sư sẽ đơn đấu.
Mấy cô Pháp sư đưa mắt nhìn nhau.
"Đi dẫn đi!" Lạc Lạc nói với mấy cô gái nọ, cô muốn nhìn một chút xem Cố Phi rốt cuộc có cái chiến thuật độc đáo gì. Theo Ngự Thiên Thần Minh luyện cấp trong khoảng thời gian này. Lạc Lạc học không ít. Phát hiện thứ game online này hoá ra cũng là rất nhiều tri thức.
Bọn con gái nghi hoặc cùng đi về hướng tiểu quái.
"Hỏa Cầu, bắn!" Chung quanh vang lên tiếng nũng nịu của các cô.
"Dẫn được rồi thì đồng thời mang tới." Cố Phi hô.
Bọn con gái mang theo quái bắt đầu chạy trở về. Lần này coi như không phải là một đoàn xe lửa. Chỉ có một người dẫn một quái. Nhưng một đống tiểu quái có chỉ số thông minh cứng nhắc lại đứng thành hàng như xe lửa lái tới đây.
Bây giờ một người mang một, trận hình các tiểu quái, quyết định bởi đội hình của các cô Pháp sư.
"Ngay ngắn chút." Cố Phi ra hiệu mọi người.
Bọn con gái hướng bên phải làm chuẩn, vừa chạy vừa đứng thành một hàng.
"Đứng theo đội." Cố Phi ở một bên khoa tay múa chân ra hiệu.
Chín cô gái nào vừa di chuyển vừa bày thành ma trận vuông 3×3. Cố Phi hài lòng gật đầu, nâng kiếm lên: "Thiên Hàng Hỏa Luân!"
Bọn con gái ngẩng đầu nhìn lên trời, có người còn đang hô: "Còn chưa tới trong vòng."
"Trước hết không nên nhìn, lại chạy về phía trước vài bước." Cố Phi cực kỳ hoảng sợ.
Vẻ mặt hoảng loạn lây sang bọn con gái, mọi người vội vã mau chóng đi về phía trước, đội ngũ có loạn một chút.
"Được rồi, giậm chân tại chỗ là được!" Cố Phi nói.
Mọi người dừng bước lại, phân nửa người quay đầu tìm "Thiên Hàng Hỏa Luân" của  Cố Phi.
Vòng lửa vào lúc này mới cuồn cuộn hiện ra, Cố Phi cũng đang quát khẩu lệnh:  "Hàng!"
Vòng lửa bỗng chốc rào rào bay xuống, liền thiêu đốt cả vùng đất, tim của mấy cô đang nhảy. May mà nghe Cố Phi mau mau chạy ra, bởi vòng lửa này có một bộ phận ở trên đỉnh đầu các cô đấy.
Vốn có chín người, nhưng vòng lửa chỉ vòng trên bảy con, có hai cô gái nào đó dẫn quái mà chạy quá nhanh, đã đánh mất quái dẫn được.
Trong phút chốc vòng lửa rút đi, bảy con tiểu quái trong tình trạng bốc cháy té trên mặt đất. Cố Phi đã đi tới: "Đánh chết quái chẳng phải là được sao, cần gì chấp nhất với cái vòng ấy?"
Nói xong vừa chỉ chỉ hai cô gái ở giữa: "Đừng khẩn trương như vậy, tôi biết các cô chạy trốn không hề nhanh. Nhưng thời gian vậy là đủ rồi, chỉ cần quái thành một đội, tôi liền diệt chúng nó."
Bọn con gái chẳng biết nói cái gì cho phải. Đặc biệt là Lạc Lạc.
Đấu pháp bây giờ của Cố Phi, phần chiến thuật khá ít, hoàn toàn chính là biểu diễn sức mạnh thôi.
So sánh với đấu pháp Ngự Thiên Thần Minh thiết kế, nội dung nòng cốt đấu pháp là kỹ thuật dẫn quái của Ngự Thiên Thần Minh, mà đấu pháp của Cố Phi này đây, nội dung nòng cốt là thương tổn pháp thuật của Cố Phi.
Một Thiên Hàng Hỏa Luân liền giết toàn bộ quái... Đây không phải là kỹ thuật, đây là pháp thuật thương tổn hung hãn. Tuy rằng "Thiên Hàng Hỏa Luân" của Cố Phi nắm giữ thời cơ hết sức chuẩn xác, nhưng ở dưới pháp thuật thương tổn toả sáng biến thái kia của hắn, một chút kỹ thuật này lại bị che đậy.
Đội luyện cấp này chính là lấy Pháp sư làm chủ, ngưỡng mộ với Cố Phi bây giờ hiển nhiên không phải là chỉ có một chút thôi nữa. Bọn con gái đều kêu sợ hãi, rối rít hỏi pháp thuật Cố Phi thương tổn bao nhiêu, độ thuần thục pháp thuật bao nhiêu.
Cố Phi nhìn thuộc tính cá nhân, nói ra thương tổn pháp thuật.
Với trí lực của pháp sư cấp 40 hiện nay, dựa vào thuộc tính của Cố Phi cộng với vũ khí thì thương tổn pháp thuật đã có vẻ không đến nỗi kinh thế hãi tục như thế.
Bất quá so với bọn con gái vẫn là phải cao hơn một đoạn, hơn nữa lực sát thương của "Thiên Hàng Hỏa Luân", vừa lúc là đủ số liệu để nháy mắt giết tiểu quái cấp 40.
Nhưng cái này cũng không phải là thương tổn pháp thuật hạn mức cao nhất của Cố Phi. Ví dụ kỹ năng "Tinh Thông Pháp Thuật" này có phụ phụ thêm thương tổn pháp thuật, ở trên mặt thuộc tính nhân vật cho thấy lực công kích pháp thuật là không hề tính vào, chỉ có ở trong thực chiến mới phát huy hiệu lực và tác dụng.
Trừ những thứ đó ra, trên trang bị phụ pháp cường hóa thuộc tính pháp thuật cũng là như vậy. Ví dụ như trên Nguyệt Dạ Linh Bào có "Tinh Thông Pháp Thuật +1 và  thương tổn pháp thuật công kích +10%", rõ ràng cũng không có tính toán đến thuộc tính bên trong nhân vật.
Mặc kệ thế nào, tồn tại loại chiến lực như Cố Phi thế này, hiệu suất luyện cấp chỉ có thể là càng bay vọt.
Không kể gì khác, tình huống bình thường cùng một người dẫn chín quái thành một đoàn, và hiện tại chín người chia ra đi dẫn chín quái thành một đoàn, há lại có thể dùng cùng một lời để miêu tả sao?
Cố Phi lười biếng tựa dưới tàng cây, nhìn chín cô gái dẫn quái chạy đông chạy tây.
"Dẫn xong thì tập hợp." Cố Phi hô.
Các cô gái tập hợp, ý nghĩa quái sau lưng cũng tập hợp, kiếm Cố Phi chỉ qua, dùng chiêu Thiên Hàng Hỏa Luân, thế giới lập tức yên tĩnh.
Luyện cấp như thế, ngược lại cũng rất nhẹ nhàng đấy chứ! Cố Phi nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.