Cân Cả Thiên Hạ

Chương 563:




Sau khi chuẩn bị xong thì Xuân Đức bắt đầu đánh liên miên các phù văn lên người tên Tam Thanh, để cho một thân tinh hoa hắc ám cùng sinh mệnh lực lượng của hắn dồn về trái tim. Cuối cùng là cho tên kia lên giá nướng, Xuân Đức chút nữa lấy trái tim hắn còn phần cơ thể là của con Ma Lang đang thèm nhỏ nướng miếng ở bên cạnh.
Sau một giờ, mùi thịt nướng đã phiêu đãng khắp cả một vùng không gian xung quanh, còn tên Tam Thánh gì đấy lúc này đã chết không nhắm mắt, Xuân Đức cũng không có vuốt mắt cho hắn mà cứ để như vậy. Cơ thể tên này đã bị nướng chín chỉ có mỗi phần đầu là vẫn giữ được bộ dạng lúc ban đâu
Đợi thêm một lúc nữa khi thịt đã được, Xuân Đức đánh thêm một đạo hấp nguyên cấm phù vào trái tim tên này. Rất nhanh trái tim đỏ lên như một cục than củi đỏ chót. Lam Nhã thuần thục dùng dao găm rạch ngực tên kia móc ra trái tim đang phát ra hồng quang kia.
Đúng lúc này đây không biết làm sao lại cho 3 người ngừng phi hành hạ xuống nơi đây. [ Thần thức không phải lúc nào cũng tản mác ra xung quanh vì tốn năng lượng rất lớn, vì thế không phải lúc cần thiết thì Xuân Đức cũng không có phóng ra thần thức. Nên đôi khi thường có mấy vị khách bất ngờ xuất hiện.]
Ba người có một nữ hai nam, nữ nhân xinh đẹp thanh cao, hai nam nhân một cường tráng, oai hùng, một là thư sinh văn nhã, cả ba đều có tướng mạo thập phần xuất chúng. Bọn họ nhìn thấy khói cùng ngửi thấy mùi thịt nướng nên mới dừng lại nơi đây. Nhưng khi bọn họ nhìn rõ là cái gì đang phát ra mùi thịt nướng thì cả đám sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía hai người Xuân Đức cùng Lam Nhã.
Thanh niên văn nhã cau mày nhìn cái xác bên trên giàn nướng, nhìn về phía hai người Xuân Đức lớn tiếng quát:
" Các ngươi có biết đây làm gì sao? Hành vi của các ngươi nếu bị các vị trưởng lão biết rõ thì chỉ có con đường chết, không những tàn sát đồng môn lại còn có những hành vi thương thiên hại lỹ thế này... ứ"
Xuân Đức móc xuống hai con mắt của tên Tam Thanh ném thẳng vào miệng của tên kia, hai con ngươi mang theo một mớ dây thần kinh còn vương máu tươi chui vào bên trong miệng tên kia, sau đó tuột thẳng xuống dạ giày.
Xuân Đức tỉnh bơ nói:
" Ít ra hai người chúng ta còn ăn thịt chín, ngươi không ngờ lại nuốt sống luôn, quả là người trong nghề, sành ăn thấy sợ."
Xuân Đức nhận lấy một nữa trái tim cho vào trong miệng ăn nhìn tên thư sinh văn nhã kia đang cật lực nôn ra hai con mắt của tên Tam Thanh nhưng mà làm sao có thể nôn ra được trong khi Xuân Đức còn không chết hai con mắt kia.
Hắn cười hắc hắc nhìn tên thư sinh văn nhã sắc mặt trắng nhợt đang điên cuồng đấm vào bụng muốn nôn vật kia ra, có điều vật kia thì không ra mà hắn thì nôn cả máu ra rồi.
Cô gái cùng thanh niên cường tráng nhìn thấy cảnh này thì lạnh lẽo nhìn Xuân Đức sát ý không một chút che giấu, cô gái đi về phía bên người tên thư sinh văn nhã nói:
" Thứ kia bị tên kia đụng tay chân không thể nôn ra được đâu Cát Văn. "
Thanh niên Cát Văn hai mắt đỏ đậm nhìn về phía Xuân Đức gào lên:
" Ngươi phải chết."
Hắn còn chưa nói xong thì một cái lưỡi người tươi sống bị Xuân Đức đưa vào trong miệng tên kia, tên kia trong nháy mắt ngậm miệng lại, hắn lúc này như bị điên sau khi nhổ ra cái lưỡi kia thì liền rút ra trường kiếm xông về phía Xuân Đức.
Xuân Đức cười cười, điều khiển cho hai con mắt trong bụng tên kia chạy ngược lên miệng, tên kia trong nháy mắt cảm thấy hai thứ tròn tròn như viên bi lớn trong miệng đảo quanh liên há mồm muốn phun ra, khi hắn vừa há mồm thì Xuân Đức ném ngay một miếng thịt vào miệng hắn, tên kia không kịp né bị cả miếng thịt lớn chui thẳng xuống bụng cùng với hai con mắt.
" Ha ha, ngon không lại thêm một miếng nhé, nào há miệng cưng."
Xuân Đức cười tà ác lại khiến cho tên Cát Văn kia há miệng ra, Xuân Đức liên tục ném mấy miếng thịt vào miệng tên kia rồi giúp hắn nuốt xuống.
A a a a a a a a a a a a a a.
A a a a a a a a.
" Ta phải giết người, giết..."
Cứ mỗi lần tên kia rít gào thì Xuân Đức lại ném vào miệng cho tên kia một miếng thịt, trong nháy mắt bụng tên kia đã to ra một vòng. 
Đang lúc Xuân Đức chơi vui thì tên thanh niên cường tráng bất ngờ tập kích ở phía sau hắn, một đường đao sắc bén vô cùng, nếu như có thực lực trên tên này chỉ một chút thì nhất định sẽ bị chém bay đầu.
Xuân Đức cũng không thèm nhìn lại mà lấy xương cánh tay mới bị lóc hết thịt ném ra phía sau. 
Cheng
Đại đao chém một cái chia đôi xương tay ra nhưng mà dụ dị thay sau khi xương bị chặt làm hai thì hai nữa kia dùng tốc độ thuấn di đâm vào trong hai mắt của tên thanh niên cường tráng. Còn về thanh đao đang chém xuống, Xuân Đức tùy ý nắm lại sau đó đâm luôn vào bụng tên thanh niên cường tráng.
Tên thanh niên cường tráng kia cũng không có kêu lên mà lùi nhanh về phía sau, tới lúc này cơn đau mới kịp truyền tới đại não tên này, ngay lập tức một tiếng kêu thảm giống như heo bị chọc tiết vang lên.
Giao thủ không qua mấy chiêu Xuân Đức đã đùa cho một tên tinh thần thác loạn còn một tên thì đun mắt. Bây giờ hoàn hảo chỉ có mỗi cô gái kia, cô nàng kia sắc mặt ngưng trọng nhìn Xuân Đức, nàng ta cũng không có chạy trốn mà nhìn hắn chằm chằm.
Xuân Đức cũng không có ra tay nữa mà cười cười đánh giá nàng, sau một lúc nàng ta mới hít một hơi thật sâu gằn giọng nói:
" Ngươi không sợ hành vi của mình bị các vị trưởng lão biết sao? "
Xuân Đức vẫn cười, vung tay lên ba đạo hộ phù từ bên trong đầu ba người bay ra ngoài, Xuân Đức lúc này mới nhìn nàng nói:
" Chết liền xong à, có gì đâu phải sợ chứ. Cái tên trên cái giá nướng này lúc trước cũng kiêu ngạo lắm, muốn ngủ với sư muội ta cơ bây giờ thì hắn đã thành thịt nướng, không biết trước khi chết thì cô muốn biến thành thức ăn hay là cái gì? Nói cho ta nghe một chút nếu thuận tai thì có thể thành toàn cho cô."
Cô gái lúc này cùng hai người khác sắc mặt trắng như cục bột không có một tí huyết sắc, nàng run giọng nói:
" Làm sao ngươi lại có thể lấy ra hộ phù của Danh Phù trưởng lão."
Xuân Đức cắn một miếng tim, một tay chống cằm vừa nhai vừa nói:
" Cũng không biết nữa, nghiên cứu một chút thì có thể phá giải thôi, dễ lắm à có gì đáng ngạc nhiên đâu, mà ta đang muốn hỏi cô là chọn làm đồ ăn hay gì khác. Quyết định nhanh lên để ta giết mấy người luôn một thể rồi còn phải lên đường nữa."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.