Cân Cả Thiên Hạ

Chương 785: Linh hồn cường giả-1




Không qua bao lâu thì thệ ước đã được kí kết, với bên nắm quyền chủ động là Xuân Đức. Có thiên đạo làm chứng thì không một ai có thể làm trái.
[ Chú thích: Thiên đạo là đại diện cho quy tắc, chỉ có quy tắc và quy tắc không có tình cảm xen vào. Nó không khác gì một bộ luật ước thúc tất cả mọi người, ai làm trái nó thì đều có một kết cục. Thiên đạo cũng được chia làm dăm bảy loại. Ở một thế giới, một tiểu thế giới thì cũng có thiên đạo nhưng thiên đạo nơi này rất yếu kém, cường giả có thể đơn giản bé cong ý chí thiên đạo. Còn nếu như là quy tắc của cả vũ trụ thì không có một người nào có thể dùng sức mạnh bẻ cong mà chỉ có thể lách luật. Nhưng muốn lách luật thì nói dễ hơn làm.]
Lúc này Xuân Đức nhìn người thanh niên kia nói:
" Bây giờ ngươi có thể cho ta biết vị trí nơi kia."
Người thanh niên kia lúc này cũng không có vòng vo mà điểm tay một cái, một đạo ánh sáng bắn tới Xuân Đức, Xuân Đức nâng tay nhẹ bắt ngay lập tức đoàn ánh sáng kia đã nằm gọn trong tay hắn, khẽ bóp một cái đoàn ánh sáng ngay lập tức vỡ tan. Biến thành vô số tin tức bay vào trong hắn.
Sau một lúc thì Xuân Đức liền mở mắt ra, ánh mắt hắn nhìn về phía người thanh niên có một tia nghiền ngẫm. Sau một lúc thì hắn nói:
" Theo ước định thì ngươi có thể sống, đợi tới lúc tiên bảo đến tay thì ta sẽ thả cho ngươi rời đi."
Nói xong thì Xuân Đức liền rút lui ra khỏi thế giới linh hồn của người kia. Theo như thệ ước lúc trước hắn lúc này phải giải độc cho tên thanh niên này. Tay hắn khẽ điểm trên trán người thanh niên kia, trong lúc này một luồng khí độc vô hình vô chất từ người thanh niên theo ngón tay của hắn quay về bên trong thể nội.
Không qua mấy hô hấp thì người thanh niên kia liền tỉnh lại. Vừa tỉnh lại thì người này liền hỏi:
" Tại hạ tên Khổ Đức Nạp, không biết các hạ tên gì? "
" Vô Tà."--- Xuân Đức lạnh nhạt đáp.
Nghĩ tới điều gì Xuân Đức lúc này lại hỏi:
" Vì sao lúc trước ngươi lại nhằm vào ta? "
Khổ Đức Nạp lúc này ngồi dậy, sau khi phủi phủi xong bụi bẩn trên người thì hắn mới cười khổ nói: 
" Không giấu gì các hạ, ta đây cũng là xui xẻo, các hạ ẩn giấu quá sâu khiến ta không có phát hiện ra thân phận của các hạ, nhầm tưởng các hạ là Tôn Vân trước kia nên mới có hành động như vậy, mục đích thì không cần nói các hạ cũng biết rồi. Đúng thật là nếu như ta chiếm được cái thân xác này sớm hơn vài ngày thì đã không có việc này rồi."
Xuân Đức gật gật đầu, hắn lúc này lại hỏi:
" Bao giờ chúng ta có thể xuất phát, thời gian ta không có nhiều? "
Khổ Đức Nạp nói:
" Cho ta thêm 2 ngày, hai ngày sau chúng ta có thể lên đường, ta cần có hai ngày để thích nghi với thân thể này, đi vào nơi kia rất nguy hiểm ta không muốn bản thân giữa đường lại bị một con quái vật nào đó ăn sống."
Xuân Đức dơ tay lên ra hiệu cho tên này ngừng lại, đợi tên kia im miệng thì hắn mới nói:
" Hỏi ngươi thời gian thì nói thời gian là được, làm gì giải thích nhiều như vậy làm gì. Đã vậy thì hai ngày, hai ngày sau ta lại đến tìm ngươi. Ngươi không có ý kiến gì chứ?"
Khổ Đức Nạp lắc lắc đầu nói:
" Không có ý kiến."
Xuân Đức gật gật đầu nói:
" Như vậy tốt nhất, ta có việc đi trước."
Nói xong thì hắn vung tay lên,hai tên trước kia đi theo Khổ Đức Nạp làm tùy tùng bị hắn bắt vào trong tay, ngay sau đó hắn liền tiến hành sưu hồn hai kẻ này, sưu hồn xong thì hắn liền thu hai người này cùng mấy kẻ đang nằm trên mặt đất vào bên trong nhẫn chứa đồ làm thức ăn cho Quỷ Kiếm, làm xong thì hắn liền rời đi.
....... 
Hắn cũng không có rời đi đâu xa, hắn lúc này quay lại nơi trước kia chuẩn bị bố cục một cái sát cục bắt hết một đám cá lớn. Riêng về phần Sinh Hồn Hoa thì hắn nhất định phải có được, linh hồn luôn là điểm yếu của hắn, cũng vì linh hồn theo không kịp với thân thể nên hắn mới không có thể ở trạng thái biến hóa thần thông ba đầu địa ngục thiên long chiến đấu.
Nếu có thể lấy được Sinh Hồn Hoa thì linh hồn của hắn sẽ được cải thiện không ít. Nếu không phải mấy ngày hôm trước hắn có vấn đề quan trọng cần giải quyết thì đã tìm cách đoạt lấy Sinh Hồn Hoa rồi, ai ngờ bây giờ lại thành ra cái dạng này cơ chứ.
Chỉ qua vài cái chớp mắt thì hắn lại đã xuất hiện bên trên một ngọn núi ở phụ cận cửa vào hang động đi thông dưới lòng đất.
Lúc này đây theo hắn quan sát thì nơi này đã tập trung không dưới 20 vạn người, trong đó cường giả từ Tinh Quân Tiên Cảnh trở lên chiếm hơn phân nửa. Đã vậy trong bóng tối lại còn không ít cường giả đi theo bảo vệ đám con cháu dòng chính của các gia tộc lớn.
Theo hắn cảm ứng thì nơi đây cũng có vài tên mạnh mẽ không thể coi nhẹ. Bây giờ nơi cửa vào đi thông xuống hang động dưới lòng đất đã bị các thế lực lớn nghiêm phong lại, không cho bất kì người nào đi xuống phía dưới. Còn những người trước kia đi xuống thì bây giờ hắn cũng đã được người của thế lực lớn trục xuất ra ngoài.
Ngay lúc hắn đang quan sát khắp nơi thì đột nhiên cảm ứng được vài tia khí tức quen thuộc, hắn ngay lập tức hướng ánh mắt nhìn về nơi phát ra khí tức quen thuộc kia. Rất nhanh ở trong tầm mắt của hắn xuất hiện thân ảnh của mấy người Long Linh Nhi cùng Nhạn Tuyết.
Lúc này đây hai cô nàng ở ngồi bên dưới một gốc cây, vây xung quanh là một đám nam tử tuấn tú,lịch sự. Những người này đang nói chuyện với nhau, trên mặt mấy tên nam tử thì luôn treo một nụ cười thân sĩ, bộ dạng chính nhân quân tử. Còn về phần hai cô nàng kia thì vẻ mặt hờ hững, thi thoảng lại gật đầu cái.
Nhìn thấy hai cô nàng này ở đây thì hắn cũng không có gì ngạc nhiên, dù sao theo tin tức thì mấy ngày sau sẽ có một cuộc tranh tài nho nhỏ giữa đám hậu bối, lấy kết quả của cuộc tranh tài để mà phân chia gốc Sinh Hồn Hoa kia.
Nói thật đến lúc này hắn vẫn cảm thấy kì quái là tại sao Sinh Hồn Hoa còn chưa lấy được mà đám người kia đã vội tranh đấu, phải biết ở bên trong cái hồ nước đen thui phía dưới kia có vài thứ đến hắn cũng cảm thấy sợ hãi. 
Tuy hắn cũng không biết thứ kia là cái quỷ gì nhưng ắt hẳn không phải vật gì dễ đối phó. Với thực lực của hắn còn như vậy huống gì là đám người này. Hắn không biết là bọn họ có biện pháp gì để đối phó với những thứ kia.
Có điều vấn đề này hắn cũng không mấy quan tâm, dù sao có người đi trước dò đường, đánh quái cho hắn thì hắn còn mừng không kịp nữa là. Chỉ cần đến cuối cùng đồ vật vẫn rơi vào trong tay hắn là ổn.
Nghĩ vậy hắn liền nở một nụ cười tà ác. Nhưng trước hết hắn vẫn nên làm một chút chuẩn bị cho ngày vui sắp tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.