Cân Cả Thiên Hạ

Chương 431: Rụng như sung




Tiểu Y Tiên mĩm cười đáp lại:
" Không hạn chế, mọi người đều có thể tham gia nhưng vào trong kia tu vi mọi người sẽ bằng nhau đều ở cảnh giới Hóa Thần, với người thua cuộc thì xin để lại 1 /10 máu huyết bản thân. Còn người vượt qua thì không mất gì cả."
Mọi người nghe vậy thì ồn ào, bàn tán xôn xao. Có một thanh niên cường tráng nhìn có vẻ ngây ngô bấm tay tính toán:
" Thua chỉ mất một phần mười máu huyết chỉ cần khôi phục 1 ngày là hoàn lại. Nếu thắng cuộc được bí kíp, bảo vật hộ thân cùng linh thạch, cái này có lời à."
Lời này vừa ra mọi người bên cạnh hắn nhìn hắn với ánh mắt như nhìn thằng khờ. Chuyện rõ như ban ngày vậy mà cũng tính toán, cơ bản là mọi người được lợi còn Ác Ma Điện là chịu bỏ vốn ra giúp vui cho dịp lễ hội này.
Thấy một lúc lâu bên dưới không có ý kiến, Tiểu Y Tiên cất cao giọng nói:
" Không ai có ý kiến gì nữa thì mọi người chuẩn bị thí luyện."
Đang lúc mọi người ngơ ngác chưa hiểu lời nói của Tiểu Y Tiên cho lắm thì không gian nơi đây bắt đầu biến đổi, xuất hiện trước mắt mọi người không phải là cái khán đài khi trước nữa mà là một mãnh tiên cảnh có một cây cầu rộng lớn vắt ngang qua hai ngọn núi cao không thấy đỉnh. Bên dưới là một mảnh đại hải xanh biếc.
Cây cầu rất lớn cũng rất dài, dài cả vạn mét không có giống như trong lời Tiểu Y Tiên nói là 100 mét. Nhưng lúc này mọi người cũng không ai có ý kiến gì cả. 100 mét với 10000 mét trong lòng bọn họ cũng như nhau cả.
Rất nhanh thì có người bình tĩnh tiến lên cây cầu bị sương trắng bao phủ kia nhưng khi mọi người chăm chú người này bước lên thì một tiếng kêu sợ hãi vang lên cùng lúc đó người kia rơi thẳng xuống biển phía bên dưới.
" A a a a a, bên trong có thật nhiều tiên nữ cầm kiếm."
Tên kia trong quá trình rơi xuống biển thì vẫn kịp kêu lên một tiếng, mọi người nghe vậy thì có chút sửng sốt. Bên trong có người ngăn cản mọi người tiến bước nhưng suy nghỉ một chút bọn họ lại cảm thấy bình thường. Thi đấu mà không có chướng ngại mới là kì quặc đó.
Vì tránh trường hợp bị nhiều người vây công nên mọi người cùng nhau tiến vào, vừa vào bên trong thì cả đám sợ hết hồn, bên trong này cái làm gì phải một không gian nhỏ hẹp mà giống như một cái tiểu thế giới chu vi mấy vạn dặm, phía cuối chân trời là 5 cột sáng 5 màu đang sáng lên, ai cũng có thể nhìn thấy. Còn trước mặt bọn họ bây giờ là đầy trời tiên nữ cầm kiếm như kẻ vừa xui xẻo kia nói.
Nhưng các tiên nữ này chẳng dịu dàng tí gì vừa thấy bọn họ đã công kích như mưa, tu vi các nàng cũng chỉ Hóa Thần sơ kì yếu hơn bọn họ, bọn họ là hóa thần đỉnh cao nhưng công kích các nàng bỏ qua phòng hộ dính một kiếm liền chết.
Nên mấy ngàn người vừa vào liền chết chín thành, vì vào trong này không có vũ khí nên bọn họ chỉ có đường chạy. Có người vừa chạy vừa hét.
" Đại tỷ à tha ta đi, ta mập vậy chạy sắp không nổi rồi. hu hu. giờ mà có tấm chắn hay cái gì tăng tốc độ nhanh hơn một tí thì tốt."
Tên này vừa nói xong thì hắn đụng phải một cái rương màu xanh bị lấp sau một phiến đá lớn, khi hắn đụng tay vào cái rương thì một âm thanh vang lên trong đầu hắn.
" Chúc mừng bạn sở hữu tấm chắn cấp thấp, giày tăng tốc cấp thấp phẩm chất màu trắng "
Tên béo kia thoáng sửng sốt một chút sau đó mừng như nhặt được sổ gạo, nhanh tay lẹ mắt trang bị hai món vật phẩm mình mới nhặt được thoáng chốc hắn cảm giác tốc độ mình tăng cao hơn trước rất nhiều.
Vèo một cái hắn lúc này cảm giác cơ thể nhẹ như yến, bỏ xa hai tiểu tiên nữ cầm kiếm truy phía sau những người phía khác thấy vậy thì cũng học theo tên kia tìm kiếm đồ phụ trợ nhưng chưa kịp tìm thì đã bị các tiểu tiên nữ làm thịt và bị loại.
Có tên thê thảm hơn, sắp chạm tới rương báu thì cái rương hết hạn biến mất. Nơi này áp lực rất cao nên chạy đi cũng rất tốn sức mà mấy tiểu tiên nữ kia hẳn là pháp lực tạo thành nên không biết mệt là gì. Có người bị rượt mệt quá chạy không nổi ngồi bệt xuống đất chờ chết.
" Tiên nữ tỷ tỷ nhẹ nhàng một chút, ta sợ đau."
Tên này cũng thuận miệng thôi ái ngờ tiểu tiên nữa kia đúng thật cất kiếm đi, hôn nhẹ lên môi hắn một cái, tên kia còn chưa cảm nhận được cái gì thì đã bị truyền tống ra ngoài chỉ lưu lại một đoàn máu ở nơi hắn từng ngồi, đoàn máu kia dung nạp vào thanh kiếm bên cạnh tiểu tiên nữ khiến nó trông mạnh hơn trước một chút xíu.
Ở bên ngoài nhìn cảnh tượng vui thích vô cùng, cảnh tượng từng đám người cùng nhau bước lên cầu rồi cả đám bị rớt xuống biển, cột nước phụt lên cao. Còn những người khác thì chỉ tay cười hô hố.
Một đám người vừa bị loại ngồi cạnh nhau tranh thủ thời gian khôi phục một bên đàm tiếu. Một thanh niên thiên tài doanh nhìn cô gái bên cạnh hỏi:
" Tuệ Băng cô gắng gượng được bao lâu? "
Cô gái bên cạnh có chút đỏ mặt nói:
" Được gần 1 phút, ta thấy một nơi rất an toàn muốn trốn vào ai ngờ kia chính là một bông hoa ăn thịt cứ như vậy bị truyền tống ra. Tức chết ta."
Một người bên cạnh cũng phụ họa:
" Bên trong kia nguy hiểm khắp nơi, các ngươi nghĩ sao trên trời rớt xuống cục đã bị đụng phải ta liền bị trọng thương truyền tống ra ngoài. Mà cục đá kia cũng không lớn chỉ bằng bàn tay."
Lại có một người nữa nói:
" Phải nhặt được vật phẩm bên trong không gian nơi kia thì mới có thể thoát khỏi những cô gái cầm kiếm kia truy sát,hơn nữa phải cẩn thận các điểm truyền tống tự do, đang chạy bị truyền tống tới ngay giữa đám những tiên nữ kia thì rất thảm, ta bị như vậy một lần."
Mọi người lúc này cũng cảm nhận thấy sự khó khăn của cuộc thi này, nếu đây không phải là một cuộc thi vui vẻ mà là một cái cục sát trận thì chẳng còn mấy người có thể sống sót.
Lúc này có một người thanh niên lạnh lùng đứng dậy, hắn nói với mọi người:
" Chúng ta cùng nhau tiến lên thử thêm một lần, ta cũng không tin là không thể đi qua đoạn một."
" Được, cùng nhau đi." Cứ như vậy cả đám người thiên tài doanh lại cùng nhau tiến lên.
Ở một nơi khác ở quảng trường trung tâm đang chiếu quá trình những người tham gia trò chơi. Có những người bị loại vài lần liên tục thì hôm nay từ bỏ việc tham gia cuộc thi, đến nơi này xem kết quả cuộc thi cùng khôi phục máu huyết bản thân.
" Cũng đã 3 canh giờ qua đi vậy mà không một người tiếp cận đến điểm truyền tống, tất cả đều bị loại. Ngay cả những thiên tài tuyệt đỉnh cũng không được."--- Một trung niên nhân cười khổ không thôi. Hắn ngày hôm nay tham gia 5 lần liên tục đều bị loại, càng về sau hắn có kinh nghiệm nhiều hơn một chút nên sống dài thêm một đoạn nhưng mất máu quá nhiều nên kết quả cũng không khấm khá hơn lần trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.