Cân Cả Thiên Hạ

Chương 352: Người tính không bằng trời tính




Tính Toán của Xuân Đức cùng Vô Địch có thể nói là thập toàn vẹn mỹ nhưng là người tính không bằng trời tính, dự định 3 năm phân giải xong kiện hỗn độn ma khí kia đã hoàn toàn phá sản. Không những thế thời gian kéo dài đã hơn 10 lần.
Qua đi hơn 30 năm mà hai người bọn họ cũng chưa thể hoàn toàn phân liệt kiện chí bảo ma khí kia, có thể nói đây là việc đau đầu nhất mà hai người bọn họ gặp phải trong mấy chục năm nay.
.............
Qua đi 30 năm ở bên ngoài Viễn Cổ Chiến Trường càng thêm náo nhiệt, từ khi bộ Khô Cốt kia mang theo bảo vật xuất thế đã không biết có bao nhiêu cường giả đi đến nơi này muốn chia một phần canh nhưng là có ai thể ngờ hết lớp cường giả này đến cường giả khác ngã xuống mà cũng không đạt được cái gì.
Trong khi đó bộ khô cốt kia càng ngày càng mạnh, mạnh đến người ta giận sôi. Bất Diệt Cảnh hậu kì dùng thánh khí chém vào bộ xương kia chỉ để làm xương nó rạn nứt còn cái thánh khí kia bị vỡ làm mấy mãnh, quả thực không có thiên lý.
Từ lúc ban đầu mấy thế lực cạnh tranh lẫn nhau đến khi này tất cả mọi người đồng thời hợp lực lại cùng nhau tính toán hạ gục bộ xương cứng kia.
Tình cảnh hiện tại sơ lược là như vậy. Liên minh Hoang bao gồm 16 thế lực từ các nơi khác nhau tiến đến Viễn Cổ Chiến Trường. Liên minh nội bộ bao gồm ba thế lực chính gồm có Quang Minh Thần Điện, Yêu Tộc cùng Quỷ Tộc, tuy chia làm 2 liên minh nhưng bây giờ cả hai bên đều đã ngồi lại cùng với nhau hạ gục con khô cốt khó chơi kia.
Ngoài hai đại liên minh này còn có phe thứ ba là Ác Ma Điện, mấy chục năm này các thành viên Ác Ma Điện tiến hành tiềm tu không lộ diện, không tranh với người, vì vậy mấy đại liên minh cũng mặc kệ bọn họ.
Bây giờ phạm vi 8 ngàn dặm xung quanh bộ Khô Cốt kia đều là cấm khu những cường giả chết đi đều bị nó ăn sạch huyết nhục, không biết là thông qua biện pháp gì nó lại hồi sinh các bộ xương của các cường giả này thành tử linh sinh vật. Tình cảnh này khiến cho hai đại liên minh thúc thủ vô sách.
......
Hôm nay lại là một ngày trời đẹp, bầu trời trong xanh, gió thổi hiu hiu nếu không phải có mùi máu tanh phiêu tán bên trong không khí thì có thể nói tuyệt vời.
Không hiểu hai đại liên minh kia tính toán cái dụt gì mà sáng ngày hôm nay lại có gần 200 người đến trước cửa sơn động diễu võ dương oai, lo ó om sòm. Bình thường ba người Tuyết Anh, Tà Long, Đại Bạch cũng sẽ không ra tay hạ sát thủ nhưng khổ nỗi hôm nay Tà Kiếm nếm thử lên thần cấp chí bảo bị thất bại khiến nó tâm tình vô cùng không tốt.
Hao tổn không biết bao nhiêu là thánh khí bảo vật, hơn nữa trong đó còn có 7 viên long châu thuộc tính khác nhau, kim, mọc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi. Nếu muốn một lần nữa tiến cấp thì lại phải một lần nữa tích súc. Vì vậy tâm tình của nó hôm nay cực độ không tốt.
Ngay lúc nó tâm tình không tốt thì lại có một đám người không biết sống chết mò đến diễu võ dương oai trước cửa động phủ, người đến đây đa phần chỉ là Sinh Tử Cảnh mấy con kiến hôi mà thôi vì thế không quá mấy chục hô hấp gần 200 người trước cửa động phủ đều bị phân thây, chết không thể chết thêm lần nữa.
Ngửi thấy mùi máu tươi đám tử linh sinh vật nhanh chóng bò đến đây, từng đàn khô lâu lít nha lít nhít đi tới.
" Đã các ngươi không muốn tồn tại nữa để ta giúp một tay."
Vèo vèo..vèo vèo
Đầy trời kiếm ảnh phóng thẳng đến đám khô lâu đang đi tới, như mưa rào một dạng kiếm ảnh đen ngòm bao phủ một vùng thiên địa không kẻ hở phóng xuống, đám khô lâu còn chưa đến nơi đã bị phô thiên cái địa kiếm ảnh cắn nát.
Số lượng khô lâu quá nhiều nên có những con chỉ bị chém nát 2/3 thân thể chỉ còn cái đầu lâu cùng phần tay, bọn nó vẫn tiếp tục bò về phía bên này trong miệng liên tục mở ra khép lại phát ra âm thanh "ken két " chói tai.
" Lại còn dám cười ta, ta chém, ta chém chết các ngươi đám tử linh này."--- Tà Kiếm cũng như bị điên la lên, tiếp theo đó là một cuộc chặt xương nấu canh.
Động tĩnh bên ngoài này khiến cho tất cả mọi người đang tu luyện đều thức dậy, cả đám đều kinh ngạc không thôi không biết là có chuyện gì xảy ra.
Khi mọi người đến trước cửa sơn động gặp ba người Tuyết Anh, Tà Long, Đại Bạch vẫn đang bất động ngồi tu luyện giống như ba pho tượng đặt ở nơi đó. Ngay lúc mọi người đang tính len lén ra bên ngoài xem có chuyện gì thì Tuyết Anh mở mắt ra nói:
" Không có việc cả, mọi người quay vào tiếp tục tu luyện đi, bên ngoài Tà Kiếm đang phát tiết một chút mà thôi mặc kệ nó đi, đợi nó phát tiết xong sẽ không có việc gì nữa cả. "
Mọi người nhìn nhau một cái, sau đó cùng nhau nói:
" Rõ ràng." Tiếp theo đó mọi người lại một lần nữa quay lại tu luyện.
......
Gần 10 ngày qua đi.
Trước cửa sơn động khi này đã có một tầng tro bụi thật dày do xương cốt bị ăn mòn tạo thành, xung quanh phạm vi 10 dặm đã không còn một con tử linh sinh vật nào dám mò đến. Tà Kiếm khi này cũng đã phát tiết đủ nó quay về bên trong sơn động dựa bên cạnh Tà Long.
Ở một nơi cách sơn động của Ác Ma Điện không xa đang có mấy bóng người đứng nơi đó nhìn chăm chú về phía bên này.
Trong này cũng có người quen của mọi người, hai tên thánh tử quang minh thần điện cùng một thánh nữ yêu tộc, còn những người còn lại thì không rõ ràng cho lắm.
Đợi khí Tà Kiếm một lần nữa ẩn đi( Ẩn vào bên trong sơn động, mà sơn động được bao phủ trận pháp ẩn nặc nên cũng không ai biết đây là có một sơn động.) một nam tử anh tuấn cả người mặc một bộ hắc sắc chiến giáp lên tiếng:
" Chúng ta trước tiên khống chế món chí bảo kia lại rồi sau đó dựa vào thực lực định ra nó thuộc về ai, mọi người cảm thấy thế nào? "
Mấy người khác cũng đều gật đầu đồng ý không có ai phản đối nhưng ngay tại lúc này từ một phương hướng khác cũng có 5 người độn tốc cực nhanh vọt đến nơi đây.
Biến cố này làm mấy người ở đây đều cảm thấy chuyện gì không lành.
Đợi khi thấy rõ người đến là ai những người ở đây sắc mặt đều biến, những người này trên mặt đều lộ ra thần sắc kính sợ cùng, sùng bái. Khi 5 người hạ xuống gần đám người mấy tên thánh tử, thánh nữ cùng đồng bạn tiến lên một bước cung kính nói:
" Xin chào ba vị phó sư, không biết ba vị tiền bối đến đây là có chuyện gì nếu là việc mà vãn bối có thể giúp, quyết không trối từ."
5 Người đến đây đều là người của Quang Minh Kiếm Điện, nghe đồn cái Quang Minh Kiếm Điện này là phân liệt từ Quang Minh Chiến Điện mà ra, bây giờ phân chia thành Quang Minh Thần Điện cùng Quang Minh Kiếm Điện.
Trong 5 người ngày có 1 chính sứ Tinh Quân Cảnh sơ kì theo quan sát tình huống hiện tại của người này tu vi đã vững chắc từ lâu nếu có cơ duyên tiến lên một bước cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Còn 4 vị phó sứ có 1 vị tu vi Bất Diệt Cảnh Bát Trọng Hậu Kì còn lại ba người đều là trung kì.
5 người cao cao nhìn xuống quan sát đám được cho là thiên kiêu của mấy đại thế lực lớn này mấy lần rồi vị chính sứ kia ôn hòa hỏi:
" Các ngươi ở nơi này làm gì? "
Đám thiên kiêu ở đây tuy là bình thường tâm cao, khí ngạo nhưng lúc này cũng như mèo con đồng dạng yếu ớt nói:
" Thưa tiền bối, chúng ta ở nơi này là định bắt một kiện chí bảo. Kiện chí bảo này linh tính cao vô cùng sau khi cắn nuốt xong đám tử linh sinh vật thì trốn vào nơi kia." Nói xong hắn chỉ về phía phương vị sơn động.
Mấy người Quang Minh Kiếm Điện lúc này cũng là nhìn về phía nơi đó, sau một lúc bọn họ mới phát hiện ra có người bày mê trận ở nơi đó, không những thế nơi này còn có cường giả tọa trấn.
Một tên phó sứ đi ra quát lớn:
" Người nào ở bên trong đi ra cho ta." Kẻ này chắc hoành hành bá đạo đã quen nên vừa mới ban đầu đã ra tay đập mạnh về phía bên sơn động, có thể nói kẻ ở bên trong sơn động nếu không có tu vi cao cao một chút thì chỉ có thể ngậm đất nơi này.
Không gian Viễn Cổ Chiến Trường khu vực này trong mấy chục năm đã thay đổi rất nhiều, kết cấu vững chắc hơn trước rất nhiều, tên phó sứ Bất Diệt Cảnh Bát Trọng trung kì kia một chưởng toàn lực vậy mà bị hạn so với bên trong Ma Linh Sâm Lâm vạn lần nhiều.
Chỉ nghe " Ầm" một cái, tình trạng đất rung núi chuyển không có, chỉ thấy một chưởng này vỗ lên một trận tro bụi mù trời nổi lên.
Tro bụi lắng đi hiện ra một cái sơn động nhưng cũng không có ai đi ra, giống như bên trong hoàn toàn không có người vậy. Tên Tinh Quân Cảnh kia lại một lần nữa cảm ứng nhưng là lần này hắn lại nhíu chặt mày vì ngay lúc này hắn không hề cảm nhận thấy bất cứ sinh mệnh nào.
Hắn không có chút nào do dự ngay lập tức phi hành bay tới sơn động kia những người phía sau hai mặt nhìn nhau một cái rồi cùng nối đuôi phi hành đến nơi kia.
Mọi người cùng nhau dừng trước cửa sơn động, nơi đây một mảnh vắng lặng lạnh lẽo, từ bên ngoài nhìn vào trong cũng thấy một mảnh u ám không giống như là nơi có người ở lại.
Cũng không biết vì nguyên nhân gì mà tất cả mọi người lại không tự chủ muốn bước vào bên trong sơn động. Đến cả tên Tinh Quân Cảnh kia cũng không tự giữ mình mà trầm mình vào cảm giác khó hiểu đó.
Khi tất cả mọi người đều bước vào bên trong sơn động thì cùng một lúc bên ngoài liên tiếp ba tầng kết giới màu vàng hiện lên, cùng lúc đó đại hình sát trận, huyễn trận cũng được mở ra, theo đó là một tiếng cười nhàn nhạt vang lên:
" Muốn chờ các ngươi đến cũng quá lâu, 30 năm có hơn các ngươi mới có thể tìm đến nơi này."
Những kẻ đang lâm bên trong trận kia đang muốn chửi ầm lên thì không ngờ ngủ giác đều bị tạm thời phong bế, tất cả đều như đám zombie cấp thấp đánh loạn bên trong.
Ở bên ngoài quan sát có thể thấy những kẻ mới bước vào bên trong kia bây giờ như những người bệnh tâm thần liên tục ngoác miệng ra, hai tay huy quyền đánh loạn xạ, may mà mấy tên này cũng không ngu vẫn giữ nguyên trận hình chỉ đánh về phía cho là không tổn thương tới đồng bọn mà thôi.
Cái sơn động vẫn là nơi tu luyện của mọi người lúc này đã bốc hơi trước công kích của đám người kia.
Ở tâm trận( mắt chính) Tà Long cười nói:
" Mấy chục năm trước đã tính đến tình huống bây giờ, không ngờ lần này bên trong lại có cá lớn."
Tuyết Anh cũng mỉm cười gật đầu nói:
" Không tệ, không ngờ ở phương diện trận pháp cùng âm người của ngươi cao hơn ta một bậc."
Đại Bạch thì không có hứng thú đối với hai đồng bạn của mình nói chuyện, hắn đang liên tục thi triển mấy chiêu âm người được Xuân Đức truyền thụ.
Đầu tiên là cứ lột sạch đồ của những kẻ này rồi tính, không phải đám này cả ngày vì mặt mũi mà không muốn sống sao, tí nữa làm bọn họ tâm tự vẫn đều có.
Thông qua trận pháp Đại Bạch liên tục ném độc hương vào trong, loại độc hương này không gì khác ngoài biến đổi giới tính của một người trong thời gian ngắn cùng với hạ thấp năng lực hành động một ít mà thôi.
Ở xung quanh nơi mắt phụ đám môn đồ Ác Ma Điện liên tục thi triển khả năng của mình...
Phi kiếm bắn phá.
Lôi cầu ném.
Tạo đầm lầy cho mấy tên kia ăn bùn cùng uống nước tiểu.
Nói chung có bao nhiêu âm chiêu là mọi người sử dụng ra hết. Không qua vài giờ những kẻ bên trong trận đã thê thảm không nỡ nhìn, ngay đến cả tên Tinh Quân Cảnh kia bây giờ cũng là quần áo rách như rẻ lau bàn, chân lực của hắn lúc này cũng hao hết sạch, bây giờ hắn đều phải dùng thân thể ngạnh kháng.
Khi những người này gần như kiệt lực chỉ còn một hơi thì không ngờ chi giác của bọn họ lại khôi phục trở lại, đáng lí đây là một niềm vui lớn nhưng có lẻ những người ở đây nếu được chọn sẽ không chọn việc không phục thị giác.
Vì khi bọn họ vừa khôi phục thị giác thì bọn họ nhìn thấy một cảnh khiến bọn họ muốn chết đi cho rồi, một đám 17 người có già, có trẻ cả đám đều không một mảnh vải che thân nằm chồng chất lên nhau.
Không hiểu là tên môn đồ của Ác Ma Điện nào chơi ác dùng huyễn thuật mê hoặc đám nam nhân bên trong tự dùng tay bóp chim, một tiếng
" A a a a a."
Nghe mà khiến cho lòng người tê tái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.