Cân Cả Thiên Hạ

Chương 277: Tù binh




Liên tục nhìn thấy kết quả bi thảm của những kẻ dám phản kháng những người ở đây tâm đều chìm xuống, bọn họ biết hôm nay khó thoát một kiếp rồi, không phản kháng thì cái mệnh của mình còn có một đường sống, còn nếu phản kháng thì mọi thứ sẽ ngay lập tức kết thúc, mấy cái xác đang nằm trên mặt đất kia chính là minh chứng tốt nhất.
Sau khi nghe được lời nói không cho phép làm trái ý kia của Xuân Đức thì mấy người ở đây cũng không dám do dự nữa, bọn họ tin do dự thêm chút nữa thì bọn họ cũng tạm biệt cái mệnh nhỏ của mình vậy là liên tục có người tự mình phong cấm chân nguyên rồi ở yên đó đợi Xuân Đức xử lý.
Nhìn mấy tên kia đã ngoan ngoãn tự phong tu vi lại thì lúc này Xuân Đức mới quay lại nói với mấy tên thuộc hạ của mình:
" Đem mấy tên này đi, tìm nơi nào quanh đây tốt tốt một chút rồi ở lại, kẻ nào còn có ý đồ gì bất chính thì trực tiếp moi tim, ăn luôn thần hồn kẻ đó. Ta bây giờ đi trị thương một chút, mọi người ở nơi này tu luyện chờ đợi Vực Thẳm Tử Vong mở ra ta sẽ có nhiệm vụ mới. Mọi người đã hiểu chưa có gì thắc mắc không? "
Mọi người đều gật đầu, còn việc nếu bọn họ có thắc mắc thì bọn họ cũng không dám nói đâu, ai biết vị chủ nhân này đang lúc nóng tính có hay không ăn thịt luôn bọn họ.
" Đã không ai thắc mắc gì thì cứ như vậy mà làm, vài ngày nữa nếu có chuyện gì đột xuất thì truyền tin cho ta ". Nói xong thì Xuân Đức cũng biến mất luôn.
Xuân Đức vừa đi thì ở đây Tử Yên lại là người đứng đầu, nhìn một đám 22 tên Bất Diệt Cảnh lão quái đang như mấy con gà con đứng nơi đó Tử Yên nói:
" Cứ theo lời sâu mập mà làm,giam giữ mấy người này lại là được, người của Diệp Linh Tông thì cấm chân nguyên như vậy là được, còn người của Hắc Vương Tông và Ma Môn thì xích lại kẻ nào có ý đồ xấu thì cứ đâm cho vài kiếm "
" Thế còn mấy cái xác này thì làm sao đây tỷ "-- Thiếu nữ áo cam hỏi Tử Yên.
Tử Yên suy nghĩ một chút rồi nói:
" Trước khi chúng ta đi không phải Tuyết Anh đại nhân có nói là cần một số lớn thân xác của tu sĩ Bất Diệt Cảnh sao, mấy cái thân thể này cũng không tệ cũng mang theo luôn, bỏ vào nhẫn không gian là xong."
Thiếu nữ áo cam gật đầu đáp:
" Vâng sư tỷ, việc này để muội làm. "
Tiếp theo mọi người chia nhau ra mà làm việc, Tử Yên và Ánh Nguyệt đi tìm nơi thích hợp để ở lại một thời gian, thiếu nữ áo cam thì có nhiệm vụ thu dọn mấy cái xác trên mặt đất, còn 5 lão giả thì có duy nhất một việc là xích mấy tên Hắc Vương Tông và Ma Môn lại.
Khi 5 người xích xong mấy tên cứng đầu Hắc Vương Tông và Ma Môn này rồi thì nhìn qua mấy người Diệp Linh Tông, mọi người nhìn nhau có chút lúng túng, mới cách đây không lâu hai bên còn đang sát cánh cùng nhau chiến đấu mà bây giờ, một lão giả chắp tay áy náy nói:
" Các vị thông cảm rồi, lời của chủ nhân bọn ta không thể không nghe theo, các vị ủy khuất rồi."
Mấy người Diệp Linh Tông cũng chỉ là mỉm cười gật đầu, bọn họ thấy sinh lộ của mình lúc này rõ ràng hơn một chút, so với việc bị giết thì chỉ bị giam cầm chân nguyên không đáng là gì?, bên trong đám người Diệp Linh Tông thiếu nữ ngày trước nói Xuân Đức là sủng vật của Tử Yên lúc này không nhịn được mà hỏi:
" Xin hỏi vị đạo hữu này, chủ nhân của mấy vị đích xác là có tu vi cảnh giới gì? "
5 lão giả nhìn nhau sau đó lắc đầu, một người nói:
" Vì bằng hữu này xin thứ lỗi, chúng ta mấy người cũng không biết rõ ràng chủ nhân là có tu vi gì, chỉ biết người rất mạnh, mạnh vô cùng. Loại thực lực như chúng ta chủ nhân tiện tay liền có thể giết một đám... "
Đang lúc lão giả nói chuyện với mấy người Diệp Linh Tông thì Tử Yên và Ánh Nguyệt đã quay lại, Tử Yên lên tiếng cắt ngang lời nói của lão giả:
" Đi thôi chuyện đó khi khác có thời gian các ngươi có thể tiếp tục trao đổi, đi trên đường nếu phát hiện kẻ nào khả nghi thì bắt lại, nếu phản kháng thì lập tức giết chết. Việc này mà truyền ra không tốt tí nào cho đại sự sau này. Bây giờ theo ta."
" Đã rõ " -- Lão giả ngay lập tức dừng lại việc vô bổ mình đang làm, nhìn mấy người Diệp Linh Tống nháy mắt một cái, sau đó lại dùng giọng nói lành lạnh mà đạo với bọn người Hắc Vương Tông và Ma Môn:
" Các ngươi không biết đường đứng dậy mà đi sao? chẳng lẽ còn đợi ta mời thì các ngươi mới đi. "
Mấy lão quái Hắc Vương Tông và Ma Môn sắc mặt âm trầm, nếu lúc bình thường thì bọn họ đã ngay lập tức giết chết tên trước mặt này, nhưng giờ thời thế thay đổi chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng bọn họ cũng chỉ có thể nuốt cục tức này vào trong.
Vậy là đoàn người nhanh chóng thoát khỏi nơi đây, mọi dấu vết đều bị xóa sạch sẽ, trên đường đi ra ngoài thiếu nữ áo cam còn bắt được 6 tên đang lẩn trốn.
Thông qua ép hỏi thì lại bắt thêm được 23 kẻ đang ẩn nấp, tiếp tục ép hỏi thì số kẻ bị bắt lại tăng lên tới con số hơn 100, đa phần những kẻ này đều thuộc Ma môn và Hắc Vương Tông, còn Diệp Linh Tông chỉ có 2 người.
Địa điểm dừng chân của bọn người Tử Yên chọn lần này cách nơi xảy ra chiến đấu lúc trước cũng không phải rất xa, nhưng nơi này vô cùng ẩn nấp rất khó phát hiện. Vì đảm bảo không có gì bất chắc bọn người Tử Yên còn bố trí thêm 3 cái sát trận, 3 phòng ngự trận, 2 ẩn nấp trận và một tụ linh trận.
Làm xong việc bày bố trận pháp thì tất cả mọi người lại cùng chung tay tạo nên một cái rộng lớn động phủ và kế bên cái động phủ là một cái nhà giam cho đám người Hắc Vương Tông cùng Ma Môn.
Sau khi làm xong tất cả mọi thứ chu tất một lão giả cảm khái:
" Lâu lắm không được bận rộn, có việc rồi là không thể rút ra được, bây giờ lại không có việc gì làm thật buồn chán, ta... "
Thiếu nữ áo cam bên cạnh xem thường nhìn lão giả mà nói:
" Ngươi thấy buồn chán để ta nói cho Tuyết Anh đại nhân giúp ngươi tìm mộ chút công việc phù hợp nhé ".
Nghe thấy hai từ Tuyết Anh lão giả đang cảm khái lập tức câm lặng, không biết từ đâu lấy ra một quyển sách mà đọc, ai không biết còn tưởng lão là một học giả cũng cũng nên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.