Cân Cả Thiên Hạ

Chương 415: Vô đề 3




Xuân Đức nhếch miệng cười: " Ta cũng không phải một tiểu nhân vật trọng sinh. Với lại ngươi cũng không cần biết nhiều như vậy làm gì. Giờ ngươi có cái gì có thể đổi về cái mạng của bản thân thì lấy ra đi." 
Ông lão nhìn Xuân Đức thật sâu nói: " Các hạ không sợ về sau ta tiết lộ bí mật của các hạ sao? Phải biết bí pháp có thể khống chế hỗn độn vũ khí thì đừng nói mấy vị đại đế mà các đại năng tôn cấp cũng đỏ mắt." 
Xuân Đức cười dài nói: " Tôn cấp là cái chó má gì, bị vô số văn minh đỉnh cấp vây công ta còn có thể chạy thoát một kiếp, huống gì là đám tôm tép kia. Đợi một ngày ta trở về nhất định phải biến tất cả bọn chúng làm đồ ăn." 
Xuân Đức cũng là chém gió, nữa thật nữa giả mà thôi, hắn đây là nói cố sự của Vô Địch. Còn bây giờ hắn mà đụng phải tôn cấp không có Vô Địch bảo vệ chạy trốn thì 100% là chết, không có một chút nghi ngờ gì cả. 
Ông lão cảm nhận trên người một loại từ Thiên Cổ Vương Giả khí tức thì không khỏi kinh sợ. Hắn ngay lập tức thay đổi thái độ nhìn Xuân Đức cung kính nói: 
" Tiền bối là ta có mắt như mù. Xin tiền bối tha thứ cho sự nông cạn của ta." 
Xuân Đức một mặt không sao cả nói: " Nếu ai cũng nhìn ra được ta thân phận thì bây giờ ta cũng đã không còn đứng nơi đây rồi. Bây giờ tuy ta còn nhỏ yếu nhưng cũng chỉ là mới qua trăm năm mà thôi, chỉ cần cho ta đủ thời gian thì cũng không cần trốn đông tránh tây nữa. Thật mệt mỏi." 
Xuân Đức giả trang thâm trầm nói, nhìn từ bên ngoài thì hắn đang than trách nhưng trên thực tế là hắn đang khoe khoang thành tích của mình. Ngay lúc Xuân Đức đang chém gió tự kỷ bên ngoài này thì bên trong sinh tử bí cảnh. 
.......... 
Sinh tử bí cảnh khu vực trung tâm. 
Ba người Thiên Tuyết, Tử Uyên, Tông chủ Huyền Tông bây giờ lại có thêm 2 người nữa gia nhập đội ngũ, một thiếu niên thanh tú cùng một cô thiếu nữ xinh đẹp. Tổ đội năm người lấy Tông Chủ Huyền Tông dẫn đầu một đường tiến vào sâu bên trong.Một đường liệp sát vô số hung linh cao giai. 
Vừa nhặt lên một khối sinh tử thạch bỏ vào bên trong nhẫn không gian, ánh mắt hắn sùng bái nhìn Tư Uyển: 
" Tư Uyển tỷ thật lợi hại, một đầu cao gia hung linh vậy mà bị ăn hai quyền liền tan biến, không có lực hoàn thủ." 
Tư Uyển rất hưởng thụ cảm giác bị đệ đệ của mình tâng bốc, nàng mĩm cười nói:
" Tiểu Phong cũng rất không tồi, mấy chục năm không thấy bây giờ cũng là một cường giả Tạo Hóa Cảnh rồi. Không biết mẫu thân biết được hẳn là người mừng lắm."
Nói tới mẫu thân thiếu niên hai mắt đỏ chót như ma thú bị điên vậy. Trong ánh mắt kia hiện lên sự thù hận đến cốt tủy. Tư Uyển vỗ vai hắn an ủi nói: 
" Đệ cũng không cần suy nghĩ nhiều nhưng kẻ kia cũng đã không còn ai sống nữa cả. Bây giờ đệ cũng đã có một cuộc sống thật tốt thì cố gắng gìn giữ lấy nó. Nếu đệ muốn thì vẫn có thể tiếp tục sống ở nơi đây, tỷ cũng không miễn cưỡng. Còn đệ muốn trở thành cường giả thì cũng có thể tiến nhập thế lực của tỷ, với thiên tư của đệ ắt hắn gia nhập cũng không có vấn đề gì?" 
Thiếu niên nghe vậy thì bình tỉnh lại, trong đôi mắt ánh lên những tia sao sáng kì dị, nghe tỷ của mình nói với thiên tư của hắn vậy mà chỉ miễn cưỡng có thể gia nhập thế lực kia như vậy những người bên trong thế lực kia thực lực là cỡ nào mạnh mẽ. 
Ở bên cạnh Huyền Tông Chủ cũng là hiếu kì hỏi: 
" Ở thế lực các ngươi nhiều cường giả đến vậy sao? Tất cả đều giống như hai người các ngươi sao? " 
Tư Uyển lắc đầu nói: 
" Chúng ta không phải nhân viên chiến đấu, hai người chúng ta thuộc đội ngũ y sư nên chiến lực không cao. Ở thế lực chúng ta với tu vi Bất Hủ Cảnh cũng tương đương với các ngươi Vương Giả cảnh nhiều đếm không hết. Trên chúng ta cũng chỉ là nhân viên chiến đấu bình thường mà thôi. Chỉ khi nào đạt tới Tinh Quân Cảnh mới miễn cưỡng được coi là cường giả." 
Tông Chủ Huyền Tông, Thiếu niên Gia Cát Phong cùng thiếu nữ Diệp Thủy nghe vậy đều lè lưỡi, Vương Giả Cảnh vậy mà cũng chỉ là nhân viên chiến đấu bình thường nói khó nghe chút cũng giống như pháo hôi mạnh hơn một tí. Lại nhìn một chút Thiên Tuyết và Tư Uyển có thực lực đáng sợ vậy mà không phải nhân viên chiến đấu. 
" Vậy chứ kẻ được gọi là Điện Chủ kia có thực lực thế nào? " Gia Cát Phong hỏi. 
Tư Uyển cho đệ đệ của mình một cái đập vào đầu, nàng từ một vị tỷ tỷ hiền lành biến thành sư tử, nàng hung dữ nói: 
" Ăn nói không có trên dưới gì cả, gọi tiền bối biết chưa. Lần sau mà dám ăn nói không tôn kính, tỷ sẽ chính tay xử lý đệ. Hừ hừ." 
Thiếu niên ôm đầu không dám nói gì, nhìn tỷ tỷ của mình nổi giận hắn cảm thấy gió lạnh thổi qua từng cơn, hắn cà lăm nói: 
" Ta lỡ miệng thôi mà tỷ, ta cam đoan sẽ không có lần sau á." 
Thiên Tuyết bên cạnh thấy Tư Uyển chuẩn bị giáo huấn đệ đệ của nàng thêm một trận thì vội can ngăn nói: 
" Thôi được rồi mọi người đều là người nhà, lần sau rút kinh nghiệm là được." 
Tư Uyển nhìn đệ đệ của mình nói: 
" Lần này tha cho ngươi." 
Ngay lúc này từ phương xa đang có một nhóm người cực nhanh bay đến nơi đây. Mấy tên kia như thể sợ người không biết nên tên nào tên nấy khí tức ngoại phóng. Nếu là tu sĩ nhỏ yếu hơn bọn hắn thì cảm thấy kính sợ còn người có tu vi cao hơn thì cảm thấy đám người này như mấy thằng hề nhảy nhót. 
Rất nhanh hai nhóm người đã đối mặt với nhau. Vừa chạm mặt nhau bầu không khí đã vô cùng căng thẳng, người đến cũng có 5 người trong đó cũng có 3 người là Vương Giả Cảnh, theo phía sau là hai thiếu niên thần tình cao ngạo, một người trong đó có đôi mắt híp lại giống như rắn độc. 
Thiếu niên có đôi mắt như rắn độc kia chỉ tay về phía Gia Cát Phong nói: 
" Sư tôn là hắn, hắn đã lừa giết chết Minh Đô sư huynh, còn đoạt lấy Thái Âm Quả mà hai huynh đệ chúng ta vất vả lắm mới đạt được." 
Chuyện thực tế tuy không phải như vậy nhưng nếu nói hai huynh đệ muốn cướp đoạt bảo vật của Gia Cát Phong lại bị người ta phản sát, cái này mặt mũi để đâu nên hắn lấy lý do là Gia Cát Phong lấy thủ đoạn âm hiểm ám toán hai người cướp lấy Thái Âm Quả. 
Tên nam tử ánh mắt lạnh lẽo nhìn Gia Cát Phong như nhìn người chết nhưng khi hắn chú ý sang mấy cô gái bên cạnh thì trong sâu đôi mắt hiện lên sự tham lam cùng dục vọng muốn chiến giữ lấy các nàng, hắn tuy dùng qua không biết bao nhiêu là nữ nhân nhưng nữ nhân tuyệt sắc như Thiên Tuyết, Tư Uyển thì chưa được một lần. 
Nhưng khi hắn chú ý đến Tông Chủ Huyền Tông thì không khỏi cau mày lại, hắn biết cô gái này, nàng cũng không phải hạng nhân vật tầm thường nếu không có việc gì tốt nhất tránh xa nàng ra. Tuy bên bọn họ có ba người nhưng cũng không nắm chắc đối phó với bên đối phương trong lòng hắn đang tính toán chủ ý khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.