Cân Cả Thiên Hạ

Chương 259: Vương giả quái vật




Sự kinh khủng của Xuân Đức là vậy nhưng mấy con quái vật kia dường như cũng không cảm thấy sợ hãi mà vẫn tiếp tục như thiêu thân lao về phía Xuân Đức mà tấn công, đàn đàn lớp lớp quái vật chưa lại gần đã bị hàn khí từ cơ thể Xuân Đức khiến cho đông cứng, rồi như sung rụng rơi trên mặt đất vỡ thành vô số khối.
Số lượng đám quái vật này quả thật là nhiều đến dọa người, làm người ta cảm giác như nó vô cùng vô tận vậy. Vì có uy áp của Xuân Đức mà bây giờ trong một phạm vi vô cùng rộng lớn đã không còn hắc vụ, dùng mắt thường cũng có thể quan sát thấy trên mặt đất, trên bầu trời đều là vô cùng vô tận quái vật tiến lại đây.
Nhưng dù có nhiều cũng chỉ là quái vật tạo hóa cảnh mà thôi, nhìn thấy cảnh đàn đàn lũ lũ quái vật lao về phía mình Xuân Đức từ cái đầu bên trái phun ra liên tục mấy chục đòn công kích băng sét đánh về phía đám quái vật xung quanh đang lao tới..
Ầm..Ầm...Xèo...xèo...xèo
Một mảnh băng thiên tuyết địa kèm theo là sấm rung chớp giật, đám quái vật hàng vạn con đang lao về phía Xuân Đức bị trúng đòn hơi thở băng sét ngay lập tức bị nướng chín rồi đông cứng trên không trung tiếp sau đó thì rơi trên mặt băng vỡ ra, phát ra những tiếng như thủy tinh vỡ. Cả một không gian phiêu lãng mùi thịt nướng khét.
Nhưng với cái số lượng phải tính bằng ức thế này thì chỉ vài chục vạn con bị tiêu diệt thì không tính là gì, vẫn tiếp tục có vô biên quái vật tiến lên. Thấy cảnh này Xuân Đức cũng phải từ bỏ cái ý định ban đầu bắt đám này rút sinh hồn và huyết dịch.
Ba cái miệng to lớn đồng thời đều mở, từ hai cái đầu bên trái, phải toát ra băng lôi và độc khí hòa vào một quả năng cầu năng lượng màu trắng đang tụ tập ở trước miệng cái đầu chính giữa. Khi cả quả cầu màu trắng năng lượng biến thành một quả cầu có màu bích lục phát ra quang mang lạnh lẽo xen lẫn là những tia lôi điện thì
Ong....Ong...Ong
Quả cầu năng lượng bắt đầu quay tròn với tốc độ càng ngày càng nhanh, nhanh tới mức khó thể quan sát bằng mắt thường, quả cầu hấp thu những năng lượng vốn có trong tự nhiên rồi nén lại
Phừng...Xoẹt
Khi năng lượng đã hấp thụ đến mức tối đa thì quả cầu năng lượng bốc cháy lên ngọn lửa màu xanh lam tiếp theo một luồng ánh sáng to lớn có đường kính cả dặm màu bích lục kèm theo khí tức băng hàn và điện chớp xung quanh bắn ra,quét thẳng về phía trước đám quái vật đang lao tới, lúc này thiên địa cũng thất sắc.
Ầm....Ầm....Ầm
Luồng ánh sáng khổng lồ bắn xuyên qua biển trùng, nơi nó đi qua mọi thứ đều bị xóa sạch, khi luồng ánh sáng đánh xuống thì nó xuyên qua mặt băng đánh xuống mặt đất bên dưới tạo nên từng trận rung lắc mãnh liệt,như một vụ va thiên thạch, đất đá bị cày tung lên trời kèm theo là vô số xác quái vật.
Nhưng khác một điều là đất đá không bị nóng chảy như khi va chạm với thiên thạch mà lúc toàn bộ đất đá đều bị độc khí trong luồng ánh sáng ăn mòn thành những bãi chất lỏng màu xanh rồi ngay sau đó lại do cái lạnh cùng với đang cao tốc di chuyển, bị đông cứng biến thành những khối băng có đỉnh nhọn hoắt và bên ngoài thì được bao bởi điện chớp lưu động.
Phập..Phập..Phập
Ngay lập tức những con quái vật còn chưa chết hẳn đều bị những khối băng không khác gì những cây kunai của ninja không chuôi được tẩm độc kia ghim thẳng vào trong cơ thể chết ngay tại chỗ không lực tái sinh.
Xuân Đức vẫn ở tại chỗ điều khiển cho luồng sáng quét khắp nơi xung quanh, thấy nơi nào quái vật tụ tập càng đông thì hắn nhắm ngay chỗ ấy, sau một thời gian một biển quái vật bây giờ đã không thấy, có thấy chẳng qua chỉ là đầy trời băng vụn mà thôi.
Xuân Đức sau khi tiêu hao một số lớn năng lượng cũng cảm thấy đôi chút mệt, hắn nhìn xung quanh nơi đây lại khôi phục vẻ tĩnh lặng như lúc ban đầu thi thoảng chỉ nghe tiếng lách cách từ đám xác quái vật phát ra mà thôi thì hắn trong lòng cũng buông lỏng một chút.
Sau khi quan sát một lúc thấy đã không còn quái vật xuất hiện nữa thì Xuân Đức mới chú ý tới đám người Tử Yên, Ánh Nguyệt và 5 lão giả, nhưng khi hắn nhìn lại mấy người thì đã thấy cả đám đang hôn mê nằm trong băng tuyết, khí tức suy nhược tới cực điểm. Có lẽ tại ở quá gần với hắn nên tác động của skill đến mấy người này hơi lớn đã vượt qua mức chịu đựng của bọn họ khiến mấy người chưa kịp đánh đấm gì đã hôn mê bất tỉnh.
Vì không dùng được thần thức nên Xuân Đức đành phải tự thân vận động, bay xuống mà giải cứu mấy tên thuộc hạ của mình. nhưng khi hắn xuống đến nơi lúc định giải cứu mấy tên này ra thì gặp phải một chút sự cố, vì là lần đầu tiên hóa thân nên hắn không quen với thân thể cho lắm nên việc sử dụng móng vuốt để cứu mấy người này có chút nguy hiểm, không may mà quá tay thì mấy tên này bị hắn xuyên nát thân thể luôn chứ không đùa, còn muốn biến về trạng thái ban đầu cũng cần thêm một thời gian không thể tự do chuyển đổi.
Hắn cẩn thận sử dụng cái móng vuốt to đùng của mình, hắn thấy cái đầu móng của mình còn to hơn vài lần so với đám người Tử Yên thì một trận cảm thấy bất lực, cứ như việc dùng cái búa để giải cứu mấy con kiến bị đóng băng vậy,hắn từ từ cào cào lớp băng để đưa mọi người ra.
Mặc dù đã cẩn thận vậy nhưng trong quá trình giải cứu có mấy lần hắn hơi dùng quá lực một chút xuyết nữa tiển đưa luôn vài tên lên đường, may mà thân thể mấy tên này cũng cứng rắn chỉ bị dập nát xương vài chỗ trên cơ thể mà thôi, không có gì đáng lo.
Sau một vài giờ Xuân Đức cuối cùng đã thành công cứu đám thuộc hạ của mình ra, đây là việc cứu người gian nan nhất mà hắn từng làm. Người ta có câu cứu một mạng người hơn xây bảy tòa biệt thự(chế) đúng là không sai chút nào.
Hắn vừa mới kéo được đám thuộc hạ ra ngoài thì mặt đất lại bắt đầu rung lắc kịch liệt, lần này rung lắc còn mãnh liệt hơn so với lúc ban đầu nữa, Xuân Đức linh cảm lại sắp có quái vật bò ra tự dưng hắn cảm thấy một trận bi ai.
Sao hắn đi đâu cũng gặp quái vật hết vậy, đen gì mà hơn cả than nữa, vừa mới xong một đợt lại tiếp đợt thứ 2, hắn còn chưa hồi lại sức đâu này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.