Cân Cả Thiên Hạ

Chương 329: Tiệc tối (2)




Ở một nơi khác,bên trong một ngọn núi lớn đã bị khoét rỗng còn bị trang trí biến thành một cái cung điện, tất cả mọi người đang bận rộn dọn đồ ăn ra. 
Trời tuy đã tối nhưng nơi đây vẫn là sáng lung linh, trên những bức tường xung quanh đều là tinh thạch quý đang phát ra những luồng ánh sáng dịu nhẹ, số lượng đá quý ở trên tường rất nhiều nên ánh sáng nó phát ra cũng không khác gì ánh trăng rằm cả. 
Ở chính giữa có hơn 100 cái bàn đá cùng những chiếc ghế dài được làm bằng linh thạch ghép thành, ngoài ra có một bàn đặc biệt đặt ở vị trí chủ đạo được làm hoàn toàn bằng linh thạch cực phẩm, khi mọi người vừa đi vào gặp thấy cảnh này thì đều không khỏi lè lưỡi, thầm than lãng phí.
Ở trên bàn bây giờ cũng đã có đủ loại đồ ăn, tuy không phải rất đa dạng nhưng giá trị của nó thì không thể so sánh được, chỉ như mấy cái linh quả thánh phẩm mà Tuyết Anh mang về thôi ở ngoại giới được ăn một quả cũng là phúc khí mấy đời, nhưng ở đây chỉ là ăn tráng miệng hoặc ăn kèm mà thôi.
Chủ yếu là thịt Kim Long,thứ này quả thực là của hiếm, không mấy ai đủ khả năng đi săn giết nó, với lại có đủ khả năng cũng là kiêng dè đám ông cha tụi nó mà không dám xuống tay. Mà bây giờ lại có một con Kim Long trưởng thành làm món chính, như vậy thì còn chê vào đâu được.
Sau khi mọi thứ đã ổn thỏa, trong khi đợi Xuân Đức tới mọi người bắt đầu tụ lại với nhau chia sẽ cùng nhau các phương pháp tu luyện, có thể là sau khi cùng nhau biến thành Ác Ma Hộ Vệ thì khoảng cách mọi người càng gần với nhau hơn.
Dĩ nhiên tuy là cùng chung một loại huyết mạch, nhưng là người có tu vi cao thì cùng nhau đàm luận, hay là những ai có tu vi sàn sàn nhau thì cùng nhau trao đổi, chỉ là khi người tu vi thấp cầu chỉ điểm thì người trên hòa ái chỉ điểm mà thôi, không có mấy cái biểu hiện khiến người ta chán ghét xẫy ra.
Ngoài ra còn có địa vị nữa, ở một nơi có 4 tiểu nha đầu, Tuyết Anh, Tà Long, Đại Bạch,Tà Kiếm,Thiên Tuyết đang ngồi đó ăn linh quả nói chuyện với nhau, mọi người cũng có người muốn lại gần nói chuyện nhưng là ngại địa vị của mấy người này quá lớn nên chỉ ở đằng xa mà nhìn.
Lúc này mấy người đang ngồi yên lắng nghe Tà Kiếm bốc phét chuyện mấy ngày hôm trước ở trong giới bảo đại chiến, nó vừa kể vừa thêm mắm thêm muối khiến cho mọi người không rời ra được.
" Ngươi thật là lợi hại ". Heo Con nhìn về phía Tà Kiếm đầy vẻ yêu thích, trong đôi mắt to tròn kia đầy là ánh sao.
Tà Kiếm chắc là rất lâu rồi chưa được ai khen bao giờ, nên khi được Heo Con khen thì nó lập tức hưng phấn, cả thanh kiếm run run liên tục, nó rất là tự yêu mình nói:
" Ta chính là thiên hạ đệ nhất kiếm mà, không lợi hại sao được. Tuy bây giờ chỉ là thánh kiếm đỉnh phong nhưng nếu cho ta thời gian không lâu nữa ta có thể chính thức bước ra một bước trở thành thần kiếm. Đến khi đó đừng nói là mấy con tôm tép nhãi nhép kia, đến cả mấy lão bất tử kia có tiến đến ta cũng một kiếm giải quyết sạch. "
Mọi người đều là gật đầu, bọn họ cũng đã từng thấy sức mạnh của thanh kiếm này một lần rồi. Ngay lúc này Vũ Y nhớ đến cái gì đó nói:
" Đúng rồi, xíu nữa là quên mất, tiểu hắc kiếm ngươi muốn có thêm bạn mới không, tí nữa ta giới thiệu cho ".
Tà Kiếm rất là bất đắc dĩ khi nghe cái tên tiểu hắc, nó đường đường là một đại thánh khí vậy mà có cái tên tiểu hắc, đúng là làm giảm uy phong của nó, nhưng đây là muội muội của tên đáng sợ kia nên nó đành nhịn, nó lại bắt đầu tự kỷ nói:
" Ta không cần thêm bạn mới, nhưng là tiểu cô nương giới thiệu thì ta cũng là xuống một chút mặt mũi mà kết bạn với người kia". 
Mọi người đều không khỏi xem thường nhìn nó, Tà Long không chừa cho nó chút mặt mũi nào nói:
" Chỉ là một thanh vũ khí thánh cấp còn chưa đến thần cấp vậy mà làm tàng, bên cạnh Củ Cải Trắng có hai kiện thần khí kìa, một cái tên là hồng hồng, còn một cái tên là phong phong, đều mạnh hơn ngươi nhiều. Không biết ngươi lấy đâu ra tự tin nữa. "
Còn đang hưng phấn bừng bừng Hắc Ma Kiếm nghe Tà Long nói như vậy thì nó không khỏi im lặng, tin tức này như là gáo nước đá dội lên đầu nó, khiến nó không biết nói thêm gì. Tự dưng nhảy đâu ra hai món thần khí, từ khi nào thần khí không đáng giá như vậy, tùy tiện một lần đụng gặp 2 cái.
" Ngươi nói là thật, bên người đại nhân có hai cụ thần khí? ". Dĩ nhiên Tà Kiếm không tin lắm, nó nghi ngờ con Tà Long kia đang cố ý lừa gạt nó. 
Nhưng ngay sau đó nó lại gặp đã kích mạnh mẽ hơn, lần này là Tuyết Anh đáp:
" Đó là hai món có khí linh thôi, tên kia chỉ có vậy hắn còn có vài cụ chí bảo nữa cơ, vài cụ chí bảo kia còn bị hắn luyện vào thân thể rồi, theo ta đoán chắc không lâu sau mấy món chí bảo kia cũng đản sinh khí linh mà thôi."
Vũ Y tiếp lời nói:
" Tiểu hắc kiếm không cần buồn rầu đâu, chỉ cần ca ca nói cho bạn huynh ấy thì rất nhanh ngươi cũng sẽ trở thành thần khí mà thôi."
Liên tục bị đã kích Tà Kiếm có chút hoang mang, nó bay đến trước mặt Vũ Y hỏi dò:
" Bạn của đại nhân là ai mà lại lợi hại như vậy,có thể cho ta tiến thêm một bước."
" Là Vô Địch ca ca á, huynh ấy rất lợi hại. Ấy vừa nhắc đã tới rồi kìa, ngươi nhìn xem người mặc áo bào trắng đi cùng với ca ca ở đằng kia kìa ". Vũ Y chỉ tay về một hướng, phương hướng kia có hai thiếu niên, một đen một trắng, ai cũng mi thanh mục tú, cả người đều phát ra một loại không tên uy áp khiến cho người ta cảm thấy vừa sợ hãi vừa cảm thấy thân thiết khó hiểu, hai người vừa đi vừa nói từ từ đi đến bên này.
Đa phần mọi người ở đây đều chưa gặp Vô Địch lần nào nên khi trông thấy một thiếu niên vừa đi vừa nói chuyện với Điện Chủ của bọn họ thì cả đám không khỏi kinh hãi đánh giá thiếu niên này. Nhưng là bọn họ có dùng cách gì cũng thấy thiếu niên kia như một phàm nhân, không trắc ra được bất cứ một cái gì, điều càng khiến cho bọn họ thêm một phần tôn sùng, người có thể đi cùng Điện Chủ lại có thể là người thường.
Rất nhanh mọi người lấy Tuyết Anh, Tà Long cầm đầu, dẫn mọi người ra chào đón hai vị cự đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.