Cân Cả Thiên Hạ

Chương 848: Tiếp theo




Ngay khi tất cả đám nhóc đều xuống tắm thì trận pháp bên trong bể tắm liền sáng lên, ánh sáng màu bích ngọc thoáng cái bao phủ không gian nơi đây. Tiên khí, độ ấm của nước được điều chỉnh sao cho phù hợp với từng thể trạng mỗi đứa nhóc, ngay đến cặn bã cũng được trận pháp tự động loại bỏ.
Chỉ sau vài phút tắm rửa được tiên khí quán thể những đứa nhóc bắt đầu phát sinh biến hóa, thân thể đầy vết thương bắt đầu từ từ lành lại, làn da củ ở bên ngoài cũng bị loại bỏ thay vào đó là một làn da mới trong trắng lộ hồng.
Ngay đến cả thân thể gầy trơ xương sau khi hấp thu Linh Nhũ thì cũng nhanh chóng thay đổi, bắt đầu có da có thịt. Sự kì diệu của Linh Nhũ lúc này đây đã thể hiện ra được phần nào.
- --o0o---
Còn về phần Xuân Đức sau khi rời đi thì hắn liền một mạch chạy đến thẳng nơi bán quần áo, vì quần áo bình thường thì không có khả năng tự thích nghi với thân thể người mặc mà tự điều chỉnh nên hắn lựa chọn hàng tinh phẩm.
Vừa đi vào bên trong một cửa hàng lớn bán binh khí, áo giáp, pháp bào thì Xuân Đức liền đã được một thiếu nữ xinh đẹp đón tiếp, nàng ta nhìn hắn nở nụ cười duyên sau đó hỏi:
" Không biết công tử muốn mua thứ gì, tiểu nữ có thể dẫn công tử đi chọn lựa."
Xuân Đức lúc này cũng không có nhìn qua cô gái mà nhẹ tán ra linh áp của bản thân, không lâu sau đó một trung niên béo mập lật đật chạy ra ngoài này, vừa đến trước mặt Xuân Đức hắn liền cung kính chào:
" Không biết tiểu nhân có thể giúp gì cho đại nhân."
Giọng nói tên này có chút phát run, trên trán người này còn lấm tấm mồ hôi. Xuân Đức nhìn trung niên hỏi:
" Ngươi là ông chủ nơi này sao? "
Trung niên kia liên tục gật đầu nói:
" Là tiểu nhân, không biết đại nhân cần thứ gì? "
Tiện tay ném cho trung niên này một bịch tiên thạch thượng phẩm hắn nhàn nhạt nói:
" Ta muốn mua toàn bộ bảo vật dạng áo, ngươi xem bấy nhiêu đã đủ chưa, chưa đủ thì nói cứ nói ta sẽ đưa thêm."
Trung niên nhìn thấy có gần cả 200 viên thượng phẩm tiên thạch, phát ra lục quang chói mắt thì ngây ra như phỗng, ngay sau đó hắn liều mạng gật đầu nói:
" Đủ,đủ,đủ, bây nhiêu đây mua luôn cả tiệm hàng nhỏ này của tiểu nhân cũng được...."
Thấy tên này vẫn còn muốn nói gì nữa thì Xuân Đức hơi nhăn mày lại nói:
" Vậy còn không đi làm việc đi."
" Dạ dạ, tiểu nhân đi ngay."--- Trung niên ngay lập tức vâng dạ rồi chạy đi vào bên trong. Lúc chạy vào bên trong hắn còn không quên nhìn sang cô gái đang đứng kế bên.
Cô gái này nhìn thấy ánh mắt của ông chủ thì liền hiểu ý, sau khi trung niên mập kia rời đi thì nàng liền hướng về phía Xuân Đức cung kính có thừa nói:
" Mời đại nhân vào bên trong dùng trà, rất nhanh thứ đại nhân yêu cầu sẽ được mang tới."
Xuân Đức khẽ gật đầu sau đó liền đi theo cô gái đi vào bên trong.
........
Sau khi ngồi uống trà một lúc thì trung niên mập kia lần nữa xuất hiện mang theo vài cái nhẫn chứa đồ.
Hắn tiến tới trước mặt Xuân Đức cũng kính đưa ra mấy cái nhẫn chứa đồ nói:
" Thứ đại nhân yêu cầu ở bên trong, đại nhân nhìn xem."
Xuân Đức lúc này cũng nhận lấy 3 cái nhẫn chứa đồ, sau đó liền dùng hồn niệm đảo qua, phát hiện tất cả những thứ ở bên trong còn tốt hơn cả mong muốn của hắn, hắn cũng không phải dạng người thích chiếm chỗ tốt của người khác.
Sau khi ước lượng giá của những thứ hàng bên trong này hắn liền lấy ra thêm 100 tiên thạch thượng phẩm đưa cho trung niên nhân.
" Ngươi làm rất tốt, hàng ta nhận. "
Nói xong thì Xuân Đức cũng liền rời đi. Chớp mắt liền đã không thấy bóng dáng ở nơi nào nữa rồi, thấy Xuân Đức đã rời đi thì trung niên kia liền thở nhẹ ra một hơi.
Cùng lúc đó có vài người đi vào bên trong này, sau khi nhìn xung quanh thấy chỉ có một mình trung niên đang lau mồ hôi cùng với một thị nữ khác ở trong phòng, ngoài ra không có người nào nữa cả thì một người lên tiếng hỏi thăm:
" Đại ca, người kia đi rồi sao? "
" Người kia là tu vi gì lại khiến cho đại ca thành ra cái bộ dạng như vậy? " Lại một người khác hiếu kì hỏi thăm.
Lão chủ quán cửa hàng này vốn dĩ cũng là một nhân vật có số của má tại khu vực bên ngoài Bàn Long Thánh Địa, thường ngày chỉ có hắn sai bảo người khác chứ không người nào dám sai bảo hắn. Nhưng hôm nay hắn tự mình làm chân chạy cho người khác thì làm sao lại không khiến cho người ta hiếu kì cho được.
Cất đi tiên thạch trung niên béo lùn nghiêm túc nói:
" Việc này mấy người bọn đệ không biết vẫn là hơn, ngày hôm nay cứ xem như là chưa từng gặp mặt người kia. Rõ chưa? "
Thấy bộ dạng nghiêm túc của hắn thì mấy người còn lại hai mặt nhìn nhau, sau đó đều gật đầu.
......
Mua được quần áo cho đám nhóc thì Xuân Đức ngay lập tức liền quay về. Cũng không mất bao lâu thì hắn lại xuất hiện bên trong lâu đài đá. Nhưng vừa vào bên trong thì hắn không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy nơi đây không biết từ lúc nào lại xuất hiện thêm một đám tiên hồ(cáo).
Đa phần đám tiên hồ đều chỉ có 2 đuôi hoặc 3 đuôi, nhiều con chỉ có một cái đuôi. Ngay khi hắn xuất hiện trong này liền bị đám tiên hồ phát hiện, cả đám đều rít lên, con nào con nấy xù hết lông lên bộ dạng chuẩn bị chiến đấu.
Nghe được tiếng rít từ một hướng khác Sói Mập ngay lập tức vọt ra phía ngoài này, bộ dạng hung ác phô bày ra. Nhưng khi nhìn thấy Xuân Đức thì nó liền lập tức thu liễm lại, nó vẫy vẫy đuôi không khác gì chó nhà.
" Chủ nhân người đã về rồi sao? "
Nhẹ gật đầu, hắn chỉ đám tiên hồ(cáo) hỏi:
" Đám cáo tuyết này ở đâu ra vậy mập mạp."
Thấy Xuân Đức hỏi về mấy con Tuyết Hồ thì Sói Mập lập tức đắc ý khoe khoang:
" Trong lúc chủ nhân rời đi thì có một đàn Tuyết Hồ bị vướng vào mê trận không thể thoát khỏi, vậy là Tiểu Kim đã không tiếc thân mình đang còn ướt xông vào mê trận cứu các nàng đi ra, để cảm tạ ơn cứu mạng của Tiểu Kim các nàng nguyện ý sau này đi theo Tiểu Kim."
Thấy bộ dạng đắc ý của Sói Mập thì khóe miệng Xuân Đức thoáng cái co giật mấy lần, nhìn nhìn Sói Mập lại nhìn đám Tiểu Hồ hắn có chút không thể tưởng tượng được là tên này lại có sở thích khác sói như vậy.
Nhưng hắn cũng mặc kệ không có nói gì thêm, cũng không có can thiệp vào, Sói Mập thích làm cái gì kệ nó. Đã vậy hắn còn khích lệ một câu.
" Mập mạp ngươi làm tốt lắm."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.