Cân Cả Thiên Hạ

Chương 434:




Chỉ sau hai tháng tết sự kiện Như Mộng thông qua những người chơi bị loại được truyền bá rộng rãi, nó giống như một hiệu ứng quả cầu tuyết vậy, càng lăn càng nhanh, càng lăn càng lớn. Vì vậy mà trong 2 tháng này bên cạnh mấy trăm tinh vực đã nghe được tin tức nóng sốt này. Tu vi Hóa Thần Cảnh đỉnh phong ở xa thì nhanh chóng bán hết mọi thứ để được đi tới Ma Long Đại Lục tìm đến Ác Ma Điện thử cơ duyên một lần.
Đến cả những thế lực đối địch cũng cho người đến nhìn xem một chút, ai ngờ đi xem một lần rồi cũng không thấy hồi âm trở lại luôn. Cái này cũng không phải là người Ác Ma Điện thủ tiêu mấy tên kia rồi mà là đám này sau khi bị loại ba lần thì không cam lòng dừng lại tại Ác Ma Thành chờ đợi một năm qua đi rồi vào tiếp.
Tính sơ sơ mỗi tinh cầu có người sống khoảng 100 tỷ nhân số thì bên trong đó có đến cả gần tỷ người có tu vi Hóa Thần Đỉnh phong rồi, cái này chỉ là tính bình quân mà thôi. Như vậy mấy ngàn tinh cầu có đường hầm thời không nối liền với Ma Long Đại thì số lượng người tìm đến Ác Ma Điện là cở nào khủng bố.
Từ một cuộc thi nho nhỏ biến thành một thế giới đông đúc vô cùng, cùng với đó là những vật phẩm bên trong thế giới mộng huyễn được bán cái giá trên trời. Có người bỏ cả một gia tài chỉ để mua một bộ đồ có phẩm chất Lam bên trong thế giới mộng huyễn.
Theo số lượng người gia nhập tham gia càng ngày càng nhiều, tầng một thế giới mộng huyễn đã hình thành từng khu vực thành thị to lớn, có liên miên gia tộc cùng chung tay đi vào tạo thành một liên minh kiếm một nơi cắm dùi bên trong thế giới mộng huyễn. Đa phần mấy khu thành thị này là do mấy cự đầu Ác Ma Điện tạo nên cho những người chơi trọng thương có thể về nghỉ ngơi. Bớt đi tình trạng bị đào thải như vậy mới phù hợp với lợi ích của Ác Ma Điện.
Những người tham dự không hề biết tốc độ thời gian tăng 20 lần nhưng bọn họ tu luyện chỉ tăng như bình thường, cái này không phải là thiên địa bên trong thế giới mộng huyễn có vấn đề mà là do phần tăng trưởng vượt mức kia đã bị người Ác Ma Điện thông qua trận pháp tách khỏi bọn họ.
Còn khi bọn họ ra ngoài cảm thấy tu vi tăng đột biến chẳng qua là Ác Ma Điện đối với mấy tên thất bại trả lại cho bọn hắn 10% số lượng sinh mệnh cùng sinh hồn bóc lột được để an ủi cùng dụ đám này quay lại. Những người tham dự không biết Ác Ma Điện coi bọn họ là bà sữa mỗi ngày vắt kiệt nên bọn họ rất vui vẻ còn tưởng bản thân kiếm lời, Ác Ma Điện kiếm được chỗ tốt cũng vui vẻ, cả hai đều vui.
Thế giới mộng huyễn bây giờ cũng tương đương với một thế giới ảo mà mọi người biết đến, có điều là nó chân thật hơn, có thể tu luyện, sinh sống như bình thường. Cũng vì thế giới mộng huyễn mà tình hình ở Chiến Trường Đại Lục cũng bớt căng thẳng đi rất nhiều. Các phe lại có hiệp ước mới định ra một thời đại hòa bình.
...........
Bên trong thế giới mộng huyễn tầng 1.
Tô Minh bây giờ đã không còn đơn độc như lúc ban đầu nữa mà là gia nhập vào một đội ngũ toàn gái là gái. Đội ngũ có 20 người hắn là đoàn phó cũng là người có thực lực mạnh nhất trong đoàn, có lẽ vì bản tính ngốc ngốc nên ở trong đoàn hắn rất được mọi người ưa thích, có mỗi điều hắn chỉ thích tùy tùng tiểu Nguyệt của hắn mà thôi. Trong mắt hắn tiểu Nguyệt luôn luôn là hoàn hảo nhất.
Đoàn trưởng đội ngũ này cũng là người quen của Xuân Đức. Nàng không ai khác chính là Trần Vũ Thư, còn đa phần các thành viên còn lại đều là thành viên của phế vật doanh( thiên tài doanh trước kia).
Lúc này mọi người đang ở một nơi trả nhiệm vụ bên trong thành chính dành cho tân thủ. Đi đến trước mặt một ông lão, Trần Vũ Thư nói:
" Đội ngũ Huyết Nguyệt muốn trả nhiệm vụ số 213 444 656."
Ông lão trên mặt biểu lộ hiền hòa, nở một nụ cười ấp nói:
" Tốt lắm những chàng trai, cô gái của ta. Nhiệm vụ cần giao nạp 20 cây Tử Tinh Hoa, 10 viên đá sinh mệnh, 1 viên ngọc hỗn nguyên."
Giọng nói có lực ảnh hưởng đến tâm linh rất lớn, mọi người mặc dù đã nghe lời nói này cả vạn lần rồi nhưng lần nào cũng cảm thấy nhiệt huyết dâng trào. Cảm thấy như đứa bé được cha mẹ khen vậy. Ông lão này cũng không phải người thật mà là một con rối bằng năng lượng hình thành.
Trần Vũ Thư như hài tử muốn được khen thưởng lấy ra hết các vật phẩm cần tìm đưa cho ông lão trước mặt. Ông lão nâng lên cọng kính lão nhìn nhìn một chút vật phẩm sau đó lấy ra một cái gồm bạc cùng một túi tiền đặt trên bàn, chỉ những vật phẩm trên bàn ông lão lại ôn hòa nói:
" Đây là phần thưởng của các con, một chiếc rương bạch ngân cùng 1 vạn lượng bạc. Các con hãy nhận lấy, lần sau gặp mặt ta hi vọng sẽ thấy các con mạnh mẽ hơn."
" Cảm ơn." Trần Vũ Thư nói lời cảm ơn sau đó nhận vật phẩm ở bên trên bàn thu vào không gian tùy thân.
Đi ra ngoài cả nhóm vui mừng, một đám người kéo nhau tới một quán rượu. Bọn họ vừa vào bên trong quán rượu thì có một cô gái ăn mặc dã tính mười phần tiến tới chào hỏi:
" Oa, Vũ Thư tỷ, bọn tỷ cũng mới hoàn thành nhiệm vụ sao? "
Vũ Thư nhận biết cô gái này cười nói:
"Là Đông Mai à, bọn tỷ mới hoàn thành một nhiệm vụ cấp b trở về. Muội dạo này vẫn một mình sao? Có hay không gia nhập đội ngũ của tỷ."
Đông Mai nghe vậy cười khúc khích, kéo Trần Vũ Thư tới bàn của mình. Hai người ngồi xuống Đông Mai đưa cho Vũ Thư một ly rượu nho, sau đó mới nói:
" Muội cũng đang muốn như vậy đây, đội ngũ của muội mới bị chết sạch rồi. Tỷ có thể cho muội vay ít bạc sữa đồ không? Muội có ra bên ngoài đổi hết linh thạch của bản thân ra bạc mà chỉ được có 700 bạc còn thiếu 300 nữa. Tỷ làm ơn cứu muội, ngày mai là có sự kiện rồi." Đông Mai dính lấy Vũ Thư như keo dính chuột dùng cặp mắt to tròn đáng thương nhìn nàng.
Vũ Thư dùng một ngón tay dí lên trán đông mai tức giận nói:
" Vòng vo mãi hóa ra là mượn tiền, con quỷ nhỏ nhà muội. May cho muội là tỷ mới nhận được bạc bằng không cũng không có cho muội mượn."
Đông Mai cười hì hì không thèm để ý, sau khi vay được tiền nàng liền tươi như hoa. Nàng đi theo Vũ Thư đến đội ngũ mới của nàng. Khi nàng nhìn thấy Tô Minh thì kì quái nói:
" Di, Làm sao lại mọc ra tên đầu đất này. "
Trần Vũ Thư cười nói giới thiệu:
" Đây là Tô Minh hắn là thành viên mới của Huyết Nguyệt, chắc muội cũng hẳn phải biết người có tùy tùng đang đứng số 1 trong bảng xếp hạng là ai chứ."
Đông Mai nghe vậy thì nhất thời mắt sáng lên không một chút dụt dè gì cả chạy lại bên cạnh Tô Minh dùng khủy tay huých huých hắn nói:
" Vị đại gia này có cần hầu gái hay gì không? Ta nguyện bán thân cho ngài."
Tô Minh bị như vậy lập tức túng quẫn, hắn liên tục xua tay, còn ngồi cách xa Đông Mai ra như sợ nàng cưỡng hiếp hắn tới nơi.
Mấy cô gái bên trong Huyết Nguyệt thấy tình cảnh này cười đau cả bụng. Tiếng cười của đám thiếu nữ cũng thu hút vô số ánh mắt từ bên ngoài nhìn vào. Nhìn vậy xung quanh đàn con gái là một tên nam nhân thì đã phần nam nhân nhìn thấy cảnh này đều ghen ghét khó ức chế, ước gì được thay thế cái tên tốt phước kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.